Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 154: Thiên lý nhãn + Thuận phong nhĩ, uy danh Nguyễn Thất Thất vang xa

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:27:24
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Không ! Đứa khốn nạn nào hắt nước bẩn lên bà, tuyệt đối chuyện đó!”

 

Mặt Vương Thúy Hoa lập tức trắng bệch, gân cổ lên kêu oan, nhưng rõ ràng là "lạy ông ở bụi ", chẳng ai tin bà cả.

 

“Có trong lòng chị tự rõ. Dù rượu nếp của em sạch sẽ, nếu thì... năm đồng tiền...”

 

Nguyễn Thất Thất tủm tỉm . Nụ của cô ngọt ngào nhưng lòng Vương Thúy Hoa lạnh toát, sắc mặt ngày càng trắng bệch, những ý đồ xa trong lòng tan biến sạch sẽ.

 

Nguyễn Thất Thất thực sự thiên lý nhãn, còn là con điên chính hiệu, bà dây nổi!

 

Thôi thì thành thật ủ rượu !

 

“Đảm bảo sạch sẽ, một hạt bụi cũng rơi , em cứ yên tâm một trăm phần trăm!”

 

Vương Thúy Hoa vội vàng đảm bảo. Nếu để chồng mỗi tháng bà lén gửi năm đồng về nhà đẻ, chắc chắn sẽ ly hôn với bà .

 

“Ủ cho nhé!”

 

Nguyễn Thất Thất vỗ mạnh vai bà một cái, thong thả xuống lầu.

 

“Chắc chắn ủ , em Nguyễn thong thả, đường cẩn thận nhé!”

 

Vương Thúy Hoa khom lưng, thái độ còn cung kính hơn cả tảo mộ cụ cố dịp thanh minh, mặt chất đầy nụ nịnh nọt.

 

Mọi xung quanh đều thấy lạ lùng. Nguyễn Thất Thất dùng chiêu gì mà hàng phục Vương Thúy Hoa thế ?

 

Đợi Nguyễn Thất Thất đạp xe khuất, Vương Thúy Hoa mới dám thẳng lưng, thở phào một dài, đưa tay lau mồ hôi lạnh trán, trong lòng c.h.ử.i thầm ngớt.

 

“Thúy Hoa, Nguyễn Thất Thất bảo cô ủ rượu ?” Có hỏi.

 

“Ừ.”

 

Trong lòng Vương Thúy Hoa đau nhói, chẳng nhắc đến chuyện chút nào.

 

Mười cân rượu gạo ít nhất tốn năm sáu cân gạo nếp, kiếp, lỗ vốn to !

 

sống hơn ba mươi năm, nay là chiếm tiện nghi của khác, đây là đầu tiên chịu thiệt thòi lớn như . Sau mặt bày đào tiên của Vương Mẫu nương nương, bà cũng ... Thôi, đào tiên thì vẫn lấy, ăn thành tiên mà lị.

 

“Nguyễn Thất Thất rộng rãi lắm, mười cân rượu ít nhất cũng đưa cô bảy tám cân gạo nếp chứ nhỉ?”

 

Lại hỏi.

 

Mặt Vương Thúy Hoa trắng bệch, bực bội trừng mắt hỏi, gắt gỏng: “Sao cô hỏi nhiều thế? Rảnh rỗi quá thì về tắm cho chồng cô !”

 

Nói xong bà về nhà luôn.

 

Người mắng ngơ ngác hiểu gì. Phản ứng xong liền nhổ toẹt một bãi nước bọt về phía bóng lưng Vương Thúy Hoa, mắng: “Biết ủ rượu thì ghê gớm lắm , bà đây cũng ủ nhé!”

 

Chẳng qua ủ ngon bằng Vương Thúy Hoa thôi!

 

Vương Thúy Hoa ở nhà hờn dỗi một lúc, nhanh tự dỗ dành bản , cầm cái lót giày đang khâu dở, vác ghế ngoài khâu, tiện thể tán gẫu.

 

Đã mấy quân tẩu đó, đang tán chuyện rôm rả, trong đó Vương Thục Hoa và Lưu Tam Muội, còn Liễu Đại Ni và Thương Nhạc Hoa.

 

Vết thương mặt Thương Nhạc Hoa lành hẳn, đang cầm cái quần trẻ con vá víu. So với vẻ hoạt bát , giờ bà trầm mặc hơn nhiều.

 

Trước và Kỷ Tương Liên quan hệ , gần như hình với bóng. Giờ bộ mặt thật của Kỷ Tương Liên vạch trần, bà ở khu gia đình cũng trở nên khó xử, trốn trong nhà mấy ngày, hôm nay mới là đầu tiên ló mặt .

 

“Hôm qua gọi điện về nhà đẻ, một chuyện, haiz!”

 

Một quân tẩu thở dài, khơi gợi sự tò mò của .

 

“Chuyện gì thế, chị Lưu mau , chuyện đừng một nửa, cẩn thận tối về chồng chị việc cũng một nửa đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-154-thien-ly-nhan-thuan-phong-nhi-uy-danh-nguyen-that-that-vang-xa.html.]

 

Mọi nhao nhao giục bà kể tiếp.

 

“Chính là chuyện Kỷ Tương Liên đấy. Thôn nhà đẻ ở cạnh nhà cô . Mẹ bảo Kỷ Tương Liên giờ t.h.ả.m lắm, hai chân đ.á.n.h gãy, bố cô đ.á.n.h c.h.ế.t, trong thôn chẳng ai thèm lý đến nhà cô nữa.” Chị Lưu .

 

Mọi đều sợ ngây , vội hỏi đầu đuôi câu chuyện.

 

“Thì là cái cô gái mà Doanh trưởng Từ định xem mặt , Kỷ Tương Liên tố cáo đến mức nhảy sông tự tử. Chuyện vỡ lở, cha em cô gái đó canh ở cổng làng. Kỷ Tương Liên chân bước làng nhà đó đ.á.n.h cho một trận thừa sống thiếu c.h.ế.t, nếu can ngăn thì mạng cũng chẳng còn!”

 

“Thế cũng đáng đời cô , con gái nhà xinh đang tuổi xuân thì hại c.h.ế.t, thì cũng đ.á.n.h c.h.ế.t cô !”

 

Liễu Đại Ni tính tình nóng nảy, trong mắt chứa hạt cát, ghét nhất loại tiểu nhân đ.â.m lưng như Kỷ Tương Liên.

 

thế, là em gái ông đây mà loại hại c.h.ế.t, ông đây liều mạng cũng g.i.ế.c c.h.ế.t nó!”

 

Trương Hoa Quế đằng đằng sát khí mắng.

 

Mọi đều gật đầu tán thành. Đạo lý là như , ai bảo Kỷ Tương Liên hại , kết cục ngày hôm nay là gieo gió gặt bão, trách ai!

 

“Bố Kỷ Tương Liên chuyện thất đức gì thế?” Vương Thục Hoa tò mò hỏi.

 

Chị Lưu kể chuyện mười lăm năm bố Kỷ phóng hỏa đốt kho lương thực đổ vạ cho thanh niên vô tội.

 

“Cậu thanh niên đó đáng thương lắm, còn kết hôn, mới 20 tuổi, vì cứu kho lương thực của đại đội mà lửa thiêu c.h.ế.t. Bố Kỷ Tương Liên còn vu oan phóng hỏa, kết quả phong liệt sĩ, cha còn làng chỉ trỏ, vài năm cũng qua đời. May mà mấy hôm điều tra vụ án , bố Kỷ Tương Liên thừa nhận, em họ hàng thanh niên đ.á.n.h c.h.ế.t tươi, bảo t.h.i t.h.ể chẳng còn hình nữa!”

 

“Đánh lắm! Cả nhà xa đến tận cùng xương tủy, quả nhiên cha nào con nấy. bảo mà, các chị cứ khen Kỷ Tương Liên , thấy cô , quả nhiên trực giác của sai!” Liễu Đại Ni mắng to.

 

cũng thấy cô giả tạo lắm, qua mấy.”

 

Trương Hoa Quế cũng .

 

cũng thế...”

 

Vương Thúy Hoa định hùa theo một câu nhưng hết cắt ngang.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Thôi bà nội, bà với Lưu Tam Muội, còn cả Thương Nhạc Hoa nữa, ba các bà là s.ú.n.g trong tay Kỷ Tương Liên đấy, cô chỉ các bà đ.á.n.h đấy, còn lời hơn cả chó!”

 

Liễu Đại Ni chẳng khách khí chút nào, khiến ba mặt đỏ tía tai, chỉ tìm cái lỗ nẻ mà chui xuống.

 

“Trước mù mắt, giờ mắt sáng . Hôm đó đ.á.n.h Kỷ Tương Liên, chính là đ.á.n.h hăng nhất đấy.”

 

Lưu Tam Muội thẳng thắn thừa nhận sai lầm.

 

Sắc mặt Thương Nhạc Hoa đổi, ngợm đau ê ẩm, vì hôm đó bà cũng đánh. Lưu Tam Muội đ.á.n.h đau thật, đá chỗ hiểm, thâm độc vô cùng.

 

cũng sửa , giờ với Nguyễn Thất Thất lắm, cô còn nhờ ủ rượu nữa kìa!”

 

Vương Thúy Hoa lôi Nguyễn Thất Thất lá chắn. Năm sáu cân gạo nếp của bà thể mất trắng , phát huy chút tác dụng chứ.

 

“Nguyễn Thất Thất cũng chẳng loại gì...”

 

lầm bầm nhỏ, Vương Thúy Hoa biến sắc, phản ứng đầu tiên là quanh quất, đó mắng to: “Cô c.h.ế.t đừng kéo bà đây theo! Nguyễn Thất Thất là cô gái bao, xinh , văn hóa cao, tính tình , nhiệt tình giúp đỡ . Tất cả quân tẩu khu nhà chúng cộng cũng bằng một cái móng chân của Nguyễn Thất Thất. Cô kiếp đến một sợi lông chân của Nguyễn Thất Thất cũng bằng, cút sang một bên cho bà!”

 

Vương Thúy Hoa tuyên thệ hùng hồn, năng khí thế. Nói xong bà còn trái một lượt, thầm khấn trong lòng: “Ông trời ơi, ngàn vạn hãy để con điên đó thấy nhé. Nếu dỗ con điên đó vui vẻ, chỉ bỏ nước mà còn bỏ cả gạo nếp thì đúng là A Di Đà Phật!”

 

Mọi đều sức xoa da gà cánh tay, buồn nôn c.h.ế.t . Trước nhận Vương Thúy Hoa giỏi nịnh bợ thế nhỉ?

 

“Vương Thúy Hoa, Nguyễn Thất Thất ở đây , bà to nữa cô cũng thấy !” Lưu Tam Muội trêu chọc.

 

“Cô thì cái rắm!”

 

Vương Thúy Hoa trừng mắt , đột nhiên cảm thấy vô vị. Những đều quá ngu ngốc, vẫn phát hiện năng lực của Nguyễn Thất Thất, cả khu gia đình chỉ .

 

Cũng may là Vương Thúy Hoa ít học, nếu chắc bà dùng một từ để hình dung tâm trạng lúc : Trí giả cô độc (kẻ thông thái thường cô đơn).

 

 

Loading...