Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 233: Không hổ là sinh viên đại học, làm gì cũng đứng nhất
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:12:10
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Thất Thất chạy xuống lầu gọi điện cho Lục Dã.
"Thất Thất, nghỉ sớm ?" Lục Dã vui vẻ hỏi. Năm ngày phòng gối chiếc cô đơn c.h.ế.t .
"Anh mơ , ngày mai lao động một ngày, tối hẵng đến đón em."
Giọng Nguyễn Thất Thất đầy oán thán. Cô giờ vô cùng nhớ tiết lao động kiếp . Tiết lao động cuối tuần nào cuối cùng cũng biến thành Toán, Văn, Anh hoặc bất kỳ môn nào khác, tóm tuyệt đối là lao động chân tay. Không ngờ tiết lao động thập niên 70 là lao động thật sự a! Hơn nữa còn là về nông thôn lao động, ngàn vạn đừng là gánh phân nhé!
"Thất Thất em xin nghỉ , lao động mệt lắm, xót!"
Lục Dã lao động liền xót xa ngay. Thất Thất ở nhà chỉ nấu cơm, việc khác bao thầu hết, rửa cái bát còn chẳng nỡ để cô , chịu nổi việc lao động ở trường chứ!
"Không , tối mai đến đón em nhé!"
Nguyễn Thất Thất an ủi . Xe đến núi ắt đường, mai tùy cơ ứng biến . Lao động quả thực quang vinh, nhưng cô lười!
Sáng sớm hôm , cả lớp tập trung tại phòng học rồng rắn kéo về nông thôn. Dụng cụ cần mang, trong thôn cái gì cũng .
Các bạn học đều phấn khích như dã ngoại. Đi bộ hơn mười dặm đường, cuối cùng cũng đến thôn xóm nơi lao động. Đại đội trưởng đợi sẵn từ sớm.
"Hoan nghênh hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh các bạn sinh viên về chi viện sản xuất cho chúng !"
Quy trình tiếp đón của Đại đội trưởng cực kỳ thuần thục, rõ ràng là thường xuyên tiếp đón sinh viên.
"Hôm nay công việc chủ yếu là gánh phân. Gánh đống phân đổ hố ủ phân , vất vả cho các bạn học !"
Đại đội trưởng dẫn họ đến chuồng bò và chuồng heo của đại đội. Chắc là nhiều ngày dọn dẹp, phân chất thành núi, ruồi nhặng bay vù vù, là loại ruồi xanh to tướng.
Nguyễn Thất Thất c.ắ.n chặt răng. Mẹ kiếp, sợ cái gì gặp cái nấy!
Đầu óc cô xoay chuyển thật nhanh, nhất thời nghĩ cách gì ho. Vừa lúc một bà bác gánh đòn gánh tới, tò mò họ vài .
"Lại là sinh viên về lao động ?"
Bà bác chuyện với Đại đội trưởng bằng tiếng địa phương, na ná tiếng Đàm Châu, chỉ khác chút âm điệu, Nguyễn Thất Thất hiểu chút áp lực.
Mắt cô đảo một vòng, nghĩ một cách .
"Thầy Tỉnh, em xin phép vệ sinh ạ!"
Nguyễn Thất Thất xin phép chủ nhiệm khoa nhanh chóng đuổi theo bà bác.
"Bà nội ơi, cháu lao động cùng bà ạ?"
Nguyễn Thất Thất gọi bà bác , hỏi móc trong túi tờ một đồng, phe phẩy mặt bà bác.
Ánh mặt trời chiếu tờ một đồng lấp lánh ánh vàng mê (tiền giấy thời đó in hình máy kéo nông nghiệp màu vàng nâu), lóa mắt bà bác.
"Sao chứ, để với Đại đội trưởng!"
Bà bác đồng ý ngay tắp lự, chạy bay đến với Đại đội trưởng, còn chỉ trỏ về phía Nguyễn Thất Thất.
"Cái cô em chân tay nhanh nhẹn lắm, để nó nhổ cỏ với . Bên các gánh phân thiếu , cỏ trong ruộng mọc cao hơn đầu kìa!"
Đại đội trưởng còn đang do dự.
"Thằng Phượng , hồi bé mày còn b.ú sữa tao đấy, tao già mày nữa hả!"
Bà bác gọi thẳng tên cúng cơm của Đại đội trưởng, giọng điệu cũng trở nên ngang ngược.
"Được , thím mang nhổ cỏ !"
Đại đội trưởng bất đắc dĩ đồng ý. Bà bác thực là thím họ của ông , hồi nhỏ ông đúng là b.ú thép sữa thím, dám a!
Nguyễn Thất Thất cứ thế "thủy linh linh" (dễ dàng, thuận lợi) bà bác dắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-233-khong-ho-la-sinh-vien-dai-hoc-lam-gi-cung-dung-nhat.html.]
Một đồng tiền túi bà bác. Bà bác cũng là thoáng tính, dẫn Nguyễn Thất Thất lên sườn đồi nhổ cỏ, còn kiếm cho cô cái ghế con bảo cô nghỉ, cho cô nhổ cỏ.
"Cô em da thịt non mịn thế chịu nổi việc đồng áng, đừng để đứt tay nhé, cứ bên cạnh chơi . Trưa về nhà ăn cơm, rán trứng gà cho ăn."
"Cảm ơn bà nội ạ!"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nguyễn Thất Thất cũng khách sáo, xuống xem bà bác việc, tiện thể tán gẫu với bà.
"Khát nước , ăn củ sắn dây nhé!"
Bà bác cũng là thú vị, tán gẫu khát nước liền chạy lên bãi đất cát phía đào hai củ sắn dây, chia cho Nguyễn Thất Thất ăn.
"Đất phần trăm nhà đấy, cứ yên tâm mà ăn!" Bà bác bảo Nguyễn Thất Thất cứ tự nhiên.
"Ngọt thật đấy, sắn dây nhà bà nội trồng ngon quá!"
Nguyễn Thất Thất bóc vỏ, c.ắ.n một miếng, nước nhiều ngọt lịm. Lời ý tuôn như suối, khen bà bác tít cả mắt, thao thao bất tuyệt kể chuyện ông nhà trồng trọt giỏi thế nào.
Một buổi sáng cứ thế trôi qua nhàn nhã. Nguyễn Thất Thất ăn hai củ sắn dây, còn ngủ gật hơn một tiếng. Lúc xuống núi ngang qua hồ sen, bà bác còn hái cho cô cái đài sen để bóc hạt ăn.
Thật là thoải mái a!
Nguyễn Thất Thất vươn vai. Tiết lao động kiểu cô thích.
Bà bác nhiệt tình mời cô về nhà ăn cơm trưa, Nguyễn Thất Thất vui vẻ đồng ý.
Các bạn học khác trong lớp cũng lao động xong, ai nấy hôi rình. Ngay cả ưa sạch sẽ nhất là Trịnh Tĩnh Vân, ống quần cũng dính ít phân, trông vô cùng chật vật.
Bất quá vẫn sạch sẽ thanh sang, đó là Thượng Quan Thanh. Chủ nhiệm khoa phân công cô thư ký, thống kê lượng công việc của từng bạn, chẳng tốn chút sức lực nào.
Nguyễn Thất Thất cùng bà bác về nhà, đụng mặt đám bạn học mặt mày xám ngoét. Đi đầu là Hà Ái Hồng, cô thích thể hiện nhất nên cũng chật vật nhất, từ xa ngửi thấy mùi thối.
Nhìn thấy Nguyễn Thất Thất sạch sẽ khoan khoái, Hà Ái Hồng nhíu mày, vẻ mặt vui.
"Bạn Nguyễn Thất Thất, sáng nay bạn lao động đấy?"
"Có chứ, nhổ cỏ cùng bà nội mà!" Nguyễn Thất Thất trả lời nghiêm túc.
" đấy, cô em gầy gầy thế thôi chứ việc nhanh thoăn thoắt, nhổ cỏ còn nhanh hơn . Không hổ là sinh viên đại học, gì cũng nhất!"
Bà bác cũng phối hợp, lập tức khen ngợi Nguyễn Thất Thất đủ kiểu.
Chủ nhiệm khoa thấy vẻ mặt vui mừng. Nếu sinh viên nào cũng như Nguyễn Thất Thất thì lớp Tự động hóa của họ chắc chắn bầu là lớp tiên tiến.
"Bạn việc sạch sẽ thế ?" Hà Ái Hồng vẫn buông tha.
"Chứng tỏ việc giỏi chứ . Giống như phụ nữ miền Bắc nhào bột , đạt 'tam quang': tay sạch, mặt sạch, chậu sạch, thế mới là khéo tay. Đổi nhào bột thì tay với chậu dính đầy bột, cục bột thì lồi lõm, đấy gọi là vụng về. việc kiểu , thì như nhưng thực mới là , hiểu ?"
Nguyễn Thất Thất lý sự hùng hồn, đấy. Cô còn Hà Ái Hồng đang nhếch nhác bẩn thỉu với ánh mắt đầy ẩn ý, tính công kích cực cao.
" đúng đúng, đúng là sinh viên khác, chuyện trình độ thật. Người việc chính là như thế đấy!"
Bà bác là diễn viên phụ xuất sắc nhất, kẻ xướng họa với Nguyễn Thất Thất, chặn họng Hà Ái Hồng câu nào.
Nguyễn Thất Thất cô đắc ý cùng bà bác nghênh ngang bỏ .
Tay nghề nấu nướng của bà bác cũng khá. Bữa trưa bà đặc biệt rán cho cô ba quả trứng gà, ở nông thôn thế là đãi ngộ dành cho khách quý . Ăn xong, Nguyễn Thất Thất đưa cho bà bác 5 hào tiền cơm. Đối với thật thà chất phác, cô giờ luôn hào phóng.
Kiếm một đồng rưỡi, bà bác cần Nguyễn Thất Thất dặn, chiều tiếp tục dẫn cô lên núi "nhổ cỏ". Đám Hà Ái Hồng thì tiếp tục gánh phân. Hết một ngày việc, Nguyễn Thất Thất mặt mày hồng hào, đám Hà Ái Hồng thì bơ phờ hốc hác.
Từ Nhị Phượng còn đỡ, cô ở quê quen . Lý Ngọc Cầm thì như quả cà tím sương muối đánh, đường về nổi câu nào, hết sạch sức lực.
Đường về trường còn mười mấy dặm, đều cúi đầu lầm lũi , trái ngược hẳn với tiếng rôm rả lúc . Đi hai ba dặm, một chiếc xe Jeep chạy tới, dừng mặt Nguyễn Thất Thất.