Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 184: Dấu môi đỏ rực, câu mất hồn Lục Dã
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:12:38
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một chuyến mà kiếm lời hơn 600 đồng, tâm trạng Nguyễn Thất Thất vô cùng . Lúc trở về ngang qua bưu điện, cô thuận tiện gọi điện thoại về quê.
Cô gọi cho Mã Xuân Sinh, nhờ ông chuyển lời.
"Đồng chí Nguyễn, đang định gọi cho cô đây. Cả nhà Nguyễn Quế Minh trúng độc c.h.ế.t hết ."
Mã Xuân Sinh xác thực là đang chuẩn gọi điện thoại báo tin vui cho Nguyễn Thất Thất.
" . Chủ nhiệm Mã, phiền ông với chị cả một tiếng, tìm công việc cho chị ở Đàm Châu, tháng 7 tới , bảo chị chuẩn sẵn sàng."
"Chúc mừng nhé, ngày mai sẽ một chuyến đến Nguyễn Gia Loan báo tin cho chị cả cô."
Mã Xuân Sinh hâm mộ cực kỳ, cũng càng thêm kiên định quyết tâm nịnh bợ Nguyễn Thất Thất.
Hắn từ em trai rằng Nguyễn Thất Thất hai ông cha chồng, một là Tư lệnh, một là Chính ủy. Mèn đét ơi, hai lãnh đạo lớn nhất quân khu đều là nhà cô . Cái đùi vàng to như cần thiết ôm cho chặt a!
Hơn nữa mới nịnh bợ Nguyễn Thất Thất một chút mà công lao của em trai Mã Xuân Lai cướp lấy , còn đề bạt lên Trung đội trưởng. Hiệu quả ôm đùi quá rõ ràng, chắc chắn ôm chặt hơn nữa.
"Vất vả cho Chủ nhiệm Mã . Bảo em trai ông, đồng chí Mã Xuân Lai việc cho , cơ hội sẽ còn ."
"Nhờ đồng chí Nguyễn đề điểm thì em trai mới thể tiến bộ. Mặt khác, nhà họ Hà ở nông trường cải tạo , mỗi ngày đều nỗ lực học tập trích dẫn của Lãnh tụ, chỉ là thể quá gầy yếu, nhiệm vụ lao động luôn thành. Cứ tiếp tục thế , khả năng là di dời bọn họ khỏi nông trường."
"Chủ nhiệm Mã việc nghiêm túc phụ trách, đó là vinh hạnh của nhà họ Hà. Hy vọng bọn họ thể thật sự cải tạo thành công, da đổi thịt!"
Hai giọng quan chức trong điện thoại một hồi, trao đổi chút tin tức cúp máy.
Tâm trạng Nguyễn Thất Thất càng hơn. Nhà họ Hà sắp "xong" . Ý của Mã Xuân Sinh là, thêm một thời gian nữa là thể di dời nhà họ Hà bãi tha ma.
Thật là tin vui nối tiếp tin vui a!
Tâm trạng phơi phới, Nguyễn Thất Thất ngâm nga hát trở về khu đại viện. Cuối tháng 5 trời tối muộn, lầu khu tập thể một đám trẻ con đang nô đùa, ba đứa con nhà họ Bành cũng học về.
Đứa lớn và đứa thứ hai tay ôm bó củi, đứa thứ ba là con gái, tên Bành Sao Biển, là một cô bé hiểu chuyện. Cô bé ôm một bó hành tăm (dã hành) nhổ đường học về.
Hành tăm xào trứng xào thịt đều ngon, đặc biệt thơm.
"Dì Bảy, chào dì ạ!"
Ba em từ xa gọi to, nhưng cả Bành Hải Quân gọi nhỏ, vẻ mặt ngượng ngùng. Cậu nhóc mười ba tuổi, chỉ kém Nguyễn Thất Thất sáu tuổi, cảm thấy nên gọi là chị, nhưng ba cứ bắt gọi là dì nên thấy hổ.
"Đi học về !" Nguyễn Thất Thất . Cô thích ba em nhà họ Bành, lễ phép hiểu chuyện.
"Cháu hái hành tăm ?"
Cô ngửi thấy mùi thơm của hành tăm, theo liền thấy bó hành tay Bành Sao Biển, trong miệng bắt đầu chảy nước miếng.
"Vâng ạ, đường nhiều lắm, dì Bảy lấy ?"
Bành Sao Biển cũng ý, chia hơn một nửa cho cô. Ba , Phó đoàn trưởng Lục giúp gia đình một ân huệ lớn, nhà họ mới ngày lành như hôm nay, còn dặn em cô bé ghi nhớ ân tình trong lòng, nhớ báo đáp.
"Muốn chứ!"
Nguyễn Thất Thất khách sáo nhận lấy hành tăm, còn lấy từ trong túi một gói bánh phát (bánh bò bông) dúi cho cô bé, cô ăn của ai.
"Không cần ạ, hành tăm đáng bao nhiêu tiền."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-184-dau-moi-do-ruc-cau-mat-hon-luc-da.html.]
Bành Sao Biển trả , nhưng Nguyễn Thất Thất xa. Cô bé đành nhận lấy, th thấp thỏm bất an về nhà kể chuyện với .
"Không , dì Bảy con là , chịu chiếm tiện nghi nhà . Con cùng các chia bánh ăn !"
Vương Thục Hoa cũng trách mắng con, bà sớm lĩnh giáo cái kiểu tặng đồ "bá đạo" của Nguyễn Thất Thất, quả thực là thể từ chối. Quay đầu bà sẽ chút đồ ăn gửi sang nhà họ Nguyễn .
Về đến nhà, Nguyễn Thất Thất rửa sạch hành tăm, cắt khúc xào với thịt gác bếp. Mùi thơm tràn ngập hành lang, ngay cả lầu cũng ngửi thấy, trong khu tập thể đều mùi thơm câu đến chảy nước miếng.
Trong gian, bí đỏ nở nhiều hoa. Nguyễn Thất Thất hái ít, xào tỏi một đĩa lớn, hấp thêm món cá khúc mễ. Mỗi món cô đều khá nhiều, múc riêng một phần bỏ gian để Lục Dã cũng thể ăn .
Hành tăm xào thịt gác bếp ngửi thơm, ăn càng thơm, Nguyễn Thất Thất ăn liền ba bát cơm. Buổi tối lúc ngủ, cô gian, phát hiện đồ ăn hết sạch, bát đĩa rửa sạch sẽ, còn thêm một đĩa lớn thức ăn, hình như gọi là "Đậu bì" (Tàu hủ ky/Đậu da), món ăn vặt đặc sản của vùng Giang Thành. Còn tờ giấy nhắn:
"Thất Thất, đậu bì ngon lắm, em thích ăn thì mua. Anh nhớ em lắm, mơ cũng nhớ."
Nguyễn Thất Thất , tờ giấy:
"Em cũng nhớ , thành nhiệm vụ sớm chút về."
Cô còn tô son môi, hôn một cái lên tờ giấy, để một dấu môi đỏ rực, tuyệt đối câu cả hồn phách của Lục Dã!
Nguyễn Thất Thất bê đĩa đậu bì khỏi gian, chỉ ăn ba cái là no . Món ngon thì ngon thật nhưng dễ đầy bụng. Chỗ còn cô vẫn để gian, mai ăn tiếp.
*******
Giang Thành.
Lục Dã cùng đồng sự dạo một vòng bên ngoài, lúc trở về nhà khách thì trời tối đen. Nhiệm vụ của là tìm một lô hóa chất d.ư.ợ.c phẩm mà bọn Nhật lùn để ở Giang Thành thời chiến loạn. Đồng sự của tên là Tăng Chí, mật danh Huyền Vũ, là địa phương Giang Thành, quen thuộc địa hình nơi .
Hơn nữa Tăng Chí từng tìm hóa chất d.ư.ợ.c phẩm, kinh nghiệm về phương diện . Lại thêm Tăng Chí tính cách trầm , tuổi lớn hơn Lục Dã, sức lực cũng lớn, thể áp chế .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dù cũng là hóa chất độc hại, hơn nữa nhiều là dạng lỏng, Chủ nhiệm Mẫu lo lắng "đại bảo bối" Lục Dã thương nên mới phái Tăng Chí theo, chính là để ngăn cản Lục Dã lên cơn điên thương chính .
" lấy chút tin tức, lô d.ư.ợ.c phẩm hẳn là giấu ở trong núi, ngày mai chúng núi xem thử." Lục Dã .
"Được, nghỉ ngơi sớm , sáng mai qua gọi."
Tăng Chí Lục Dã giỏi dò la tin tức, cũng nghi ngờ độ tin cậy, liền về phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Lục Dã đóng cửa sổ , gian, thấy dấu môi đỏ rực tờ giấy, vui sướng đến mức lộn mấy vòng, hận thể bay ngay về Đàm Châu, ôm vợ hôn cho đời.
Lũ Nhật lùn c.h.ế.t tiệt, đầu hàng còn để nhiều tai họa ngầm như . Lần đó lẽ nên lặn xuống hang ổ bọn chúng, g.i.ế.c c.h.ế.t tên già . Đáng tiếc bọn Nhật phát hiện, cứ nã pháo xuống biển liên tục, suýt chút nữa nổ c.h.ế.t .
Chờ một thời gian nữa, lẻn xem , thì rút. Hiện tại Thất Thất, Thất Thất còn sinh con cho , sống cho , thể tùy tiện bậy như nữa.
Ngày hôm , Lục Dã và Tăng Chí lên núi. Dựa theo hướng dò la , hai chậm rãi tiến núi sâu. Bên ngoài rìa núi còn thôn xóm, càng trong càng ít, chỉ lác đác vài ngôi nhà bỏ hoang.
Dọc đường , Lục Dã đều tìm khe suối rửa tay, chủ yếu là để dò thám tin tức thông qua nguồn nước. Hai dừng dừng, rốt cuộc cũng tìm hang động chôn giấu hóa chất d.ư.ợ.c phẩm. Gần đó còn ba hộ gia đình, cửa treo thịt khô, chắc là thợ săn trong núi.
"Bọn họ thật may mắn, sống ngay cạnh đống độc d.ư.ợ.c mà xảy chuyện gì." Tăng Chí khỏi cảm thán.
Mấy năm nay nhiều dân lục tục gặp chuyện, thậm chí mất mạng vì chất độc hóa học do bọn Nhật để . Ba hộ gia đình cách hang động đầy trăm mét mà bình an vô sự, quả thực may mắn.
Ba hộ gia đình đều nhà, khả năng là núi săn bắn.