Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:28:18
Lượt xem: 31
Đặc biệt là chú Vương, cho tới khi Bạch Du trèo lên xe thì ông ấy mới định thần lại: “Du Du, cách ăn mặc của cháu rất khác so với thường ngày, suýt chút nữa là chú đã không nhận ra cháu rồi.”
“Cảm ơn chú Vương.” Chú Vương đã làm tài xế cho ông Giang hai mươi mấy năm, cũng coi như là một nửa thành viên của người nhà họ Giang, Bạch Du vô cùng tôn trọng ông ấy: “Những người khác đã đến cả rồi ạ?”
“Gần như là đã đến đủ cả rồi.” Đôi mắt chú Vương nhìn về phía trước, ông ấy ít mũi rồi nói: “Du Du, đây là món ngon cháu làm cho ông chủ à?”
Bạch Du gật đầu, mỉm cười vô cùng dịu dàng: “Cháu làm bánh rán hẹ, sủi cảo hẹ, bánh gối hẹ và bánh tráng trứng hẹ ạ.”
TBC
Chú Vương: “...”
Ông ấy cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Ông Giang sống ở Mạo Nhi Hồ Đồng nằm giữa Cổ Lâu và Địa An Môn, có không ít người có tiếng tăm sống ở Mạo Nhi Hồ Đồng, Mạt đại Hoàng Hậu Uyển Dung cũng từng sống ở đây, nhà của ông Giang là một căn tứ hợp viện đẹp đẽ và hoàn chỉnh, cổng chính đen tuyền, vòng cửa sáng sóng, thành lan can quanh co, diện tích rộng lớn tới mức có thể chứa được mấy chục miệng ăn.
Ông Giang có năm người con, tất cả người con đều không sống chung với ông ấy, con cả và con thứ cũng sống ở gần Mạo Nhi Hồ Đồng, vô cùng thuận tiện cho việc chăm sóc ông ấy, hàng thứ ba cũng thường xuyên dẫn con cháu đến chơi, vì thế, dù nhà rộng lớn nhưng lại không lạnh lẽo buồn tẻ.
Mỗi đứa con của ông Giang đều giữ chức vị quan trọng, nhưng trong đó thằng ba Giang Khải Bang lại là đứa bình thường nhất.
Giang Khải Bang không phải là một kẻ ngốc không có não, chẳng qua là do những người anh em khác quá ưu tú nên trông ông ta có vẻ bình thường, bản thân Giang Khải Bang không được tài giỏi, nhưng con của ông ta lại rất tài giỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-86.html.]
Giang Lâm không những có đầu óc thông minh hơn những người anh em con chú bác khác, thậm chí còn được trời cao ưu ái cho dáng dấp, những đứa trẻ khác vừa sinh ra đời đều rất xấu xí, chỉ có mình anh là trắng trẻo mập mạp. Thậm chí còn đẹp trai hơn tiểu đồng tử bên cạnh Quan Âm Bồ Tát vài phần, mặt mũi của anh cũng giống với bà Giang nhất.
Khi còn sống, bà Giang vừa nhìn thấy anh là đã thích vô cùng, bà ấy giữ Giang Lâm bên cạnh mình để chăm sóc mà không quan tâm tới việc sức khỏe không được tốt, sau khi con dâu thứ ba mất, bà Giang lại càng thương yêu đứa bé này.
Sau khi bà Giang mất, ông Giang thường xuyên cảm thán, có nhiều con trai cháu trai cháu gái như vậy, chỉ có mình Giang Lâm là giống bà Giang, trách không được ông Giang lại thương đứa cháu Giang Lâm này nhất.
Lúc này, đèn đuốc nhà họ Giang sáng trưng, ngoài một đám con cháu không tới được ra thì những người khác đã tới Mạo Nhi Hồ Đồng.
Con dâu cả Chu Thái Vân dẫn theo Lâu Tú Anh, còn có em dâu thứ bốn và em dâu thứ năm vào nhà bếp để giúp đỡ, cùng giúp bảo mẫu chuẩn bị bữa tối, em dâu thứ hai phải chăm sóc cháu trai bị bệnh nên không thể tới được.
Trong phòng khách, Giang Khải trầm mặt, thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài.
Chẳng biết tại sao, trong lòng anh ta luôn cảm thấy bất an, luôn cảm thấy có chuyện không may sắp xảy ra.
Tối nay, dù có thế nào thì anh ta cũng phải mở lời nhắc tới chuyện cưới vợ với ông nội.
Bởi như vậy, nói không chừng chuyện bồi dưỡng có thể sẽ có chuyển biến tốt đẹp, cho dù không có chuyển biến tốt đẹp thì cũng không sao, chỉ cần cưới được Bạch Du, nhất định ông nội sẽ quan tâm lo liệu và cho anh ta tài nguyên.
Còn người tố cáo anh ta, trong lòng anh ta cũng đã đoán được, tám chín phần là người ở trong đơn vị, sợ suất đi bồi dưỡng bị anh ta chiếm mất, thế nên mới theo dõi anh ta để tố cáo anh ta.
Tốt nhất là đừng để anh ta tìm được, nếu không anh ta sẽ không tha cho kẻ đó!