Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 142: Ông đây ly hôn với cả hai bà rồi, liên quan gì đến ông

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:27:12
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Lâu thăm cha , chúng trọn đạo hiếu chứ.” Nguyễn Thất Thất .

 

thế.”

 

Lục Dã đồng ý.

 

Nguyễn Thất Thất mang theo một hũ cá ủ men đỏ. Cá ủ men đỏ Vương Thục Hoa ngon tuyệt, biếu ăn hết . Cô đưa mấy con cá trắm cỏ to nhờ Vương Thục Hoa giúp, thành phẩm chỉ lấy một nửa.

 

Lại bảo Lục Dã nhà ăn mua một âu thịt kho tàu, hai ăn tối xong liền lên đường.

 

Ở cầu thang tầng hai chạm mặt một cô gái trẻ, Nguyễn Thất Thất nhận ngay là em gái của Kỷ Tương Liên, hình như tên là Kỷ Tương Mai.

 

Mấy hôm mặt mày lem luốc, giờ rửa mặt sạch sẽ trông xinh hơn chị gái một chút.

 

Kỷ Tương Mai cũng nhận cô, chủ động chào hỏi: “Đi ngoài ạ!”

 

“Ừ.”

 

Nguyễn Thất Thất ngạc nhiên. Kỷ Tương Liên cấm và em gái qua với cô, xem cô em gái cũng lời chị lắm.

 

Kỷ Tương Mai nép sang một bên nhường đường cho họ .

 

Lục Dã gật đầu với cô , ba bước thành hai nhanh xuống lầu, dắt xe của cả hai .

 

“Thất Thất, khẩu trang !”

 

Lục Dã lấy khẩu trang trong túi đeo cho cô.

 

Đường đến nông trường nhiều bụi, đeo khẩu trang chống bụi.

 

“Anh cũng đeo .”

 

Nguyễn Thất Thất tự đeo xong, thấy Lục Dã đeo bèn trừng mắt, Lục Dã ngoan ngoãn đeo .

 

Kỷ Tương Mai tầng hai xuống, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Cô cũng lấy chồng trẻ tuổi tài cao trai như Lục Dã, đáng tiếc cô xinh bằng Nguyễn Thất Thất, gia cảnh cũng bằng.

 

“Đã bảo em đừng để ý đến bọn họ, em ?”

 

Kỷ Tương Liên âm thầm tới, sắc mặt u ám.

 

“Đều sống cùng một tòa nhà, hà tất căng, hòa khí mới sống lâu dài .”

 

Kỷ Tương Mai khuyên.

 

Cô mới tìm hiểu , bố đẻ Lục Dã là Tư lệnh, bố dượng là Chính ủy, bản là Phó đoàn trưởng, cái nào lôi cũng "cứng" cả. Không chị cả lấy tự tin mà dám đối đầu với Lục Dã, đúng là phu nhân Doanh trưởng lâu quá nên quên mất nặng nhẹ thế nào .

 

“Em chẳng gì cả, cứ chị là sai , tránh xa bọn họ !”

 

Sắc mặt Kỷ Tương Liên càng khó coi, giọng điệu cũng nặng nề hơn. Bà giận vì em gái lời như hồi nhỏ nữa.

 

“Chị cả, em lớn , chủ kiến riêng. Chị đúng thì em , đúng em sẽ . Em sẽ kế cho , chị đừng nữa!”

 

Giọng Kỷ Tương Mai lớn nhưng kiên quyết.

 

Chị cả lén khuyên cô lấy Phó doanh trưởng 32 tuổi, bao lời ngon ngọt, nào là lương cao, tiền đồ , tùy quân sắp xếp công việc, ăn lương thực hàng hóa, chắc chắn là cô gái lấy chồng nhất làng.

 

cô bé ngốc nghếch cái gì cũng . Phó doanh trưởng hơn cô mười một tuổi, hai đứa con, đứa lớn mười hai, đứa bé tám tuổi, đều hiểu chuyện cả .

 

Cô về đó chỉ v.ú em, tốn công vô ích, uất ức c.h.ế.t mất.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lấy chồng là để sống sung sướng, tội gì cô tự chuốc khổ ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-142-ong-day-ly-hon-voi-ca-hai-ba-roi-lien-quan-gi-den-ong.html.]

Vẫn là đúng, Tiểu đội trưởng 22 tuổi tuy cấp bậc thấp nhất nhưng gia cảnh , là con út, tuổi còn trẻ, gian thăng tiến lớn. Cô lấy về đó chắc chắn sẽ chiều chuộng, sống những ngày tháng .

 

May mắn thì còn lên Phó doanh trưởng, lúc đó cô cũng tùy quân, chẳng hơn lấy lão già ?

 

“Tương Mai, chị là chị ruột của em, sẽ hại em . Em còn trẻ hiểu, lấy một thằng Tiểu đội trưởng quèn bằng lấy Phó doanh trưởng. Mẹ già , ít kiến thức, hiểu .”

 

Kỷ Tương Liên nén giận, kiên nhẫn khuyên giải. Nếu vì tìm trợ lực cho chồng, bà thèm mà phí tâm sức thế .

 

điều, khác lấy Phó doanh trưởng còn chẳng !

 

Kỷ Tương Mai đột nhiên nở nụ châm chọc, quanh thấy ai mới hỏi: “Chị cả, còn nhớ chị Tuyết Mai ?”

 

Sắc mặt Kỷ Tương Liên đại biến, cảnh giác quanh, cảnh cáo: “Em nhắc đến nó gì?”

 

“Người mà rể vốn định xem mặt là chị Tuyết Mai, nhưng hai ngày chị bắt vì lỡ tay rơi cuốn sách Lời Bác chậu rửa chân. Lúc đó chỉ em ở hiện trường, em chỉ với mỗi chị thôi, chị cả ạ.”

 

Mặt Kỷ Tương Mai lạnh tanh. Kỷ Tuyết Mai là chị họ xa khỏi năm đời để tang, nhà ngay cạnh nhà cô, bằng tuổi chị cả, quan hệ còn hơn chị em ruột.

 

Kỷ Tuyết Mai là hoa khôi trong làng, nữ công gia chánh đều giỏi. Vừa tròn mười bảy, đến cầu hôn mòn cả ngưỡng cửa. So thì chị cả nhan sắc bình thường chẳng ai ngó ngàng tới.

 

Trai làng đến xem mặt, nào cũng xem Kỷ Tuyết Mai mới đến lượt chị cả cô.

 

Nhà rể ở làng bên, bố tiếng Kỷ Tuyết Mai nên đợi con trai về thăm nhà sẽ xem mặt Kỷ Tuyết Mai, ưng cái là cưới luôn.

 

Kỷ Tuyết Mai giấu giếm gì chị cả, kể chuyện cho chị . Kết quả hai ngày, một đám xông nhà Kỷ Tuyết Mai bắt chị , hành hạ thảm, Kỷ Tuyết Mai chịu nổi nhảy sông tự tử.

 

Sau đó chị cả lén tặng quà cho bà mối, thành công xem mặt và kết hôn với rể.

 

Khi Kỷ Tuyết Mai xảy chuyện, Kỷ Tương Mai còn nhỏ, lúc đó hiểu chuyện. Mãi mấy năm gần đây cô mới nghĩ thông suốt, chỉ cảm thấy lạnh sống lưng. Cô lén đốt vàng mã cho Kỷ Tuyết Mai, hy vọng tha thứ.

 

Cũng từ đó, giữa cô và chị cả nảy sinh cách, cô đề phòng kỹ, nhiều chuyện .

 

“Chị em đang cái gì. Chuyện con Tuyết Mai liên quan gì đến chị, em thật thể hiểu nổi!”

 

Sắc mặt Kỷ Tương Liên khó coi, miệng tuy cứng nhưng rõ ràng là ngoài mạnh trong yếu.

 

“Chị đừng ép em kế nữa, chuyện em coi như !”

 

Kỷ Tương Mai lạnh lùng một câu bỏ .

 

Kỷ Tương Liên mặt âm trầm, chằm chằm theo bóng lưng em gái, ánh mắt u ám đáng sợ.

 

Khi Nguyễn Thất Thất và Lục Dã đến nông trường thì hơn 7 giờ tối, trời tối đen như mực.

 

Mọi ở nông trường cơ bản ăn tối xong. Trên đất trống dãy nhà ở, lũ trẻ con đang nô đùa, lớn chuyện phiếm, khí hài hòa.

 

“Viên Tuệ Lan, bà bệnh ? Lãnh đạo còn gì, bà dựa mà chỉ huy việc!”

 

Một giọng nữ chói tai phá vỡ sự yên bình, là Lâm Mạn Vân.

 

“Bà đến nông trường là để cải tạo chứ để hưởng phúc. Nhiệm vụ quy định cho xong. Lâm Mạn Vân, cái thói tiểu tư sản bà xem, đến cỏ cũng nhổ xong, bà còn mặt mũi nào mà ăn cơm? Nhổ cỏ cho , nhổ xong thì cấm ăn cơm!”

 

Giọng Viên Tuệ Lan từ tốn, so với Lâm Mạn Vân đang tức hộc m.á.u thì bà bình tĩnh hơn nhiều.

 

Mắt Nguyễn Thất Thất và Lục Dã sáng lên, đến kịch , chuyến thật đáng giá!

 

“Lục Đắc Thắng, ông c.h.ế.t hả? Viên Tuệ Lan bắt nạt , ông quản ?”

 

Lâm Mạn Vân đấu võ mồm động thủ đều Viên Tuệ Lan, tức uất ức, theo bản năng gọi tên Lục Đắc Thắng.

 

Trước mỗi bắt nạt bà đều gọi Lục Đắc Thắng mặt, thành thói quen .

 

Lục Đắc Thắng đang ôm một bát mì to tướng, ăn ngấu nghiến, tiện thể ăn xem hai mụ đàn bà đ.á.n.h . Nghe thấy tên , ông đầu cũng chẳng ngẩng lên, bực bội : “Ông đây ly hôn với cả hai bà , liên quan gì đến ông!”

 

 

Loading...