Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 107: Câu được một vạn đồng
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:23:45
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Đắc Thắng giật lấy cuốn sổ tiết kiệm, khoản tiền gửi cuối cùng sẽ hiển thị tổng tiền. Ông đếm đếm ba , quả thực là hai vạn đồng.
Nói bằng lương tâm, cả đời ông cũng từng thấy nhiều tiền như !
Giỏi cho Lâm Mạn Vân, dám coi ông như khỉ mà chơi đùa!
“Lão Lục, ông giải thích, cố ý lừa gạt ông, chỉ là tích cóp tiền cho con trai. Giải Phóng và Viện Triều đều đến tuổi kết hôn , dù cũng chuẩn cho chúng nó chứ…”
Lâm Mạn Vân hoảng sợ, năng lộn xộn giải thích.
“Hai vạn đồng đủ cho một trăm thằng Lục Giải Phóng kết hôn , chắc chắn là dã tâm nuôi trai bao, đừng ngụy biện!”
Lục Dã vui vẻ mát, chờ đợi ngày lâu lắm .
“Hơn nữa Giải Phóng và Viện Triều đều nộp báo cáo kết hôn, việc việc gấp việc hoãn. Hiện tại ba gặp khó khăn, chúng một nhà nên đồng tâm hiệp lực cùng vượt qua cửa ải khó khăn. Dì Lâm lén lút giấu hai vạn đồng lấy , chẳng lẽ là ba nạn mà c.h.ế.t ?”
Nguyễn Thất Thất đưa câu hỏi chí mạng, câu hỏi của cô đ.â.m trúng hai trái tim.
Một là Lục Đắc Thắng, một là Lâm Mạn Vân.
“ , cô đừng ngậm m.á.u phun , chỉ là nhất thời hồ đồ. Lão Lục, ông tin tưởng , thật sự dã tâm, chỉ là nghèo quá nên sợ, coi tiền nặng một chút, nhất định sẽ sửa.”
Lâm Mạn Vân quỳ gối mặt Lục Đắc Thắng, ôm chân ông lóc, tư thái cực kỳ thấp hèn.
Nguyễn Thất Thất vẫn khá khâm phục bà , co dãn , thể quỳ thể , còn ngủ với ông già hơn hai mươi tuổi.
Chuyện cũng giống như cặp bồ với đại gia, bình thường .
“Chó sửa tật ăn phân ? Chuột sửa tật đào hang ? Trừ phi mặt trời mọc từ đằng tây!”
Lục Dã khẩy, đưa một phép so sánh thỏa đáng.
“Khó thì khó, nhưng nếu dì Lâm thật sự quyết tâm thì vẫn thể sửa . Hơn nữa hai vạn đồng dì cũng tích cóp lâu, hồi nhỏ ăn cơm và điểm tâm, tất cả đều trong hai vạn đồng đấy!”
Nguyễn Thất Thất khuyên một câu, nhưng cũng quên châm dầu lửa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“ là như , ít nhất cũng đóng góp một nửa!”
Lục Dã tán đồng.
Lâm Mạn Vân suýt nữa c.ắ.n nát răng hàm, mắng c.h.ế.t hai đứa hổ , nhưng hiện tại bà đang giả vờ đáng thương, thể gì .
Lục Đắc Thắng càng thêm áy náy, trong lòng một quyết định.
“Nấu cơm thôi!”
Giọng Lục Đắc Thắng khàn, mấy ngày nay ông ăn ngon ngủ yên, tinh thần sa sút nhiều.
Lâm Mạn Vân thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng dỗ dành ông, liền dậy bếp nấu cơm.
Khoản lỗ hổng của Lục Xuân Thảo chỉ cần 3700 đồng, bù vẫn còn thừa hơn 16.000 đồng, tiền bà đòi Lục Đắc Thắng .
“Ăn cơm ?” Lục Đắc Thắng hỏi.
“Cơm nhà ông khó ăn lắm, chắc chắn ăn no mới đến, thôi!”
Lục Dã mở miệng là lời , còn từ trong túi Lục Đắc Thắng lấy 200 đồng : “Ông tận hai vạn đồng , cũng thiếu 200 đồng của , nhà cũng hết tiền mua thức ăn .”
“Cầm !”
Lục Đắc Thắng vốn dĩ cũng lấy, nhưng lời Lục Dã khiến ông áy náy đến đau lòng, oán khí đối với Lâm Mạn Vân cũng càng sâu sắc hơn.
“Ba, lọ t.h.u.ố.c ba mang theo bên , thấy tức n.g.ự.c thì ngậm bảy tám viên.”
Nguyễn Thất Thất đưa cho ông một lọ t.h.u.ố.c trợ tim, Lục Đắc Thắng sắp tới còn chịu vài cú sốc nữa, chuẩn chút cho an .
“Được.”
Trong lòng Lục Đắc Thắng ấm áp, cảm thấy trách nhầm Nguyễn Thất Thất, rõ ràng là một cô gái hiểu chuyện, nổi điên chắc chắn là vì bênh vực Lục Dã.
Nói , đều là ông và Lâm Mạn Vân với Tiểu Dã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-107-cau-duoc-mot-van-dong.html.]
Lục Đắc Thắng về phía nhà bếp, ánh mắt chút lạnh lẽo.
“Ba, chúng con về đây, ba giữ gìn sức khỏe, đừng lo nghĩ quá nhiều!”
Nguyễn Thất Thất vài câu quan tâm, khiến Lục Đắc Thắng cảm động c.h.ế.t.
Hai rời khỏi sân, Lục Dã liền hưng phấn hỏi: “Ông già thể cho bao nhiêu?”
“Ít nhất một vạn!”
Nguyễn Thất Thất tính kỹ càng. Khoản lỗ hổng của Lục Xuân Thảo chỉ hơn 3700 đồng, còn thừa tới một vạn sáu. Cô mới đẩy sự áy náy của Lục Đắc Thắng lên đến đỉnh điểm từng , ông già hận thể m.ó.c t.i.m tạ tội, chắc chắn sẽ đưa ít hơn một vạn đồng!
“Bà kế của cũng giỏi tích cóp tiền thật đấy!”
Lục Dã hài lòng, một vạn đồng đấy, đủ cho và Thất Thất mua nhiều thịt ăn, còn thể mua cho Thất Thất nhiều quần áo mới, thật tồi.
“Cứ chờ xem, nhiều nhất là ba ngày nữa, ông già nhà sẽ đưa tiền cho chúng !”
Nguyễn Thất Thất giống như thần toán tử, dự đoán thời gian phát tài.
Ba ngày nữa Lục Đắc Thắng Giang Thành họp, ông chắc chắn sẽ giải quyết xong xuôi chuyện của Lục Xuân Thảo khi họp, đó xin từ chức.
“Thất Thất, mua cho em một chiếc đồng hồ nhé?”
Mắt Lục Dã sáng lấp lánh, bắt đầu tính toán xem tiêu một vạn đồng như thế nào.
“Em đồng hồ , mua thịt ăn , ăn bụng là lời nhất!”
Nguyễn Thất Thất hứng thú với đồng hồ, cô ở nhà Thạch Kinh Hồng lấy nhiều đồng hồ , trong trung tâm thương mại cũng , cô mọc một ngàn cánh tay cũng đeo hết.
“Được, mua thịt ăn!”
Lục Dã cũng hứng thú với đồng hồ, cũng vài chiếc đồng hồ hàng hiệu, đều là chiến lợi phẩm thu từ kẻ địch khi nhiệm vụ.
Hơn nữa bật lửa, dây lưng các thứ của về cơ bản đều dựa chiến lợi phẩm, bản bao giờ bỏ tiền mua.
Có bài hát hát ——
“Không súng, pháo, kẻ địch tạo cho chúng …”
Hắn cần dùng gì, cứ đến chỗ kẻ địch mà lấy, gì nấy, còn là đồ .
Hai hứng khởi trở về nhà, một vạn đồng cũng sắp xếp thành vô món ngon: bún thịt, thịt kho tàu, chân giò hầm, thịt khâu nhục, móng giò hầm… khiến Lục Dã thèm đến chảy nước miếng.
Hiệu suất việc của Lục Đắc Thắng còn nhanh hơn Nguyễn Thất Thất dự đoán một chút. Mới qua một ngày, ông bù xong khoản lỗ hổng cho Lục Xuân Thảo, gọi hai bọn họ đến văn phòng, đưa cho bọn họ một vạn đồng.
“Số tiền các con cầm lấy, chất độc trong Tiểu Dã, hãy tìm một bác sĩ giỏi mà khám xem .”
Lục Đắc Thắng nhét xấp tiền dày cộp tay Nguyễn Thất Thất.
Số tiền còn ông định dùng để trợ cấp cho những cấp cảnh khó khăn, và cả nhà của những đồng đội hy sinh . Mấy năm nay ông đều trợ cấp, mỗi tháng đều gửi tiền, tiền tuy nhiều nhưng cũng thể giúp đỡ phần nào.
Những em từng cùng ông sinh t.ử còn nữa, ông còn sống, đây là trách nhiệm ông nên .
Hiện tại tiền , ông thể gửi nhiều tiền hơn một chút.
“Ba, tiền là của dì Lâm, ba vẫn là trả cho dì , kẻo cãi !”
Nguyễn Thất Thất nhận tiền, còn đẩy trở , vài câu hư tình giả ý.
“Cho các con thì các con cứ cầm lấy, bà dám cãi !”
Lục Đắc Thắng nhét tiền tay Nguyễn Thất Thất, khí phách tựa như tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết, chỉ là già một chút.
Cuối cùng Nguyễn Thất Thất cũng cảm nhận một chút sức hút của Lục Đắc Thắng. Ra tay hào phóng, đ.á.n.h giặc giỏi, thảo nào thể cưới cô vợ trẻ kém hai mươi tuổi.
“Cảm ơn ba!”
Nguyễn Thất Thất nhận lấy tiền, chân thành cảm tạ.
Lần chút hư tình giả ý nào, tất cả đều là tình cảm thật sự.
Nếu Lục Đắc Thắng thể thường xuyên cho một khoản tiền, cô đều thể khuyên Lục Dã chung sống hòa bình với ông già . Tội gì gây gổ với tiền bạc chứ, tổn thương tình cảm bao!