Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 136: "Lâm Đại Ngọc" tay không nhổ dương liễu
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:27:05
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nụ của Mạc Kính Tùng cứng : “Chỉ cần xử lý Thạch Kinh Hồng là dì Viên sẽ cả.”
Đi nông trường lao động hai năm, e là Viên Tuệ Lan chịu nổi.
Hắn cũng nỡ, dù Viên Tuệ Lan đối xử với và em trai thực sự .
“Dựa mà bà bình an vô sự? Phải bắt bà nông trường cải tạo lao động!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mặt Lục Dã tràn đầy vẻ châm chọc, nóng lòng thấy cảnh Viên Tuệ Lan việc ở nông trường.
Viên Tuệ Lan từ nhỏ sống cuộc sống tiểu thư cẩm y ngọc thực, dù tham gia cách mạng cũng chịu khổ nhiều. Hội chiến Đàm Châu nổ , bà đào hôn đến Duyên Châu, luôn phụ trách công tác tuyên truyền, từng tiền tuyến.
Ở Duyên Châu vài năm, qua giới thiệu quen Lục Đắc Thắng. Sau khi kết hôn, sự bảo vệ của Lục Đắc Thắng, Viên Tuệ Lan càng chịu khổ. Quãng thời gian khổ cực nhất đời bà lẽ là lúc sinh xong, một tìm Lục Đắc Thắng.
Lục Dã thường nghĩ, lẽ chính vì quãng thời gian gian khổ đó mà Viên Tuệ Lan mới thích đến .
Bởi vì nếu m.a.n.g t.h.a.i , khi rút lui khẩn cấp, Viên Tuệ Lan bỏ , cũng cần trốn trong nhà dân lo lắng đề phòng, càng cần sinh xong, kịp ở cữ một lên đường hội họp với Lục Đắc Thắng.
Đủ gian khổ đều liên quan đến , nên Viên Tuệ Lan mới ghét như chăng?
Lục Dã còn tự trách, cảm thấy là của khiến Viên Tuệ Lan chịu nhiều khổ cực. Giờ nghĩ thông, mới là nạn nhân lớn nhất, gì mà tự trách. Hắn nên căm hận Lục Đắc Thắng và Viên Tuệ Lan một cách bình đẳng!
Mạc Kính Tùng khó xử : “Tiểu Dã, dì Viên cũng lớn tuổi , nông trường hai năm sức khỏe sẽ suy sụp mất, là một năm thôi?”
“Phải là hai năm, thì cút!”
Lục Dã chịu nhả .
Viên Tuệ Lan tuy 50 tuổi nhưng sức khỏe bảo dưỡng , gì mà chịu nổi. Hơn nữa, nông trường khổ đến mấy cũng bằng cái khổ của khi mới ba tuổi tự kiếm ăn?
Ba tuổi thể một sống sót trong rừng núi, Viên Tuệ Lan 50 tuổi chỉ việc ở nông trường hai năm thôi, chắc chắn c.h.ế.t !
Mạc Kính Tùng khuyên nữa, hiểu Lục Dã, khuyên chắc chắn .
Vì , định đổi cách khác.
“Tiểu Dã, bắt dì Viên nông trường hai năm, thực sự nỡ, hơn nữa cũng khó ăn với dì Viên. Hay là thế , để vợ và vợ thi đấu một . Vợ thắng thì dì Viên hai năm, vợ thắng thì một năm, thế nào?”
Mạc Kính Tùng đưa giải pháp trung hòa. Hắn quá hiểu Lục Dã, từ bé hiếu thắng, cứ nhắc đến thi đấu là c.ắ.n câu ngay.
“Thi cái gì?”
Lục Dã quả nhiên như chim sợ cành cong, hỏi ngay lập tức.
Mạc Kính Tùng : “Thi múa...”
Chưa hết câu, Lục Dã mắng át : “Cút, vợ mày chuyên nghề múa, kiếp đừng chơi trò tâm cơ mặt ông, thi!”
Hùng Kiều Kiều là dân múa chuyên nghiệp, bắt Thất Thất nhà thi múa, rõ ràng là ý .
Hắn mới mắc lừa!
“Vậy thi cái gì?”
Mạc Kính Tùng dễ chuyện.
Lục Dã liếc Hùng Kiều Kiều mảnh khảnh, nảy ý kiến: “Thi vật tay, một ván định thắng thua, thế nào?”
Mạc Kính Tùng nhíu mày, khó xử : “Tiểu Dã, rõ ràng là bắt nạt . Kiều Kiều gầy thế , gì sức.”
“Thất Thất nhà tao cũng gầy, sức cũng nhỏ, thế mới công bằng.”
Lục Dã đắc ý vô cùng, ván Thất Thất chắc chắn thắng.
Hùng Kiều Kiều ngẩng đầu Mạc Kính Tùng một cái, cúi đầu mân mê ngón tay.
Nguyễn Thất Thất cảm thấy gì đó đúng, cô kéo Lục Dã thì thầm.
“Hùng Kiều Kiều sức lớn ?”
“Không lớn , đến nắp hộp đồ hộp còn vặn nổi mà.”
“Anh chắc chứ?”
“Trăm phần trăm chắc chắn, tận mắt thấy mà.”
Lục Dã giọng điệu chắc chắn. Quả thực từng tận mắt thấy, một ăn cơm ở nhà họ Mạc, Hùng Kiều Kiều ăn đồ hộp cam nhưng mở , là Mạc Kính Tùng mở giúp cô .
Đến nắp hộp còn mở nổi thì chắc chắn vật Thất Thất nhà .
Nguyễn Thất Thất yên tâm ngay. Tuy cô lực sĩ nhưng nắp hộp đồ hộp thì vặn nhẹ là , đối phó với Hùng Kiều Kiều dư sức!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-136-lam-dai-ngoc-tay-khong-nho-duong-lieu.html.]
“Thi!”
Nguyễn Thất Thất lớn tiếng đồng ý.
Lục Dã dọn dẹp đồ đạc bàn. Hùng Kiều Kiều và Nguyễn Thất Thất đối diện , hai bàn tay nắm lấy .
“Một, hai, ba, bắt đầu!”
Lục Dã dứt lời, Nguyễn Thất Thất liền dùng sức, định trong vòng ba giây phân định thắng bại.
Thế nhưng, 30 giây trôi qua, tay Hùng Kiều Kiều vẫn vững vàng bàn, hề lay chuyển.
Nguyễn Thất Thất tăng thêm lực, mặt đỏ bừng lên.
Hùng Kiều Kiều vẫn bất động như núi, cảm xúc còn định hơn cả Mạc Kính Tùng.
Nguyễn Thất Thất cuối cùng cũng phản ứng . Mẹ kiếp, mắc bẫy Mạc Kính Tùng ! Hùng Kiều Kiều là một "Lâm Đại Ngọc tay nhổ dương liễu"!
Đệch!
Tên Mạc Kính Tùng âm hiểm đê tiện xảo trá, một con điên xưng bá mười năm ở bệnh viện tâm thần như cô mà cũng lừa!
Thật mất mặt quá !
Nguyễn Thất Thất nghiến răng, m.ô.n.g nhổm lên, vận hết sức bình sinh, cô tuyệt đối thua!
“Bủm!”
Tiếng xì to, ai cũng thấy.
Nguyễn Thất Thất thẹn quá hóa giận. Mẹ kiếp, cô rặn cả rắm mà vẫn thắng !
“Anh đ.á.n.h đấy!”
Lục Dã nhận vơ là đ.á.n.h rắm, sợ Thất Thất hổ.
Mạc Kính Tùng nhếch khóe miệng, vạch trần .
Tiếng rắm to như thế, dù mù cũng là ai đánh.
Nguyễn Thất Thất chẳng cảm kích chút nào, còn trừng mắt nào đó. Nếu tên đưa tin tình báo sai lệch thì cô mất mặt lớn thế ?
Lục Dã chột sờ mũi. Hắn cũng ngờ Hùng Kiều Kiều trông ngốc nghếch thế mà cũng diễn kịch. Rõ ràng là đại lực sĩ giả vờ yếu đuối đến mức mở nổi nắp hộp.
Quả nhiên gần mực thì đen, theo Mạc Kính Tùng riết cũng học thói đạo đức giả!
“Thất Thất, xin nhé!”
Hùng Kiều Kiều áy náy, dùng lực một chút, tay Nguyễn Thất Thất ấn xuống mặt bàn.
Cô thua !
“Đa tạ đa tạ, cứ theo như chúng thỏa thuận, để dì Viên nông trường cải tạo một năm.”
Mạc Kính Tùng ngay.
Nguyễn Thất Thất mặt cảm xúc đó, một lời, trông đáng sợ.
“Thất Thất, một năm cũng đủ cho chịu khổ .”
Lục Dã nhỏ giọng an ủi.
Nguyễn Thất Thất tát một cái đẩy , Mạc Kính Tùng, Hùng Kiều Kiều, ánh mắt bình tĩnh nhưng lộ tia điên cuồng khiến Mạc Kính Tùng ẩn ẩn bất an.
Chẳng lẽ sai ?
“Được, một năm. Mau chóng đưa Viên Tuệ Lan nông trường!”
Giọng Nguyễn Thất Thất cũng bình tĩnh, nhưng mặt cô chút biểu cảm nào, khiến phát hoảng.
“Được, sẽ nhanh thôi!”
Mạc Kính Tùng đồng ý. Lấy cuốn sổ xong, liền cùng Hùng Kiều Kiều rời .
Đêm đó, Nguyễn Thất Thất yên lặng hơn bất cứ lúc nào, lên giường ngủ sớm. Lục Dã vốn định an ủi cô nhưng đành đợi đến sáng mai.
Đêm khuya, khu gia đình đều ngủ say, hành lang một bóng , chỉ ánh đèn đường mờ nhạt.
Một phụ nữ tóc tai rũ rượi mặc váy ngủ đột nhiên xuất hiện hành lang tầng 3. Chính là Nguyễn Thất Thất, cô như một bóng ma, lê dép lê khỏi phòng.
Lục Dã rón rén theo , dám lên tiếng, sợ cô kinh động.