Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 295: Baka yarou, meshi meshiTác giả: Tài Thần Thiên Kim
Cập nhật lúc: 2025-12-09 16:11:08
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Baka yarou (Đồ ngu)!”
Hạ Đào g.i.ế.c đến hăng say, dòng m.á.u Nhật trong sôi sục, buột miệng c.h.ử.i thề.
Mạc Kính Tùng từng tự học tiếng Nhật nên thể hiểu, hơn nữa Hạ Đào dùng dao, rõ ràng là vũ khí của Ninja Nhật.
Hắn đột nhiên nảy một ý để "gắp lửa bỏ tay ".
Lúc thêm một đội lính chạy tới, trăm tên, bao vây con phố.
Mạc Kính Tùng gào thét với bọn chúng bằng tiếng Nhật, còn bảo Lục Giải Phóng: “Đừng tiếng Trung, tiếng Nhật !”
Như cho dù bắt, nước Ấn Độ cũng sẽ cho rằng bọn họ là Nhật, sẽ gây rắc rối cho Trung Quốc.
Lục Giải Phóng ngẩn vài giây hét lớn: “Baka yarou, meshi meshi (ăn cơm)…”
Hắn chỉ hai câu tiếng Nhật thôi.
Một dòng m.á.u nóng hổi b.ắ.n lên mặt . Sau đó thấy câm xinh đối diện trở tay c.h.é.m một nhát, g.i.ế.c c.h.ế.t tên địch định đ.á.n.h lén phía .
“Ngu!”
Hạ Đào ghét bỏ một cái, tiếp tục g.i.ế.c địch.
So với dùng súng, cô thích dùng d.a.o hơn.
Lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m cơ thể kẻ thù, m.á.u tươi b.ắ.n như một đóa hoa thược d.ư.ợ.c xinh . ‘G.i.ế.c đàn ông’ quả thực là nghệ thuật nhất đời, cô quá tận hưởng quá trình .
Đáng tiếc ở Trung Quốc gò bó quá nhiều, may mà đến nước Ấn Độ, cô thể g.i.ế.c cho sướng tay.
“Đậu má!”
Lục Giải Phóng trợn tròn mắt. Mẹ nó, đến câm cũng hàng giả!
Hạ Đào g.i.ế.c tay, thấy Nguyễn Thất Thất liền gọi bé Mãn và Mama-chan rút lui.
Sống c.h.ế.t của nhóm Mạc Kính Tùng cô căn bản quan tâm.
kẻ địch kéo đến thêm một đám nữa, vây kín con phố nhỏ hẹp như nêm cối, bọn họ dù mọc cánh cũng bay .
“Yoshi (Tốt lắm)!”
Hạ Đào hưng phấn l.i.ế.m môi, hề để tâm đến nguy hiểm đang cận kề. Cô thích nhất là khiêu chiến t.ử thần.
Thắng thì tiếp tục điên, thua thì xuống âm phủ!
Cái nào cũng , cô kén chọn.
Cô xé một dải vải áo buộc lên đầu, chuẩn lao giữa đám địch, một trận đại khai sát giới.
“Đỡ lấy!”
Giọng trong trẻo như tiếng trời vang lên. Một khẩu s.ú.n.g máy từ trời rơi xuống, chuẩn xác rơi tay Hạ Đào.
Nguyễn Thất Thất và Lục Dã đạp mây ngũ sắc rốt cuộc cũng xuất hiện.
Không gian cảm ứng với bên ngoài chậm vài phút. Bọn họ cũng ngờ chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà xảy động tĩnh lớn như , may mà vẫn kịp.
Mạc Kính Tùng thở phào nhẹ nhõm, nở nụ . Hắn quả nhiên cược đúng!
“Đoàng đoàng đoàng đoàng…”
Tiếng s.ú.n.g dày đặc vang lên, đạn như mưa trút xuống doanh trại địch, từng hàng lính ngã gục.
Lục Dã tìm điểm b.ắ.n tỉa nhất, dựng s.ú.n.g máy lên, hỏa lực mạnh mẽ nhanh chóng áp chế kẻ địch.
“Hừ, đồ nhát gan!”
Hạ Đào khinh thường hừ một tiếng, ôm s.ú.n.g máy nhảy lên tường rào, mặc kệ đạn địch, như nữ chiến thần xả s.ú.n.g đám đông.
Lại một loạt kẻ địch ngã xuống.
Mặt đất nhanh chóng la liệt xác lính, những tên còn khiếp sợ trốn tường dám thò đầu .
“Đưa s.ú.n.g b.ắ.n tỉa cho , bà đây b.ắ.n c.h.ế.t chúng nó!”
Hạ Đào hưng phấn hét lên.
“Ở chỗ ông đây, phần của cô!”
Lục Dã đắc ý đáp , nâng s.ú.n.g chống tăng lên, b.ắ.n một phát về phía kẻ địch. Máu thịt bay tứ tung, tiếng la hét thê lương vang lên, một đám lớn ngã xuống.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, kẻ địch c.h.ế.t một phần ba, còn sợ vỡ mật, trốn chui trốn lủi.
“Rút, đừng ham chiến!”
Mạc Kính Tùng hét to. Trên trấn ít nhất ba trung đoàn lính, cho dù im cho b.ắ.n thì cũng b.ắ.n đến mệt c.h.ế.t. Tốt nhất là nhân lúc đại quân địch tới mà mau chóng rút lui.
Hạ Đào và Lục Dã thấy nhưng dừng .
“Rút!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-295-baka-yarou-meshi-meshitac-gia-tai-than-thien-kim.html.]
Nguyễn Thất Thất lệnh. Về binh pháp chiến thuật cô mù tịt, Mạc Kính Tùng chắc chắn sai.
Lục Dã và Hạ Đào ngoan ngoãn dừng , vác s.ú.n.g máy và s.ú.n.g chống tăng rút lui.
“Chị dâu cả, Viện Triều c.h.ế.t !”
Nhìn thấy Nguyễn Thất Thất, Lục Giải Phóng tủi nức nở.
Lục Viện Triều bất tỉnh nhân sự mặt đất, mặt trắng bệch hơn cả c.h.ế.t. Nguyễn Thất Thất đặt tay lên động mạch cổ , vẫn còn đập, khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tên ngốc nhỏ mà c.h.ế.t thì tiếc quá.
Bên cạnh là Thôi Hùng Vĩ cũng đang bất tỉnh, vẫn mặc bộ đồ nữ lòe loẹt. Nguyễn Thất Thất kiểm tra sơ qua, vai trúng đạn, nguy hiểm đến tính mạng.
Chắc tên ngốc dọa ngất thôi.
Nguyễn Thất Thất dùng t.h.u.ố.c cầm m.á.u cho Lục Viện Triều, m.á.u ngừng chảy. Tên ngốc mạng lớn, viên đạn xuyên qua giữa hai xương sườn, thì ghê gớm nhưng thực nguy hiểm lắm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Chị dâu cả, Viện Triều sắp c.h.ế.t ?”
Lục Giải Phóng sưng cả mắt. Sau còn ai gọi là ‘’ nữa .
Nguyễn Thất Thất định trả lời thì một tràng đạn b.ắ.n tới, sượt qua mặt cô. Kẻ địch bắt đầu tấn công, tiêu hao đạn d.ư.ợ.c của họ, đợi họ đạn tận lương tuyệt thì chỉ nước bó tay chịu trói.
Dưới sự sắp xếp của Mạc Kính Tùng, Lục Dã và Hạ Đào bọc hậu để rút lui.
Lục Giải Phóng vác em trai, bé Mãn vác Thôi Hùng Vĩ. Nguyễn Thất Thất xách một túi to lựu đạn, chạy vài bước ném một quả.
“Baka yarou!”
Nguyễn Thất Thất ném một quả l.ự.u đ.ạ.n c.h.ử.i một câu tiếng Nhật.
Kiếp mạng câu chuyện , nước ngoài nếu chuyện thì cứ tiếng Nhật, mạo danh Nhật lùn, tuyệt đối thể mất mặt con cháu Viêm Hoàng.
Cho nên, cô đổ hết vũng nước đục lên đầu nước Nhật.
Bé Mãn học theo, gào thét ầm ĩ bằng những câu tiếng Nhật lưu loát.
“Gâu…”
Mama-chan cuống quýt sủa lên. Chó Nhật sủa thế nào nhỉ?
Nó học qua bao giờ!
Dưới sự yểm hộ hỏa lực mạnh mẽ của Lục Dã và Hạ Đào, nhóm Nguyễn Thất Thất thuận lợi phá vây, chạy khỏi con ngõ nhỏ. nhanh họ thấy một đội lính đông nghịt đang tiến tới.
Chắc chắn là viện binh. Nguyễn Thất Thất nhíu mày. Nếu chỉ cô và Lục Dã thì chắc chắn thể dễ dàng thoát , nhưng mang theo nhiều thế thì phiền phức.
“Đến căn cứ!”
Mạc Kính Tùng gân cổ gào lên, tai giờ vẫn còn ong ong.
Nguyễn Thất Thất giật , lườm một cái. Hét to thế định gọi hồn !
con cáo già đúng, nơi nguy hiểm nhất là nơi an nhất, kẻ địch chắc chắn ngờ họ trốn trong căn cứ.
“Đến căn cứ, !”
Nguyễn Thất Thất tiếng Đàm Châu, Lục Dã và Hạ Đào hiểu , kẻ địch hiểu.
Lục Dã b.ắ.n thêm mấy phát pháo đuổi theo Nguyễn Thất Thất. Anh liếc lưng Lục Giải Phóng, nhíu mày.
“Không c.h.ế.t !”
Nguyễn Thất Thất một câu để đỡ lo.
Lục Dã thở phào, sống là .
Mấy họ chạy vòng vèo trong thị trấn để đ.á.n.h lạc hướng địch. Lục Giải Phóng chạy như mệt, liều mạng lao . Sự xóc nảy kịch liệt Lục Viện Triều tỉnh .
“Anh… Mười đồng giấu trong hộp bánh quy… là em…”
Nói đứt quãng nửa câu, Lục Viện Triều ngất .
“Viện Triều em cố lên, cả chị dâu cả đến , em chắc chắn sẽ . Chỉ cần em khỏe , tiền của cho em tiêu hết, em tiêu bao nhiêu thì tiêu, Viện Triều em thấy ?”
Lục Giải Phóng chạy . Mãi thấy Lục Viện Triều trả lời, càng thương tâm hơn.
“Viện Triều em đừng c.h.ế.t, thể sống thiếu em , mắng em ngu nữa !”
“Cậu c.h.ế.t !”
Nguyễn Thất Thất nổi nữa, gân cổ gào lên một tiếng, nhưng Lục Giải Phóng tin, tưởng cô đang an ủi , bởi vì Lục Viện Triều lưng ngày càng nặng.
Hắn già , chỉ c.h.ế.t mới ngày càng nặng. Em trai ngốc của … thật sự c.h.ế.t !
Lục Giải Phóng t.h.ả.m thiết, há to miệng, nước mắt hòa lẫn với m.á.u của kẻ thù bê bết mặt mày, trông vô cùng chật vật. Hắn cũng dừng , ngược chạy càng nhanh hơn.
“Viện Triều, nhất định sẽ đưa em nguyên vẹn về nhà!”
Lục Giải Phóng nghiến răng thề, cho dù là cái xác, cũng đưa em trai về nhà!