Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 296: Thuyền tình bạn của hai anh em nói lật là lậtTác giả: Tài Thần Thiên Kim
Cập nhật lúc: 2025-12-09 16:11:09
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Giải Phóng chạy càng nhanh hơn, như một cơn lốc nhỏ xông lên phía , vẫn còn thấy tiếng bi thương của .
Nguyễn Thất Thất vẻ mặt bất lực. Nói chuyện với tên ngốc căn bản thông, đợi chạy đến nơi an từ từ chuyện với , nếu vẫn thông thì châm cho Lục Viện Triều một mũi, chắc chắn sẽ tỉnh .
“Ái da…”
Thôi Hùng Vĩ lưng bé Mãn tỉnh , tiếng của Lục Giải Phóng đ.á.n.h thức. Vừa tỉnh dậy liền cảm thấy đau nhức , đau thấu tim gan.
Thôi Hùng Vĩ mờ mịt mở to mắt, mắt là một màu đỏ như máu, thực là do m.á.u dính mắt. Bầu trời đang cuồng, thực là do bé Mãn chạy quá nhanh nên xóc nảy.
Lòng chùng xuống, tưởng đây là địa phủ, thảo nào trời đất đảo lộn.
Tiếng của Lục Giải Phóng truyền đến. Thôi Hùng Vĩ mơ màng nhầm, tưởng Lục Giải Phóng đang cõng , bèn yếu ớt : “Nói với… với bố , đồ vô dụng…”
“ quen bố , tự mà !”
Bé Mãn trả lời nghiêm túc, nhưng Thôi Hùng Vĩ thấy, ngất .
“Baka yarou!”
Tiếng hét hưng phấn của Hạ Đào chói tai vang dội. Cô chạy cùng, một tay vác s.ú.n.g máy, chạy vài bước xả một tràng đạn đám lính truy đuổi. Nhìn kẻ địch ngã rạp xuống như ngả rạ, dòng m.á.u Nhật trong cô càng sôi sục, mồm cứ lẩm bẩm yoshi yoshi ngớt.
“Chỉ huy, bọn họ là Nhật Bản!”
Lính truy đuổi thấy, vội vàng báo cáo chỉ huy.
“Nhật Bản? Có nhầm đấy?”
Chỉ huy mặt đầy hoang mang. Quan hệ giữa nước họ và Nhật Bản hiện tại cũng tệ lắm mà, tuy chút xích mích nhỏ nhưng vấn đề lớn, chắc đáng để Nhật Bản chuyện động trời thế chứ?
Dù chút nghi ngờ nhưng vẫn báo cáo sự thật lên cấp , đó tiếp tục truy đuổi, bắt sống đám để đích thẩm vấn.
“Lối !”
Nguyễn Thất Thất rẽ một con đường tắt bí mật. Cây cối cho cô , tối qua cô và Lục Dã chính là đường tắt căn cứ, quét sạch vũ khí.
Mọi chút do dự theo cô, chạy miệt mài mệt. Không qua bao lâu, tiếng hò hét của kẻ địch cuối cùng cũng biến mất, xung quanh yên tĩnh trở .
Đi qua một rừng cây, hết đường, một bức tường chắn mặt họ.
“Chui qua !”
Nguyễn Thất Thất gạt bụi cỏ dại sang một bên, lộ một cái lỗ chó. Là Mama-chan phát hiện , con ch.ó cái quân khuyển trong căn cứ chính là chui từ lỗ ngoài hẹn hò với ch.ó đực.
Lỗ lớn lắm, miễn cưỡng chui lọt một . Lục Giải Phóng đang đau thương đưa ‘thi thể’ em trai qua lỗ , động tác cẩn thận, sợ đau em.
“Nhanh lên!”
Nguyễn Thất Thất nổi nữa, một tay đẩy ‘thi thể’ , bắt Lục Giải Phóng chui lỗ, đạp cho một cái.
Đến lượt Mạc Kính Tùng, vội vàng : “ tự chui !”
“Đừng lề mề!”
Lục Dã mất kiên nhẫn đẩy ngã xuống, nhét lỗ, đá một cước m.ô.n.g , dùng lực mạnh khiến Mạc Kính Tùng bay trong vài mét.
“Bong.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đầu Mạc Kính Tùng va một vật cứng, nổ đom đóm mắt, đầu váng mắt hoa.
Hắn c.ắ.n răng bò dậy, quanh. Xung quanh chất đống mấy khẩu đại bác và xe hỏng. Vừa va một khẩu đại bác, da thịt va sắt thép bảo đau.
Mạc Kính Tùng xoa trán, đau đến chảy nước mắt. Mẹ kiếp, tên Lục Dã chắc chắn là công báo tư thù!
“Chỗ bình thường ai đến, cứ trốn tạm ở đây !”
Nguyễn Thất Thất lấp cỏ dại lỗ chó, bảo an tâm nghỉ ngơi, nơi tạm thời an .
“Cảm ơn!”
Mạc Kính Tùng lời cảm ơn. Dù nữa, là Nguyễn Thất Thất và Lục Dã cứu .
“Nếu chỉ ông thì ông đây đếch thèm cứu!”
Lục Dã hừ lạnh một tiếng, về phía em Lục Giải Phóng.
Lục Giải Phóng bệt xuống đất, thất thần, đau thương tột độ. Bên cạnh là Lục Viện Triều đang , m.á.u ngừng chảy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-296-thuyen-tinh-ban-cua-hai-anh-em-noi-lat-la-lattac-gia-tai-than-thien-kim.html.]
Kiểm tra cho Lục Viện Triều xong, Lục Dã yên tâm, lườm Lục Giải Phóng một cái đầy ghét bỏ nhưng mắng .
Lại kiểm tra cho Thôi Hùng Vĩ, vết thương còn nhẹ hơn, sở dĩ giờ vẫn tỉnh là do dọa.
Tạm thời an , dây thần kinh căng thẳng của thả lỏng, tất cả đều vật đất, kể cả ngày thường chú trọng hình tượng nhất là Mạc Kính Tùng cũng tùy tiện, chẳng còn chút hình tượng nào.
Nhìn bầu trời xanh thẳm, mây trắng lững lờ trôi, tâm trạng ai nấy đều , còn cảm giác hạnh phúc khi thoát c.h.ế.t trong gang tấc.
Trừ Lục Giải Phóng và Hạ Đào.
Lục Giải Phóng đang chìm đắm trong nỗi đau mất em.
Hạ Đào thì còn g.i.ế.c cho sướng tay nhưng Nguyễn Thất Thất cho.
“Ái da…”
Lục Viện Triều từ từ tỉnh .
Hắn chậm rãi mở mắt, đập mắt đầu tiên là một đám mây trắng bay qua trông giống cái đùi gà. Hắn kìm nuốt nước miếng, bụng cũng phối hợp kêu lên vài tiếng.
Đói !
Lục Viện Triều thắc mắc, c.h.ế.t còn đói?
Chẳng lẽ ma cũng ăn cơm?
“Viện Triều, em ?”
Lục Giải Phóng vui mừng kêu lên. Mặt lem luốc vệt hồng vệt xám, trong mắt Lục Viện Triều thì chính là một con ác quỷ mặt mũi dữ tợn, đáng sợ vô cùng.
Lục Viện Triều sợ, ngơ ngác ‘ác quỷ’, dám ho he tiếng nào.
“Viện Triều, em gì chứ, em ngốc ?”
Lục Giải Phóng lắc mạnh , lắc đến mức đầu Lục Viện Triều rụng , nhưng cuối cùng cũng nhận giọng của trai.
“Anh?”
“Là đây, Viện Triều em chứ? Tốt quá , đây!”
Lục Giải Phóng ôm chặt em trai, .
“Khụ khụ… Anh… Buông … Em…”
Lục Viện Triều ôm đến thở nổi, mặt tím tái, nhưng vẫn vui vì còn sống. Hai em cứ thế một chập một chập, trông càng ngốc hơn.
Thôi Hùng Vĩ cũng tỉnh, hâm mộ hai em ngốc nghếch , chỉ cảm thấy vết thương càng đau hơn.
Hắn cũng trai an ủi.
“Tự với bố , quen bố .”
Bé Mãn vẫn còn nhớ ‘di ngôn’ của tên , nghiêm túc giải thích, bé chuyển lời mà là lực bất tòng tâm.
“… sẽ tự , cảm ơn nhé!”
Nghĩ đến chuyện hổ lúc , Thôi Hùng Vĩ đỏ bừng mặt, chỉ tìm cái lỗ chui xuống.
Giờ khắc thấy may mắn vì trai ở đây, nếu chắc chắn sẽ cho thối mũi!
“Không cần cảm ơn!”
Bé Mãn khẽ, móc từ trong túi viên kẹo, bóc vỏ nhét miệng : “Ăn kẹo là hết đau ngay!”
Cậu bé cũng đút cho Lục Viện Triều một viên.
Lục Giải Phóng hau háu, cũng ăn kẹo.
Bé Mãn một cái, cũng nhét cho một viên.
Anh em Lục Giải Phóng song song mặt đất, miệng ngậm viên kẹo ngọt ngào, bầu trời xanh mây trắng, gió nhẹ thổi mặt, phảng phất như trở thời thơ ấu, cảm giác vô cùng hạnh phúc.
sự hòa thuận nhanh chóng phá vỡ.
Hai em một phút còn ôm thắm thiết giờ cãi .
Nguyên nhân là Lục Viện Triều đột nhiên nhớ lời khi ngất, tìm trai xác nhận: “Anh, bảo tiền đều cho em tiêu ?”