Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 239: Đi bệnh viện tâm thần câu cá lớnTác giả: Tài Thần Thiên Kim
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:07:47
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trịnh Tĩnh Vân nơm nớp lo sợ xong tờ giấy nhỏ, hiểu Nguyễn Thất Thất trong hồ lô bán t.h.u.ố.c gì.
Cô đến núi nhét tờ giấy hốc cây, đồng dạng năm đồng tiền, cô đưa tiền cho Nguyễn Thất Thất, hy vọng thể giảm án.
“Cô cầm lấy mà tiêu, cứ mua đồ như đây, đừng để đối phương nghi ngờ!”
Nguyễn Thất Thất cần. Người nhét tiền hốc cây , mấy cái cây cho cô , là một vệ sinh đáng chú ý trong trường, nam, hơn 50 tuổi, là một ông lão góa vợ, đều gọi là bác Lâu.
Lần tiếp theo nhét giấy, Nguyễn Thất Thất bắt cô ——
“ và Nguyễn Thất Thất trở thành bạn tâm giao, cô kể cho nhiều lời trong lòng. Tuy rằng gả cho quân nhân nhưng chỉ là mặt ngoài phong quang, gia đình chồng coi thường cô , tiền lương cũng nộp, thảo nào cô khát vọng tiền tài như . Cô sức lực lớn, khỏe hơn đàn ông trai tráng gấp mấy . Trong một cơ duyên xảo hợp, cô bắt một tên đặc vụ địch lợi hại, thưởng một trăm đồng, cô đặc biệt vui vẻ. Đáng tiếc loại chuyện ngày nào cũng , cô đặc biệt tiếc nuối!”
Trịnh Tĩnh Vân dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn theo, đó nhét hốc cây, nhận năm đồng.
Đêm hôm đó, cả ký túc xá đều ngủ say, Nguyễn Thất Thất mặc hành y rời khỏi phòng, cô tìm bác Lâu.
Mấy ngày nay cô điều tra, tìm thấy máy phát tin trong nhà bác Lâu, hiển nhiên bên lão còn , cho nên cô mới án binh bất động, chờ bác Lâu báo cáo với cấp .
Bác Lâu sống ở phía trường học, là kho chứa đồ tạp vật, trường học thiếu phòng ở liền ngăn mười mấy gian, phân cho giáo viên độc ký túc xá.
Đêm khuya thanh vắng, phòng bác Lâu tối đen như mực, nhưng lão cũng ngủ. Lão mới từ núi trở về, trong tay thêm tờ giấy nhỏ, bật đèn pin lên xem xong, gương mặt hàm hậu thành thật lộ nụ trào phúng lạnh lẽo.
“Lươn thế mà c.h.ế.t trong tay một con đàn bà tham lam ngu xuẩn như , hừ, thật bi ai!”
Bác Lâu cũng nghi ngờ tình báo của Trịnh Tĩnh Vân. Người phụ nữ là do bọn họ tỉ mỉ chọn lựa, ham hư vinh, tham hưởng thụ, còn diễn kịch, hơn nữa là Hoa, Nguyễn Thất Thất khẳng định sẽ nghi ngờ.
Lươn truyền tin tức về, Nguyễn Thất Thất là đặc công đặc biệt lợi hại của Trung Quốc, thủ đoạn cực tàn nhẫn, bảo Đế quốc nhất định g.i.ế.c c.h.ế.t phụ nữ !
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hiện tại xem , Lươn bất quá là đang mạnh mẽ vớt vát chút thể diện cho sự vô năng của mà thôi, chả Nguyễn Thất Thất lợi hại ở chỗ nào!
Bác Lâu đốt tờ giấy, cần báo cáo tin tức mới nhất về Nguyễn Thất Thất cho cấp . Nếu phụ nữ tham tài, thì dùng tiền tài dụ hoặc cô , nhân lúc cô phòng mà g.i.ế.c c.h.ế.t.
Người phụ nữ tuy rằng ngu xuẩn tham lam, nhưng thủ khẳng định là cực , nếu Lươn khả năng g.i.ế.c.
Bác Lâu rít một thuốc, đầu t.h.u.ố.c lá đỏ hồng trong bóng đêm thoắt ẩn thoắt hiện, chiếu lên khuôn mặt trung hậu thành thật của lão, trông đặc biệt quỷ dị.
Hút xong thuốc, bác Lâu chuẩn ngủ, lão khập khiễng đến mép giường, cứ thế mặc nguyên quần áo mà xuống.
Chân lão thương trong một trận oanh tạc, cho nên lão thường xuyên mắng to bọn Nhật, còn đội trời chung với lũ quỷ đó. Sư sinh trong trường từng ai nghi ngờ phận của lão.
Ngay cả Điền Vũ Quang cũng là cấp của bác Lâu. Ảnh chụp Điền Vũ Quang chụp đều giao cho bác Lâu xử lý, bất quá Điền Vũ Quang từng thấy mặt bác Lâu, thường xuyên lướt qua lao công què chân trong trường mà hề .
Nguyễn Thất Thất dám gần quá, sợ bác Lâu cũng giống như Lươn, là một cao thủ công phu.
Chờ bác Lâu ngủ say, cô giao cho mấy cái cây canh chừng trở về ký túc xá.
Ngày hôm , Nguyễn Thất Thất xin nghỉ học.
Bởi vì bác Lâu cửa. Mấy cái cây với cô, bác Lâu mỗi tháng đều ngoài một chuyến, lão với trong trường là bệnh viện tâm thần thăm vợ.
Vợ lão lính Nhật nhục, tinh thần thất thường, đến lão cũng nhận , hơn nữa cứ thấy ai là lên cơn điên đ.á.n.h . Bị buộc bất đắc dĩ, bác Lâu chỉ thể đưa vợ bệnh viện tâm thần, mỗi tháng lão đều sẽ thăm.
Bởi vì bi kịch của vợ chồng bác Lâu, cộng thêm sự kiên trinh đổi của lão với vợ, danh tiếng của bác Lâu ở trường , ngay cả hiệu trưởng cũng khách khách khí khí với lão.
Nguyễn Thất Thất loại trừ tất cả xung quanh bác Lâu, cuối cùng khóa mục tiêu ở bệnh viện tâm thần.
Vị cấp bí ẩn thể chính là vợ ở bệnh viện tâm thần.
Bác Lâu mỗi tháng đều thăm vợ, kỳ thật là đang truyền tin tình báo. Không gì bất ngờ xảy thì vợ ở bệnh viện chắc chắn giữ máy phát tin trong tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-239-di-benh-vien-tam-than-cau-ca-lontac-gia-tai-than-thien-kim.html.]
Quả nhiên là bọn Nhật giảo hoạt, ai thể nghĩ đến đặc vụ địch sẽ trốn trong bệnh viện tâm thần chứ.
Bệnh viện tâm thần xa nội thành, Nguyễn Thất Thất đạp xe một giờ mới đến. Cô tìm vội mà tìm mấy cái cây hỏi thăm , nhanh liền tình huống của vợ bác Lâu.
“Người phụ nữ đó ngày nào cũng lên cơn điên, còn nhảy từ lầu 4 xuống, thiếu chút nữa là c.h.ế.t!”
Cây bạch quả nhiều chuyện vợ bác Lâu, là bệnh nhân khiến bác sĩ viện đau đầu nhất.
Bệnh nhân khác dù điên thì cũng sẽ lúc tỉnh táo, nhưng phụ nữ vẫn luôn trong trạng thái điên loạn, nhiều kết liễu mạng sống, nếu bệnh viện trông giữ kỹ càng thì bà c.h.ế.t sớm .
Nguyễn Thất Thất nhíu mày. Nếu vợ bác Lâu giả điên, khả năng sẽ qua mặt bác sĩ, nhưng tuyệt đối thể qua mắt mấy cái cây.
Người thể nào diễn suốt 24 giờ, kiểu gì cũng sẽ lúc lơi lỏng, hơn nữa ai đề phòng cái cây, cho nên, vợ bác Lâu là thật sự điên .
Vậy bà tuyệt đối cấp của bác Lâu.
Vốn tưởng tìm đúng , ngờ tìm nhầm. Nguyễn Thất Thất cũng nản lòng, cô thể khẳng định, vị cấp bí ẩn chắc chắn ở trong bệnh viện tâm thần.
Có thể là bác sĩ, cũng thể là y tá, hộ lý, hoặc là bệnh nhân khác.
Bác Lâu thăm vợ xong, chuẩn rời . Lão chân thấp chân cao, chậm rãi bước , còn chào hỏi nhân viên y tế dọc đường, vẻ cực kỳ quen thuộc.
“Bác sĩ Tống!”
Bác Lâu chào hỏi một bác sĩ ngược chiều.
Vị bác sĩ mặc áo blouse trắng, chừng 50 tuổi, đeo kính mắt, dáng trung đẳng, khí chất nho nhã. Ông dừng chuyện với bác Lâu.
“Thăm bà nhà xong ?”
“Thăm , haizz, vẫn nhận !”
Bác Lâu thở dài, thần sắc ảm đạm.
“Gần đây còn tìm c.h.ế.t nữa, chừng qua đoạn thời gian nữa sẽ nhận ông thôi!”
Bác sĩ Tống an ủi lão, còn vỗ nhẹ lên vai lão vài cái.
“Thừa lời cát ngôn của ngài, nếu thật sự thể khỏi, sẽ thắp hương cầu phúc cho ngài!”
Bác Lâu càng càng kích động, thậm chí quỳ xuống dập đầu. Bác sĩ Tống vội vàng đỡ lấy lão, hai giằng co một hồi lâu.
“Đừng như , là bác sĩ, chữa khỏi cho vợ ông là chức trách của , mau lên!”
Bác sĩ Tống đỡ lão dậy, hảo ngôn an ủi, nhưng một bàn tay ông nhét túi, là tình báo nhận từ bác Lâu.
“Cảm ơn!”
Bác Lâu một mực cảm ơn, diễn vai một dân tầng lớp thấp ít văn hóa đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Lão trao đổi ánh mắt với bác sĩ Tống, khập khiễng rời . Trong túi lão cũng thêm chút tiền, là kinh phí hoạt động tháng .
Nguyễn Thất Thất trốn ở góc tường rõ mồn một, ngay cả những động tác nhỏ của hai cũng bỏ sót.
Rất hiển nhiên, bác sĩ Tống chính là cấp của bác Lâu.
Cô đang định rời , bác sĩ Tống nhạy bén đầu , dừng vài giây về phía bên .