Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 13: Nhà ông sớm muộn gì cũng tàn
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:15:05
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Phạm sai lầm thì chịu trừng phạt! Hà Kiến Quân thằng ch.ó c.h.ế.t , đến công lao của khác mà cũng dám cướp, cũng may là bây giờ, nếu là 20 năm , lão t.ử sớm b.ắ.n bỏ !"
Lục Đắc Thắng cố tình hạ thấp giọng, nhưng tiếng gầm nhẹ vẫn truyền ngoài. Nguyễn Thất Thất và Lục Dã trao đổi một ánh mắt ăn ý, ở cửa lén một chút.
"Cha, cha là Tư lệnh mà, cả quân khu đều do cha định đoạt. Cha cứ coi như thương xót Hồng Linh, thương xót con, tha cho Hà Kiến Quân . Nó về chắc chắn sẽ tái phạm nữa!"
Lục Xuân Thảo lóc cầu xin. Bà cũng hận Hà Kiến Quân cố gắng, nhưng ai bảo con gái bà cứ một lòng một với cơ chứ!
Hà Kiến Quân bắt , Hồng Linh liền máu, bác sĩ nếu chịu kích thích thêm nữa thì cả lẫn con đều gặp nguy hiểm. Bà tổng thể trơ mắt con gái tìm c.h.ế.t ?
Tướng mạo Lục Xuân Thảo cũng giống Lục Đắc Thắng, nhưng bà da trắng hơn một chút, mặt đốm rỗ, hơn con gái nhiều. Hơn nữa khi thành phố, sống cuộc sống nhung lụa, bà sớm còn nét giản dị của phụ nữ nông thôn, ngược biến thành tướng mạo khôn khéo, hám lợi, đều bằng nửa con mắt, ít khi thẳng ai.
Dù cha bà là Tư lệnh, ở thành Đàm Châu cũng coi như nhân vật m.á.u mặt. Lục Xuân Thảo cảm thấy ở Đàm Châu, bà giống như trưởng công chúa thời xưa, gì thì , ai dám phản kháng.
Bà nghĩ như , cũng dạy dỗ con cái như , ba đứa con đều học giỏi, thậm chí trò giỏi hơn thầy, còn ngang ngược hơn Lục Xuân Thảo một bậc.
Lúc Lục Xuân Thảo còn vẻ kiêu căng ngạo mạn ngày thường, quỳ mặt đất nước mắt nước mũi tèm lem, chẳng còn chút hình tượng nào.
Lục Đắc Thắng mặt xanh mét đó, hận sắt thành thép trừng mắt con gái, mắng: "Chính vì tao là Tư lệnh nên chúng mày càng nghiêm khắc yêu cầu bản , lấy danh nghĩa của tao để bắt nạt khác. Mày đừng giở trò nước mắt cá sấu mặt tao, chuyện Hồng Linh cũng thoát khỏi liên quan, nó cũng tòa án quân sự!"
"Cha, Hồng Linh nó còn đang viện, bác sĩ bảo nó thể chịu kích thích nữa, thật sự sẽ xảy chuyện đó. Hồng Linh sinh khổ, lúc con m.a.n.g t.h.a.i nó đến quả trứng gà cũng ăn, uống cháo rau dại. Nó sinh nhỏ hơn cả con chuột, con sữa, đều bảo nuôi sống . Con ngày ngày nấu cháo bột hồ, vất vả lắm mới nuôi nó lớn, là con nợ đứa nhỏ , con với nó..."
Lục Xuân Thảo bắt đầu bài ca kể khổ. Đây là chiêu sở trường của bà , kể về tuổi thơ khốn khổ của thì là kể về tuổi thơ càng khổ hơn của con gái, tóm chủ đạo là chữ "Thảm"!
"Xuân Thảo, ai sống cũng chẳng dễ dàng gì. Cha cô ở tiền tuyến cũng ăn đủ no, mùa đông quần áo đủ mặc, còn liều mạng với kẻ thù, cuộc sống đó mới gọi là khổ. Hiện tại các cô sống sung sướng là do cha cô đổ m.á.u mà giành lấy. Cái nhà ông mới là khổ nhất. Chúng thì nên ủng hộ công tác của ông , thể kéo chân . Hồng Linh thật sự quá đáng, cưới xin gì bụng mang chửa, còn uy h.i.ế.p khác cướp công lao, ảnh hưởng tồi tệ đến mức nào, cột sống của cha cô sắp chọc cho nát !"
Giọng của phụ nữ nhỏ nhẹ dịu dàng, từng chữ từng chữ đều suy nghĩ cho Lục Đắc Thắng, còn khiển trách gia đình Lục Xuân Thảo bậy.
là pha một ấm xanh thượng hạng!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nguyễn Thất Thất nhướng mày, kịp hỏi thì Lục Dã : "Đó là bà kế hai mặt của , tên là Lâm Mạn Vân, ông già chỉ thích kiểu thôi!"
Lúc ông già thương viện, Lâm Mạn Vân là y tá phụ trách chăm sóc ông . Chưa đầy một tháng, ông già chìm đắm trong sự dịu dàng của phụ nữ , báo cáo xin kết hôn.
"Đàn ông đều thích kiểu !" Nguyễn Thất Thất nhỏ giọng . Tám chín phần đàn ông đều thích loại như Lâm Mạn Vân.
"Anh thì thích."
Lục Dã giọng điệu kiên quyết. Hắn thích kiểu như Nguyễn Thất Thất, điên đúng ý .
"Thế mới là ưu tú chọn lọc tự nhiên mà!"
Nguyễn Thất Thất nịnh hót đúng lúc. Nàng chỉ phát điên mà nịnh nọt cũng giỏi, còn cách nào khác, ưu tú cái gì cũng một chút.
Lục Dã nhe răng , miệng ngoác đến tận mang tai. Hắn thích Nguyễn Thất Thất chuyện, cũng dám tưởng tượng khi cưới Nguyễn Thất Thất, cuộc sống sẽ vui vẻ đến mức nào!
"Xử Lục Xuân Thảo , đến kế và ông già nhà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-13-nha-ong-som-muon-gi-cung-tan.html.]
Nguyễn Thất Thất ngắn gọn, đây là thói quen của nàng, khi thiết với ai thì chuyện sẽ tự giác càng ngày càng ngắn gọn, quá thiết thì sẽ tiến hóa thành một chữ. Chỉ cần là với nàng, chắc chắn sẽ hiểu. Nghe hiểu thì chứng tỏ bạn thật sự, thể xóa sổ.
"Được!" Lục Dã gật đầu. Hắn cũng nghĩ như .
Hai gõ cửa, Lục Dã chìa khóa, trực tiếp mở cửa .
Lục Xuân Thảo đang mắng Lâm Mạn Vân, hai tay chống nạnh, khí thế mười phần: "Tao đang chuyện với cha tao, đến lượt một con vợ lẽ như mày xen mồm ? Hồng Linh đúng là cưới chửa, nhưng nó là yêu đương đàng hoàng. Không giống một , lấy công tư, thì leo lên giường , còn hổ mà con gái tao? Trước tiên chùi sạch đ.í.t hẵng !"
Lục Xuân Thảo hỏa lực mười phần, mắng c.h.ử.i đặc biệt khó . Bà chỉ kém Lâm Mạn Vân một tuổi, bao giờ để bà kế mắt.
Lâm Mạn Vân dáng nhỏ nhắn, da dẻ trắng nõn, thuộc diện mạo tiểu gia bích ngọc, tính là đại mỹ nhân nhưng đối với Lục Đắc Thắng từng ăn đồ ngon, tuyệt đối thể so với Tây Thi.
"Cái gì mà vợ lẽ, cô chuyện tôn trọng chút! và cha cô là cưới hỏi đàng hoàng tổ chức đồng ý. Lục Xuân Thảo, dù cũng là bề của cô, cô chuyện với như thế!"
Lâm Mạn Vân tức đến run , rưng rưng nước mắt về phía Lục Đắc Thắng, dáng vẻ nhu nhược đáng thương khiến Lục Đắc Thắng đau lòng c.h.ế.t, sang mắng Lục Xuân Thảo: "Mày cái lời ch.ó má gì thế? Bất kính với bề , hồ ngôn loạn ngữ, một chút quy củ nào! Hồng Linh và Hồng Ba đều là học theo mày mới biến thành như bây giờ!"
"Bề cái gì? với bà sinh nhật chỉ kém ba tháng. Cha chê mất mặt chứ còn cần mặt mũi đấy. Địa chủ Chu cưới vợ lẽ cũng dám cưới nhỏ tuổi như thế, cha cũng thật tài giỏi!"
Địa chủ Chu mà Lục Xuân Thảo đến là một đại địa chủ ở quê, giải phóng xử bắn. Địa chủ Chu cưới mười hai bà vợ lẽ, chuyện ức h.i.ế.p nam nữ, bóc lột dân làng ít. Trước khi Lục Đắc Thắng tham gia cách mạng còn từng chăn heo cho nhà địa chủ Chu, chăn nửa năm heo, một xu tiền công cũng nhận , còn tay sai của địa chủ Chu đ.á.n.h cho một trận.
Chuyện trở thành ngòi nổ để Lục Đắc Thắng tham gia cách mạng. Bộ đội với ông , cách mạng chính là cách cái mạng của loại như địa chủ Chu, ông thấy đúng ý quá, ngay trong đêm liền theo bộ đội.
Quả nhiên, giải phóng địa chủ Chu liền xử bắn, ruộng đất và lương thực đều chia.
Lục Xuân Thảo lấy địa chủ Chu ví von, chọc đúng nỗi đau của Lục Đắc Thắng. Ông cách mạng địa chủ Chu, con gái ông còn bằng địa chủ Chu, điều còn giận hơn cả tát nước bẩn đầu ông .
"Mày... Mày càng ngày càng quá quắt!"
Lục Đắc Thắng đưa tay chỉ con gái, mặt tức đến trắng bệch, ngón tay run rẩy ngừng. dù tức đến thế, ông cũng mắng con gái lời nào nặng nề.
Lục Xuân Thảo trong lòng đắc ý, bà ngay trong lòng ông già, bà mới là quan trọng nhất, bởi vì trong mấy đứa con, chỉ bà là đưa tiễn ông bà nội! Bất kể là Lục Dã hai đứa con hoang do Lâm Mạn Vân sinh , đều tư cách so với bà !
"Nhà ông cũng quá quy củ, cha cha, con con. Ở trong thôn chúng , con gái mà dám chống đối cha như , tuyệt đối sẽ đ.á.n.h gãy chân. Thật là đại nghịch bất đạo, ông trời cũng đ.á.n.h c.h.ế.t loại con bất hiếu !"
Giọng của Nguyễn Thất Thất nhanh chậm vang lên. Nàng và Lục Dã nhà xong, lẳng lặng ở góc xem kịch, ba trong phòng đều đang cãi nên thấy họ.
"Cha nỡ , chị cả là cục cưng tâm can của ông , cho dù ngoài g.i.ế.c phóng hỏa cũng nỡ đánh!"
Lục Dã là một vai phụ đạt, lập tức tiếp lời Nguyễn Thất Thất.
Sắc mặt Lục Đắc Thắng vô cùng khó coi, trong lòng nghẹn c.h.ế.t. Ông mắng vài câu nhưng cảm thấy đuối lý, Lục Xuân Thảo quả thực càng ngày càng quá quắt.
rốt cuộc ông nợ con gái, từ lúc sinh đến khi kết hôn, ông đều tròn trách nhiệm cha, hiện tại chỉ thể bù đắp nhiều chút.
"G.i.ế.c phóng hỏa đều nỡ? Thảo nào Lưu Hồng Linh ngang ngược như , cướp vị hôn phu của khác, cướp công Tam đẳng của khác. Quả nhiên thượng bất chính hạ tắc loạn, cây xà nóc thẳng thì nhà sập, nhà ông sớm muộn gì cũng tàn!"
Nguyễn Thất Thất lắc đầu, câu cuối cùng nàng còn tăng thêm ngữ khí, cố ý nhấn mạnh.