Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 26: Mượn hoa hiến Phật, lấy đồ của Thạch Kinh Hồng biếu cha Lục Dã

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:15:22
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chủ nhiệm Thạch, cứ chỉnh tiếp sợ thằng nhãi chịu nổi. Nếu nó c.h.ế.t ở nông trường thì đắc tội c.h.ế.t với Lục Đắc Thắng mất."

 

Tên quân sư quạt mo của Thạch Kinh Hồng ghé gần, nhỏ giọng kiến nghị.

 

Lưu Hồng Ba thoi thóp mặt đất. Hắn lôi thẳng từ bệnh viện đến nông trường, vết thương ở "cúc hoa" lành hẳn, đường toét , m.á.u chảy ròng ròng dọc đường, tưởng sảy thai.

 

Đến nông trường, Thạch Kinh Hồng áp dụng đủ các chiêu trò chỉnh của Ủy ban Cắt đuôi lên suốt hai tiếng đồng hồ. Cũng may đám thuộc hạ còn kiêng dè Lục Đắc Thắng nên tay quá tàn độc, nếu Lưu Hồng Ba sớm quy tiên.

 

"Lão t.ử mà sợ Lục Đắc Thắng ?" Thạch Kinh Hồng nghểnh cổ gào lên, vẻ mặt phục.

 

"Ngài Ba bảo kê đương nhiên sợ. Ý là vì một nhân vật tép riu như Lưu Hồng Ba mà phiền Ba thì đáng. Anh Ba là để giúp ngài việc lớn, ngài thấy lẽ đó ?"

 

Tên quân sư cẩn thận lựa lời. Thạch Kinh Hồng là kẻ hám danh hám lợi, vui giận thất thường, lòng tham đáy hữu dũng vô mưu, nhưng ưu điểm lớn nhất là dễ điều khiển. Tên quân sư bối cảnh, mấy năm nay dựa việc bày mưu tính kế cho Thạch Kinh Hồng mà sống như cá gặp nước, hy vọng Thạch Kinh Hồng lên Chủ nhiệm chính thức hơn ai hết. Trịnh Ái Đảng dễ lừa như Thạch Kinh Hồng.

 

Thạch Kinh Hồng nghĩ ngợi thấy lý. Lưu Hồng Ba đúng là tép riu, đáng để Ba mặt. Thôi, tha cho thằng nhãi một mạng chó!

 

"Nhốt tên lưu manh , ngày mai sắp xếp cho nó việc gian khổ nhất, cải tạo cho !"

 

Thạch Kinh Hồng nghiêm mặt giao đãi. Lãnh đạo nông trường đáp lời mà trong lòng kêu khổ thấu trời. Lưu Hồng Ba là cháu ngoại Tư lệnh Lục, cái chức lãnh đạo nông trường nhỏ bé như ông đắc tội nổi! là thần tiên đ.á.n.h , tiểu quỷ gặp họa.

 

Chờ đám Thạch Kinh Hồng khỏi, lãnh đạo nông trường cho đưa Lưu Hồng Ba phòng y tế trị thương, sắp xếp chỗ nghỉ ngơi, còn đỡ vài câu mặt Lưu Hồng Ba, ý bảo cũng là bất đắc dĩ, mong đừng ghi hận.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lưu Hồng Ba đau đến thần trí mơ hồ. Từ ngày chọc thủng "cúc hoa" ở quán cơm, cuộc sống của đen tối thấy ánh mặt trời, ngày nào sống da . Điều đau lòng nhất là ruột đẩy gánh tội chị gái. Thạch Kinh Hồng vốn định bắt chị , vốn chẳng liên quan gì đến chuyện yêu nhất đ.â.m một d.a.o lưng. Trái tim Lưu Hồng Ba tan nát. Tâm trạng giờ phức tạp: hận, oán, đau, duy chỉ còn tình yêu thương.

 

Nếu Nguyễn Thất Thất ở đây, chắc chắn sẽ đặt cho biệt danh: Nữu Hỗ Lộc · Hồng Ba.

 

Thạch Kinh Hồng hí hửng rời nông trường về thành phố. Hắn về văn phòng mà bảo tài xế lái thẳng về nhà.

 

Đèn trong nhà vẫn sáng, trông thật ấm áp trong đêm. Thạch Kinh Hồng xuống xe, tâm trạng cực . Hắn kể cho con trai t.h.ả.m trạng của Lưu Hồng Ba để con vui vẻ.

 

" về đây! Hiểu Quân thế nào ?"

 

Thạch Kinh Hồng đổi giày ở cửa lớn tiếng hỏi. Giờ vợ thường xem tivi ở tầng một, tiện tay đan áo len.

 

"Điếc cả ? Lão t.ử hỏi mà thấy ?"

 

Hỏi hai thấy vợ trả lời, tính nóng nảy nổi lên, Thạch Kinh Hồng thèm đổi giày, mặt đen sì xông nhà. Phòng khách trống hoác, thức ăn bàn hết sạch, bát đũa dọn. Hắn nhíu mày. Vợ ưa sạch sẽ, ăn xong là dọn ngay, bếp núc gọn gàng. Hơn nữa tivi cũng thấy , cái áo len đan dở vứt ghế sô pha, thì chẳng thấy tăm .

 

cũng công tác "cắt đuôi" nhiều năm, Thạch Kinh Hồng lập tức cảnh giác, vớ lấy cây đòn gánh cửa bếp.

 

Không ai. Đồ đạc cũng còn.

 

Thạch Kinh Hồng chớp mắt, tưởng hoa mắt. Trong bếp như thổ phỉ càn quét, đến cái nồi cũng mất. Thịt thà lạp xưởng treo đầy bếp giờ chẳng còn một mống. Gạo mì dầu ăn thì , đến hũ muối cũng còn.

 

"Đ*t ! Cái thứ mắt nào dám nhà, c.h.ế.t thiếu muối ướp xác ..."

 

Thạch Kinh Hồng c.h.ử.i lên tầng, vẫn thấy , đồ đạc lục tung, đến cái áo mới may cũng biến mất.

 

Đệch!

 

Thạch Kinh Hồng c.h.ử.i càng hăng. hoảng vì chút đồ để mắt, của nả to giấu ở kho báu bí mật cơ! Lúc đặc biệt đắc ý vì sự xa trông rộng của , giấu hết tài sản , quỷ cũng tìm thấy.

 

Thạch Kinh Hồng lục soát một lượt, bọn còn tàn hơn cả thổ phỉ làng, kiếp, đến cánh cửa phòng cũng tháo mất, rương của hồi môn của vợ cũng còn. Hắn thấy thằng trộm nào đói khát đến mức .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-26-muon-hoa-hien-phat-lay-do-cua-thach-kinh-hong-bieu-cha-luc-da.html.]

Tìm một vòng thấy ai, trong lòng Thạch Kinh Hồng bắt đầu bất an. Bỗng tiếng gọi nhà: "Chủ nhiệm! Xảy chuyện !"

 

Là tài xế của .

 

"Hô hoán cái gì? Trời sập ?" Thạch Kinh Hồng xuống lầu quát.

 

"Chủ nhiệm, vợ con ngài Chủ nhiệm Trịnh bắt . Nghe Hiểu Quân giở trò lưu manh ngoài đường, đối tượng là vợ ngài, còn vợ ngài thì tuyên truyền mê tín dị đoan giữa phố, nhiều thấy." Tài xế khó xử .

 

Anh về đơn vị thì tin động trời , lái xe đến đây mà vẫn tiêu hóa nổi. Từng từ đều hiểu nhưng ghép thành câu thì hiểu nổi.

 

"Trịnh Ái Đảng, tao đ*t mày!"

 

Thạch Kinh Hồng gầm lên một tiếng vang tận mây xanh. Tài xế giật , tủi chỗ khác. Lãnh đạo thích phóng hỏa đốt nhà , đến lượt thì nhảy dựng lên, thật thiên lý!

 

Thạch Kinh Hồng như lửa đốt đòi , còn bảo tài xế gọi thêm . Đêm nay khô m.á.u với Trịnh Ái Đảng. Mẹ kiếp, đến vợ con mà cũng dám bắt, chán sống !

 

Dù giận sôi m.á.u nhưng Thạch Kinh Hồng vẫn cố giữ bình tĩnh, về văn phòng đợi . Một chắc chắn Trịnh Ái Đảng, chờ quân đến đông đủ tính.

 

Chỉ là...

 

Thạch Kinh Hồng thấy khóa ngăn kéo cắt, tim hẫng một nhịp. Hắn vội kéo ngăn kéo , mắt tối sầm . Mấy bức tranh chữ còn, tiền lẻ và phiếu gạo để đó cũng biến mất.

 

Hắn chợt nghĩ đến nơi giấu kho báu, nỗi bất an dâng trào. tự an ủi, chắc chắn , chỗ đó ngay cả vợ cũng , trộm tìm . vẫn yên tâm, tận mắt thấy thì đêm nay mất ngủ.

 

Thế là Thạch Kinh Hồng bảo tài xế chở đến gần chỗ giấu kho báu, còn cố ý vòng vèo vì sợ lộ. Hắn thở hồng hộc chạy đến căn nhà nhỏ, thấy khóa cổng vẫn nguyên vẹn mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn ngay là mà.

 

Đã đến thì xem bảo bối một chút . Thạch Kinh Hồng mở cổng nhà, bật đèn lên thì thấy phòng khách trống trơn, đến cái ghế cũng còn. Phong cách trộm cắp y hệt vụ ở nhà , chắc chắn là cùng một bọn.

 

Thạch Kinh Hồng hoảng loạn chạy xuống hầm ngầm. Hắn còn nuôi chút hy vọng mong manh, lẽ trộm tìm thấy hầm, lẽ trộm lấy đồ phòng khách nhiều quá nên ...

 

Chỉ là, khi thấy căn hầm trống rỗng, tim c.h.ế.t lặng. Người lảo đảo, chống tay tường mới ngã quỵ.

 

Thạch Kinh Hồng c.ắ.n mạnh lưỡi cho tỉnh táo, thở hổn hển từng , tim đau như xát muối. Bao nhiêu bảo bối mất sạch, tâm huyết bao năm của !

 

Đột nhiên nhớ tới một thứ, mồ hôi túa như mưa.

 

Cuốn sổ nhỏ!

 

Bảo bối mất thì thôi, nhưng cuốn sổ đó mà rơi tay kẻ tâm thì thể lấy mạng !

 

"Là ai? Rốt cuộc là thằng khốn nạn nào ? Lão t.ử với mày đội trời chung!"

 

Tiếng gào bi phẫn của Thạch Kinh Hồng vang vọng trong căn hầm ngầm.

 

Kẻ đầu sỏ Nguyễn Thất Thất lúc cùng Lục Dã trở đại viện. Lần phát điên, thái độ đặc biệt , còn mang quà cho Lục Đắc Thắng: một chiếc bút máy ngòi vàng hiệu Conklin, lấy từ chỗ Thạch Kinh Hồng. Thạch Kinh Hồng chắc chắn cũng cướp từ khác. Loại bút kiểu dáng thời Dân quốc, ngừng sản xuất.

 

"Bác Lục, mấy hôm cháu hiểu chuyện, mạo phạm bác quá. Chiếc bút cháu tặng bác để tạ , bác nhất định nhận. Bác nhận là còn trách cháu, trong lòng cháu sẽ khó chịu, ăn ngon, ngủ yên, sống bằng c.h.ế.t..."

 

Nguyễn Thất Thất hai tay cung kính dâng chiếc bút máy còn mới đến bảy tám phần, năng lọt tai nhưng dài dòng. Lục Đắc Thắng vốn định nhận nhưng cô lải nhải đau cả đầu đành ngắt lời.

 

"Đừng nữa, nhận."

 

Lục Đắc Thắng cầm lấy chiếc bút. Ông tưởng chỉ là bút máy bình thường, cùng lắm hai ba đồng, nhận cũng chẳng .

 

 

Loading...