Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 280: Dùng Kikuya Ngàn Hạ đổi lấy một nhà máy

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:26:14
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ăn liền ba miếng bánh lăn bột đậu, hai miếng bánh bò trắng, Hạ Đào lúc mới cách giải quyết: “Nhiều việc như , mở một cái xưởng chẳng là xong , sắp xếp bao nhiêu mà chẳng .”

 

Nguyễn Thất Thất tức , đáp trả: “Cô nhẹ nhàng nhỉ, mở xưởng dễ như , tiền ?”

 

Vừa dứt lời, mắt cô sáng lên, hiểu ý của Hạ Đào.

 

ngay mà, chúng tâm linh tương thông. Thất Thất, cô thực sự suy nghĩ đến việc bỏ gã đàn ông để ở bên ?”

 

Hạ Đào bắt đầu phóng điện.

 

Lục Dã trực tiếp xách cổ cô lên, ngoài ném thẳng qua ban công.

 

Mọi ở hành lang đều khiếp sợ. Lục Dã lâu lắm nổi điên, tự nhiên phát điên thế ?

 

Tầng 3 ném xuống, c.h.ế.t !

 

Tất nhiên là c.h.ế.t . Hạ Đào giữa trung b.ắ.n một sợi dây móc, móc ban công, treo lơ lửng giữa trời, đó từ từ leo lên, như việc gì nhà tiếp tục ăn bánh lăn bột đậu.

 

“Cô ơi giỏi quá!”

 

“Cô ơi nữa !”

 

Mấy đứa trẻ con bu ban công, lớn tiếng trầm trồ.

 

Hạ Đào ngậm miếng bánh lăn bột đậu , nhảy từ tầng 3 xuống, đó leo lên theo dây móc. Lúc ngang qua tầng 2, cô còn tiện tay lấy luôn cái bánh quy tay con trai lớn của Vương Thúy Hoa, nhét miệng ăn ngon lành.

 

Vừa nãy thằng nhóc là đứa hét to nhất.

 

“Cô giỏi chú Lục giỏi hơn?”

 

Hạ Đào một tay treo dây móc, tủm tỉm hỏi.

 

“Cô giỏi hơn ạ!”

 

Thằng bé ngẩn Hạ Đào tươi như hoa, đầu óc choáng váng. Cô xinh quá, giống như tiên nữ .

 

“Ngoan lắm, cho cháu ăn !”

 

Hạ Đào càng tươi hơn, ảo thuật móc miếng bánh lăn bột đậu nhét miệng thằng bé, đó nhanh như khỉ leo lên tầng 3, khiến đám trẻ con reo hò ầm ĩ.

 

Người lớn thấy thì bĩu môi, quả nhiên ngưu tầm ngưu mã tầm mã, chơi với vợ chồng điên khùng thì cũng chẳng đắn.

 

Hạ Đào đang hăng m.á.u còn biểu diễn thêm một lúc nữa thì Nguyễn Thất Thất lôi . Cô giờ thừa nhận, con nhỏ Nhật lùn còn điên hơn cả cô!

 

Vào nhà, Hạ Đào chỉ đĩa dồi tiết heo đen sì, tủm tỉm : “Tối nay ăn cái , lâu lắm ăn , xào với thịt xông khói ngon tuyệt.”

 

Nguyễn Thất Thất cũng thèm, lấy ba cái dồi tiết heo và một miếng thịt xông khói, rửa sạch bằng nước ấm, tối nay xào với tỏi tây.

 

Vấn đề công việc giải quyết, mấy thứ cô ăn cũng yên tâm thoải mái.

 

Toàn bộ chị em trong khu gia thuộc đều đang ngóng trông động tĩnh nhà Nguyễn Thất Thất. Khi thấy cô đang xào dồi tiết heo, Lưu Tam Muội kích động đến phát , nước mắt chảy thành dòng.

 

“Dồi tiết heo là biếu đấy, em Nguyễn chắc chắn sẽ sắp xếp công việc cho .”

 

cũng biếu dồi tiết heo mà, là của .”

 

Thương Nhạc Hoa phục. Nguyễn Thất Thất xào dồi tiết heo thơm như , chắc chắn là tay nghề của cô , Lưu Tam Muội dồi tiết heo thơm bằng cô .

 

“Đừng tranh cãi nữa, các chị nghĩ xem, em Nguyễn trả món nào, là định sắp xếp công việc cho tất cả chúng ?”

 

Trương Hoa Quế đầu óc linh hoạt hơn, nghĩ sâu xa hơn.

 

Chung sống hơn nửa năm, chị cũng hiểu phần nào con Nguyễn Thất Thất. Điên thì điên, nhưng chủ động gây sự, tham ăn thì tham ăn, nhưng cũng chiếm hời của ai.

 

Nếu Nguyễn Thất Thất trả , chắc là sẽ sắp xếp công việc thôi nhỉ?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Các chị em khác đều kích động, nhao nhao : “Kể cả công việc tạm thời cũng mà, mỗi tháng kiếm thêm mười mấy đồng, đủ cho bọn trẻ ăn thịt mua quần áo mới .”

 

cũng thế, việc tạm thời là mãn nguyện .”

 

Yêu cầu của các chị em cao, cũng mơ tưởng đến công việc chính thức, một công việc tạm thời là họ vô cùng cảm kích .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-280-dung-kikuya-ngan-ha-doi-lay-mot-nha-may.html.]

Bữa tối nhà họ Nguyễn vô cùng phong phú: một chậu thịt đầu heo to tướng, dồi tiết heo xào thịt xông khói, lạp xưởng hấp, lạc rang, đậu phụ khô ngũ vị hương, còn thêm một đĩa rau xanh xào lớn. Sau khi biếu nhà Âm Lệ Nhã một ít thức ăn, cả nhà bắt đầu đ.á.n.h chén.

 

“Thoải mái quá !”

 

Hạ Đào uống một cạn bát rượu nếp, ăn một miếng thịt đầu heo, thỏa mãn thở dài, : “Cha nuôi cực kỳ thích ăn thịt đầu heo nhắm rượu nếp. Ông chỉ tết đến mới ăn. Mẹ nuôi sẽ rang cho ông một đĩa lạc, thái một đĩa đậu phụ khô ngũ vị hương. Cả nhà chúng quây quần bên uống rượu ăn thịt, cha nuôi bảo ngày tháng như thần tiên cũng đổi.”

 

Cho nên, nguyện vọng cuộc đời từ nhỏ của cô là ngày nào cũng ăn một đĩa thịt đầu heo nhắm rượu nếp, nếu thêm đĩa lạc rang nữa thì càng hạnh phúc.

 

“Lương ở 759 cũng khá đấy, cô ngày nào cũng ăn cũng đủ tiền.” Nguyễn Thất Thất .

 

đưa lương cho cô, sang nhà cô ăn cơm ?”

 

Giọng Hạ Đào mềm nhũn, uống rượu xong mắt long lanh ngấn nước, khác trông đặc biệt thâm tình.

 

“Không , ăn xong bữa thì mau cút !” Lục Dã vô tình từ chối.

 

“Anh chỉ là con rể ở rể, phần cho lên tiếng ?”

 

Hạ Đào khẩy, chẳng thèm lấy một cái, chỉ chằm chằm Nguyễn Thất Thất.

 

“Không , mau ăn xong biến!”

 

Nguyễn Thất Thất cũng từ chối, còn gắp cho Lục Dã miếng thịt đầu heo để an ủi.

 

Hạ Đào bĩu môi, tự gắp miếng thịt đầu heo ăn. Cô sớm quen tự an ủi bản .

 

Không , trong ký túc xá còn Thanh Thanh (Thượng Quan Thanh), cô cô đơn .

 

Ăn xong, Hạ Đào chủ động yêu cầu gói thịt đầu heo và bánh lăn bột đậu mang về.

 

“Cô còn ăn no ?” Nguyễn Thất Thất liếc eo cô , ăn nhiều thế trôi hết ?

 

“Mang về cho Thanh Thanh.”

 

Giọng điệu Hạ Đào mờ ám, chút che giấu tình ý của .

 

Khóe miệng Nguyễn Thất Thất giật giật. Người phụ nữ đúng là hải vương (bắt cá nhiều tay), gặp ai yêu đấy, đồ tra nữ!

 

Để đồ tra nữ quấn lấy Thượng Quan Thanh cũng , c.h.ế.t khác chứ c.h.ế.t bần đạo là .

 

Ngày hôm , Nguyễn Thất Thất đến trường mà thẳng đến tìm Bùi Xa, đề nghị dùng Kikuya Ngàn Hạ đàm phán với Kikuya Cao Nhã, bắt gia tộc Kikuya bỏ tiền xây một nhà máy ở Đàm Châu.

 

“Kikuya Cao Nhã nỡ bỏ Kikuya Ngàn Hạ , ông chắc chắn sẽ đồng ý. Như thể giải quyết việc cho ít .”

 

“Cách đấy, chú sẽ xin chỉ thị cấp .”

 

Bùi Xa quả thực thấy ý kiến tồi. Thành phố Đàm Châu ít thanh niên đang chờ việc , nếu thể xây dựng một nhà máy thì chỉ kiếm tiền cho nhà nước mà còn giải quyết nhiều việc , một công đôi việc.

 

“Nhà máy quân khu quyền quản lý, ưu tiên sắp xếp việc cho vợ quân nhân.”

 

Nguyễn Thất Thất đưa yêu cầu. Như chỉ thể sắp xếp công việc cho nhóm Lưu Tam Muội, vợ quân nhân nào đến nữa cũng lo thất nghiệp.

 

Bùi Xa đều đồng ý, nhưng ông xin chỉ thị cấp , đó phái đàm phán với gia tộc Kikuya, tranh thủ đổi lấy lợi ích lớn nhất.

 

Tháng 12 trôi qua nhanh, chớp mắt đến Tết Dương lịch. Không khí tết ở thành phố Đàm Châu ngày càng đậm, nhiều bắt đầu tích trữ đồ tết, giống như chuột hamster , mỗi ngày tích một ít để đón cái tết sung túc.

 

Mười Hạ Đào g.i.ế.c điều tra xong, quả thực giống như cô , mười đó c.h.ế.t hết tội. Những nạn nhân còn sống cũng ai , nhưng họ đều ơn ‘hung thủ’, thậm chí còn thầm thắp hương cầu Bồ Tát phù hộ cho ‘hung thủ’ đừng công an bắt.

 

Còn danh sách Hạ Đào đưa cũng xác thực, đúng là những đặc vụ vùng sâu, tất cả đều bắt.

 

Kikuya Cao Nhã liên tiếp chịu đả kích nặng nề, tức đến mức suýt thổ huyết. Ông hận thấu xương Hạ Đào. Vì thế, khi của đàm phán với ông , ông đưa một yêu cầu:

 

“Yêu cầu các đưa đều đồng ý, nhưng một điều kiện, hãy giao trả cả hai chị em Kikuya Ngàn Đại cho !”

 

Ông dùng hình phạt tàn khốc nhất để xử lý kẻ phản bội Kikuya Ngàn Đại, còn mặt trong gia tộc để g.i.ế.c gà dọa khỉ!

 

Phía đương nhiên sẽ đồng ý. Hạ Đào mang theo thành ý lớn nhất đến quy phục, đó chính là một nhà, thể giao cho Kikuya Cao Nhã?

 

“Chỉ thể trả Kikuya Ngàn Hạ.”

 

Kikuya Cao Nhã tuy cam lòng nhưng cũng chỉ thể đồng ý. Hôn sự với Fukuyama-kun sắp cử hành, thiệp mời gửi đến tay các nhân vật tai to mặt lớn ở kinh đô. Nếu hôn sự thể cử hành đúng hạn, thể diện gia tộc Kikuya sẽ mất hết, còn mất trợ lực lớn mạnh là gia tộc Fukuyama.

 

 

Loading...