Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 256: Thi triển mỹ nhân kế, đại hoạch thành công
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:13:59
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắp nhận tiền, còn khen ngợi, hai em quyết định khao bản , bảo lão Hoàng hầm một nồi to thịt bò khoai tây, thêm một nồi cơm lớn, ăn đến no căng bụng, hạnh phúc cực kỳ.
Thôi Hùng Vĩ cũng ăn thêm, hầm một nồi cá to, cùng ăn với hai em chơi .
Cá lão Hoàng hầm thơm nức mũi, ngày thường Thôi Hùng Vĩ thích ăn, nhưng hôm nay ăn mà hồn vía lên mây, vẫn đang suy nghĩ lời cả , mãi cho đến tối giường trằn trọc, đầu óc hưng phấn cực độ, căn bản ngủ .
Bởi vì nghĩ thông.
Hắn thể giả dân thường sang đó tẩn lũ khỉ, liên quan gì đến quân đội.
“Cót két cót két…”
Vạt giường rung lắc kêu to, em Lục Giải Phóng ồn ngủ , tức giận nhảy xuống giường, hai lời lôi Thôi Hùng Vĩ ngoài chạy bộ.
Chạy xong mười km, cả ba đều mồ hôi nhễ nhại. Thôi Hùng Vĩ hôm nay hiếm khi c.h.ử.i bậy, còn đang chìm đắm trong sự hưng phấn của việc đóng giả dân thường, hơn nữa đang phân vân, giả thành cái dạng gì thì thích hợp?
Hắn tuấn tú lịch sự, ngọc thụ lâm phong, chắc chắn giả thành công t.ử văn nhã, mấy tên nông phu bẩn thỉu mới thèm giả.
“Choáng váng ?”
Lục Viện Triều quen với sự trầm mặc của , vỗ một cái gáy.
“Ông đây sắp lập công lớn, thèm chấp chúng mày!”
Thôi Hùng Vĩ nghiến răng, cố nén lửa giận. Rốt cuộc sắp lập công, đến lúc đó sẽ là hùng ca ngợi, thể so đo với hai tên Hồng Kông đốc!
“Mày á? Mày tự cung thì còn !”
Lục Giải Phóng khinh thường hừ một tiếng, căn bản tin.
“Đừng ch.ó thấp. Anh cả tao xuất từ đại đội Mũi Nhọn quân khu Tây Nam, ảnh dạy tao một biện pháp cực … Hừ, ? Ông đây đếch !”
Nhìn thấy em Lục Giải Phóng gợi lên sự tò mò, Thôi Hùng Vĩ đắc ý cực kỳ.
“Có mày cả ? Anh cả tao cũng ở đại đội Mũi Nhọn, còn là Vua Lính đấy, cả tao dùng một tay cũng thắng cả mày!”
Lục Viện Triều phục. Tuy thích Lục Dã, nhưng nghĩa là thừa nhận thực lực của Lục Dã, tuyệt đối lợi hại hơn cả của tên thái giám họ Thôi.
“Anh cả mày cách gì?”
Lục Giải Phóng càng cách cả Thôi Hùng Vĩ dạy, chừng thể giúp dạy dỗ lũ khỉ da đen, chị dâu cả chắc chắn sẽ thưởng tiền cho bọn họ.
“Dựa cái gì cho mày… Mày gì thế, thả ông …”
Thôi Hùng Vĩ chịu , nhưng giây tiếp theo, Lục Giải Phóng khống chế. Lục Viện Triều phản ứng cực nhanh, nhanh chóng cởi chiếc tất ba ngày giặt, thối đến mức thể hun c.h.ế.t voi.
Chính Lục Viện Triều cũng thấy ghê, chỉ dám dùng hai ngón tay nhón lấy tất, định nhét miệng Thôi Hùng Vĩ.
“Ọe… Đậu má… Bỏ !”
Thôi Hùng Vĩ hun đến mức trợn trắng mắt, suýt chút nữa nôn hết cá hầm ăn tối nay .
“Không tao nhét mồm mày!”
Lục Giải Phóng trắng trợn uy hiếp. Lục Viện Triều xa, chiếc tất trong tay càng ngày càng gần, cách miệng Thôi Hùng Vĩ chỉ còn ba bốn cm.
“Tao … Ọe… Mau bỏ !”
Thôi Hùng Vĩ đầu hàng, thành thật khai báo.
Hai em mắt sáng rực. Chiêu đấy, giả dân thường sang đó, dạy dỗ xong lũ khỉ da đen về, thần quỷ , chắc chắn sẽ phát hiện.
“Lần nghỉ tới cùng !”
Hai em bá đạo chốt lịch, cũng thèm quan tâm Thôi Hùng Vĩ đồng ý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-256-thi-trien-my-nhan-ke-dai-hoach-thanh-cong.html.]
“Tao …”
Thôi Hùng Vĩ mới phản đối, một chiếc tất thối liền ập tới, sợ tới mức vội vàng ngậm miệng, buộc chấp nhận hành động chung của ba .
Ba ngày là ngày nghỉ của bọn họ. Ba quyết định hành động ngay hôm đó, nhưng ngày hành động, ba xảy bất đồng.
Thôi Hùng Vĩ giả công t.ử văn nhã, hai em kịch liệt phản đối. Lục Viện Triều còn đưa một ý kiến tuyệt diệu: “Mày giả đàn bà, mặc váy hoa, đeo khăn che mặt, lũ khỉ da đen chắc chắn nhận .”
“Sao chúng mày giả? Dựa cái gì bắt tao giả?”
Thôi Hùng Vĩ đặc biệt nhạy cảm với việc giả gái, đến tất thối cũng sợ nữa, nhảy dựng lên phản đối.
“Ai bảo mày da thịt non mịn, eo còn nhỏ hơn đàn bà, mày giả thì ai giả?”
Lục Viện Triều tức giận đáp trả. Đàn ông con trai mà eo nhỏ hơn đàn bà, da trắng hơn đàn bà, còn động tác ẻo lả, tùy tiện giả gái cũng hơn mấy mụ đàn bà bên phía khỉ da đen.
Thôi Hùng Vĩ phản đối vô hiệu, ép đồng ý, nhưng đưa một yêu cầu: “Chúng mày cũng giả gái, nếu tao giả!”
Muốn giả thì cùng giả, nếu thì dù ăn tất thối cũng giả.
Anh em Lục Giải Phóng đang nóng lòng kiếm tiền liền đồng ý. Ngày hôm ba nghỉ, sáng sớm xin phép ngoài, chợ mua quần áo .
Cư dân vùng biên giới tạp nham, phần lớn là dân địa phương, cũng một bộ phận nhỏ là dân thường bên phía đối diện, cho nên ở chợ thể mua trang phục của họ. Ba mua ba bộ, đường mòn vượt biên, tìm một chỗ kín đáo quần áo, còn giấu kỹ quân phục .
Cả ba đều đeo khăn che mặt, còn chấm nốt ruồi son giữa trán. Bọn họ , đồng thời lộ vẻ mặt ghét bỏ.
“Khoan !”
Lục Giải Phóng gọi giật Thôi Hùng Vĩ đang xinh nhưng thiếu phong tình , móc từ trong n.g.ự.c hai cái bánh bao, nhét trong áo . Tức khắc, Thôi Hùng Vĩ trở nên n.g.ự.c tấn công m.ô.n.g phòng thủ, phong tình vạn chủng.
Làn da trắng nõn mịn màng, mắt ngọc mày ngài, eo nhỏ thon thả, dáng điệu thướt tha, còn hơn nhiều phụ nữ địa phương.
Anh em Lục Giải Phóng trông như hai bà v.ú già của Thôi Hùng Vĩ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ba về phía chợ bên , dọc đường gặp ít dân địa phương nhưng chẳng ai nghi ngờ phận của họ.
“Ông đây giả gái cũng giống phết!”
Thôi Hùng Vĩ đắc ý dào dạt, cũng chê bộ đồ nữ nữa, còn cố ý uốn éo thêm phần phong tình vạn chủng, khiến đàn ông ven đường mê mẩn thần hồn điên đảo.
Chợ bên cũng náo nhiệt. Ba nhanh tìm mục tiêu, là hai tên lính khỉ da đen, chúng cũng đến lượt nghỉ, chuẩn tìm thú vui ở kỹ viện trấn.
Ba dùng ánh mắt giao lưu vài giây. Thôi Hùng Vĩ thướt tha về phía hai tên lính khỉ da đen, đ.á.n.h rơi khăn tay mặt chúng.
Tên lính nhặt lên, ngẩng đầu, mắt lập tức dại .
Người phụ nữ còn hơn cả nhất kỹ nữ đắt giá nhất ở kỹ viện, với chúng như , chắc chắn là thích chúng ?
Thôi Hùng Vĩ đeo khăn che mặt, ánh mắt lúng liếng đưa tình, còn đầu mỉm một cái. Chẳng cần lời nào, câu hồn hai tên lính khỉ da đen, khiến chúng thần hồn điên đảo theo.
Hai tên lính sắc mê tâm khiếu căn bản nhận đường càng lúc càng hẻo lánh, ngược cảm thấy mỹ nhân cố ý dẫn chúng đến chỗ vắng vẻ để vui vẻ với chúng.
Anh em Lục Giải Phóng xa gần theo. Cuối cùng cũng đến chỗ vắng vẻ, trừ bọn họ và hai tên lính , còn ai khác.
Tên lính nóng lòng nhịn , lao về phía Thôi Hùng Vĩ, nhưng cổ áo túm chặt. Chúng đầu định c.h.ử.i thì mặt ăn một cú đ.ấ.m thôi sơn, tiếp theo là mưa nắm đ.ấ.m trút xuống.
Ba đ.á.n.h hai, kết quả gì bất ngờ, hai tên lính khỉ da đen đ.á.n.h đến thừa sống thiếu c.h.ế.t, chỉ còn thoi thóp.
“Anh, g.i.ế.c ?” Lục Viện Triều hỏi.
“Đương nhiên g.i.ế.c, chúng nó thấy mặt chúng !”
Lục Giải Phóng chút do dự, ôm lấy cổ tên lính vặn một cái, rắc một tiếng, tên lính tắt thở.