Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 119: Bãi nước tiểu đầu tiên buổi sáng, phải hứng lấy

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:23:57
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mỗi ngày Nguyễn Thất Thất đều uống tám cốc xanh để thanh nhiệt giải độc, da sáng mắt. Sáng bốn cốc, chiều bốn cốc, vệ sinh thêm bốn năm , xong ba bốn tờ báo, thế là một ngày việc trôi qua vui vẻ.

 

Sáng nào cô cũng đun đầy một phích nước sôi, đủ uống cả ngày.

 

Phòng Tuyên truyền tám , đều chung một văn phòng. Tuy nhiên hiện tại Nguyễn Thất Thất chỉ gặp năm , một nữ đồng nghiệp đang nghỉ t.h.a.i sản, còn một bác gái đang nghỉ ốm.

 

Năm bao gồm Trưởng phòng Tuyên truyền, Phó phòng, và ba nhân viên bình thường nhưng thâm niên còn cao hơn cả Trưởng phòng.

 

Trong đó một tên là Tề Hoài Dân, hơn 50 tuổi, là lớn tuổi nhất phòng Tuyên truyền, thâm niên cũng lâu nhất, chuyện vẻ ông cụ non, câu cửa miệng là: “Người trẻ tuổi bây giờ ...”

 

Còn một phụ nữ tên Hà Tuệ Linh, 40 tuổi, chồng là nhân viên thu mua của Cửa hàng Bách hóa, thể mua những mặt hàng khan hiếm nội bộ, đến Trưởng phòng cũng nể mặt bà .

 

Cho nên, địa vị của Hà Tuệ Linh trong văn phòng cao, gần như việc, ngày nào cũng đan len. Áo len quần len của cả nhà bà đều đan trong giờ việc.

 

Sau khi Nguyễn Thất Thất đến , cô luôn tỏ văn tĩnh, ít . Việc Trưởng phòng giao cô đều , việc thì báo, cũng chẳng chuyện với ai trong phòng, độc lai độc vãng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Hơn nữa trong phòng chỉ cô là nhân viên tạm thời, những khác đều là nhân viên chính thức.

 

Nguyễn Thất Thất rằng các đồng nghiệp trong phòng thực bất mãn với cô, lưng ít.

 

Chủ yếu là vì một điểm.

 

Đều cảm thấy cô cách . Một mới, là nhân viên tạm thời, thế mà chủ động nhận việc quét dọn văn phòng và đun nước, cũng chủ động chào hỏi tiền bối, quá là điều.

 

Người chê bai hăng hái nhất chính là Tề Hoài Dân và Hà Tuệ Linh.

 

họ cũng chỉ dám lưng, vì nắm rõ lai lịch của Nguyễn Thất Thất. Người thể phòng Tuyên truyền chắc chắn bối cảnh, họ sợ bối cảnh của Nguyễn Thất Thất quá cứng, dám đắc tội.

 

Thoáng cái Nguyễn Thất Thất một tuần, Hà Tuệ Linh cũng tra chút thông tin, bắt đầu coi thường Nguyễn Thất Thất.

 

“Là họ hàng xa quê của Quản đốc Lâm, quan hệ gần gũi lắm, Quản đốc Lâm cũng dặn dò chăm sóc đặc biệt.”

 

Hà Tuệ Linh và Tề Hoài Dân xì xào to nhỏ xong, hai sáng thèm đun nước nữa, đều rót trộm nước sôi trong phích của Nguyễn Thất Thất.

 

Phích nước trong phòng đều đặt bệ cửa sổ, xếp ngay ngắn sáu cái, hoa văn mỗi phích đều khác , dễ phân biệt, tuyệt đối thể nhầm lẫn.

 

(Phích nước kiểu cũ)

 

(Phích nước Nguyễn Thất Thất dùng)

 

Hai mới trộm nước một ngày Nguyễn Thất Thất phát hiện . Một phích nước vơi một nửa, cô mù cũng nhận .

 

Mẹ kiếp, đến nước sôi cũng trộm!

 

Nguyễn Thất Thất nổi giận, nhờ cây bạch quả ngoài cửa sổ văn phòng, cô tra kẻ trộm.

 

Thế là buổi trưa ăn cơm ở nhà ăn xong, Nguyễn Thất Thất cố tình chậm một chút. Vì cô Tề Hoài Dân và Hà Tuệ Linh ăn cơm xong là pha , chắc chắn sẽ trộm nước sôi của cô.

 

Quả nhiên, cô ở cửa thấy hai đang ngang nhiên rót nước của . Các đồng nghiệp khác cũng ở đó nhưng đều coi như chuyện đương nhiên.

 

“Đồng chí Tề, đồng chí Hà, các tự đun nước ?”

 

Nguyễn Thất Thất như một bóng ma đột nhiên xuất hiện lưng họ.

 

“Ái chà!”

 

Hà Tuệ Linh giật run tay, nước sôi đổ lên mu bàn tay, nóng quá hét toáng lên.

 

“Tiểu Nguyễn, tiếng động thế hả? Á á... tay đỏ hết cả !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-119-bai-nuoc-tieu-dau-tien-buoi-sang-phai-hung-lay.html.]

Hà Tuệ Linh đùng đùng nổi giận mắng mỏ, trong tay vẫn cầm phích nước của Nguyễn Thất Thất.

 

“Đây là phích nước của , bà tật giật nên mới bỏng đấy!”

 

Nguyễn Thất Thất giật phích nước, kiếp, nước sắp hết !

 

“Tiểu Nguyễn, cô thế là đúng . Đồng nghiệp với yêu thương giúp đỡ lẫn , huống hồ chúng còn là tiền bối của cô, uống chút nước sôi của cô thì ? Năm xưa lúc học việc, việc nhà sư phụ bao tất, chịu thương chịu khó một lời oán thán, ròng rã ba năm trời. Người trẻ tuổi bây giờ , bằng chúng ngày xưa !”

 

“Đừng là sư phụ Tề ngày xưa, hồi mới , mấy việc đun nước, lau bàn quét nhà trong văn phòng đều là chủ động nhận thầu hết. Chúng hồi đó mắt việc lắm, như trẻ bây giờ, hừ!”

 

Hà Tuệ Linh liếc xéo Nguyễn Thất Thất, chỉ thiếu nước chỉ mặt gọi tên.

 

Hai kẻ tung hứng chèn ép Nguyễn Thất Thất. Các đồng nghiệp khác đều lên tiếng, ngấm ngầm xem kịch , chỉ mong Nguyễn Thất Thất cãi với họ.

 

ai cũng nghĩ Nguyễn Thất Thất chỉ là một nhân viên tạm thời nhỏ bé, chắc chắn dám ầm lên.

 

Chỉ ngậm bồ hòn ngọt mà nhận thầu việc đun nước và quét dọn văn phòng.

 

họ cũng từng trải qua như , khó khăn lắm mới ngoi lên , cũng đến lúc họ hưởng thụ sự hiếu kính của mới .

 

“Bà mắt việc thế, để bỏng?”

 

Nguyễn Thất Thất thong thả đáp trả, phát s.ú.n.g đầu tiên nhắm Hà Tuệ Linh.

 

“Ông thích việc như thế, bao thầu hết việc trong văn phòng ? Nếu việc văn phòng đủ cho ông phát huy thì xuống phân xưởng mà , phát huy tinh thần trâu ngựa của ông, gương cho trẻ tuổi như noi theo !”

 

Phát s.ú.n.g thứ hai nhắm Tề Hoài Dân.

 

Tốc độ và biểu cảm của Nguyễn Thất Thất đều vô cùng bình tĩnh, như đang chuyện phiếm, nhưng lời sắc như dao, đ.â.m đau điếng.

 

Những khác đều hít một khí lạnh, đồng loạt lộ vẻ khiếp sợ.

 

Họ mơ cũng ngờ Nguyễn Thất Thất dũng cảm như , cô sợ chuyển chính thức ?

 

Hà Tuệ Linh và Tề Hoài Dân tức đến xanh mét mặt mày, thở hồng hộc.

 

Họ cũng ngờ Nguyễn Thất Thất là kẻ to gan lớn mật đến thế, dám bật cả tiền bối?

 

“Nguyễn Thất Thất, cô... cô quả thực thể lý! Khi xưởng rượu mới xây dựng chuyển đến đây công tác , từng thấy trẻ tuổi nào ngông cuồng vô lễ như cô!”

 

Tề Hoài Dân lôi cái mác nguyên lão kiến thiết nhà máy . Ngay cả thâm niên của Quản đốc Lâm cũng bằng ông , đây cũng là lý do ông dám ngang trong xưởng.

 

“Xưởng rượu một ông xây lên. Đồng chí Tề Hoài Dân, đừng vơ vinh dự tập thể , đây là hành vi ích kỷ cực đoan. Trong sách , đồng chí chúng dựa tư cách lão làng để kiếm cơm, mà dựa việc giải quyết vấn đề chính xác để kiếm cơm. Dựa sự chính xác, dựa tư cách. Đồng chí Tề Hoài Dân, giác ngộ của ông thấp quá, nên học thuộc lòng sách !”

 

Nguyễn Thất Thất nghĩa chính ngôn từ giáo huấn, còn lôi cả sách dẫn chứng.

 

Sắc mặt Tề Hoài Dân trắng bệch, cái mũ ông đội nổi , con tiện nhân Nguyễn Thất Thất độc mồm quá!

 

Ông dùng lời lẽ đanh thép để phản bác , nhưng nhất thời nghĩ câu nào thích hợp, đầu óc như kẹt, cuống đến mức mặt càng trắng bệch, trán toát đầy mồ hôi.

 

Hà Tuệ Linh trong lòng sinh kiêng kị. Con tiện nhân mồm mép lanh lợi, còn trích dẫn sách, bà chắc chắn cãi , nghĩ một kế vẹn để trị con tiện nhân một trận nhớ đời!

 

Nguyễn Thất Thất một chấp hai, khiến hai kẻ già đời câm nín. Các đồng nghiệp khác cũng bắt đầu kiêng dè cô, dám coi thường.

 

ngày hôm , Nguyễn Thất Thất phát hiện nước sôi của cô vẫn vơi .

 

Mẹ kiếp!

 

Đến lúc nổi điên !

 

Sáng hôm , Nguyễn Thất Thất vội , cô bảo Lục Dã hứng bãi nước tiểu đầu tiên buổi sáng .

 

 

Loading...