Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 699

Cập nhật lúc: 2025-03-30 22:12:46
Lượt xem: 10

"Cái gì? Một xu tiền lương cũng không có sao?"

"Không có tiền mà cô còn đi làm cho người ta, không lẽ cô bắt nhiều cá đến mức nước vào não rồi à?"

"Đúng vậy, tôi còn tưởng tìm được công việc gì ghê gớm lắm, hóa ra không có một xu nào, mọi người giải tán đi."

Thế là đã có rất nhiều người đã bỏ đi, những người ở lại sau khi hỏi rõ "Phùng Chiêu Đệ" thực sự không nói dối, cũng lần lượt giải tán, sự nịnh nọt vừa rồi lại biến thành sự khinh thường, ngoài sự khinh thường còn có sự chế giễu.

Họ cảm thấy "Phùng Chiêu Đệ" chắc chắn là nước vào não rồi, tuy ra biển đánh cá vất vả và nguy hiểm nhưng ít ra cũng có thể nuôi sống cả nhà, bây giờ lại đi chạy việc vặt cho người ta, còn không có một xu nào, như vậy không phải là đồ ngốc thì là gì?

Trước đây mỗi lần mọi người khinh thường mình và gia đình, Mã Tái Nam đều buồn bã rất lâu, nhiều lần nửa đêm trốn trong chăn lén lau nước mắt nhưng lần này, cô ấy lại không hề buồn chút nào.

Sau khi trở về nhà, cô ấy nói với mẹ chuyện mình đổi tên.

Mã Tú Lan biết con gái muốn đổi theo họ của mình, sau một lúc ngẩn người đột nhiên bật khóc.

Vài chị em khác của Mã Tái Nam biết chị gái đổi tên, đều nói mình cũng muốn đổi tên, cũng muốn đổi theo họ của mẹ.

Nhưng Mã Tái Nam không đồng ý, cô ấy lo lắng hành động quá lớn sẽ kinh động đến bác của cô ấy, còn có những người họ hàng khác của nhà họ Phùng, đến lúc đó tìm đến tận nhà mà cô ấy lại không có ở nhà, mà sức khỏe của mẹ lại không tốt, em gái lại còn nhỏ, đến lúc đó chắc chắn không phải là đối thủ của họ.

Vì vậy cô ấy dỗ dành các em gái, bảo họ đợi thêm một thời gian nữa, đợi đến khi cô ấy có năng lực, đợi đến khi mọi người phải chạy đến nịnh nọt cô ấy, không dám khinh thường cô ấy nữa thì cô ấy sẽ đổi tên cho họ.

***

Bạch Du đạp xe đạp trở lại căn cứ hải quân.

TBC

Nhưng vừa bước vào khu người nhà, cô đã thấy Kim Tiểu Bảo được bà nội dắt tay, bà nội Kim tay xách bao lớn bao nhỏ, cười đến nỗi cả hàm răng sún đều lộ ra.

Kể từ khi Lâu Mạn Lệ bị đưa đến nông trường, còn Kim Đại Bảo bị đập đầu thành đồ ngốc thì bà nội Kim đã lâu không nở nụ cười, nên Bạch Du cảm thấy rất lạ là sao hôm nay bà ấy lại cười vui vẻ như vậy.

Nhưng cô nhanh chóng biết được câu trả lời.

Vừa về đến nhà, cô nhóc lập tức chạy đến, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ vào cổ cô, nũng nịu ấm ức: "Mẹ, con nhớ mẹ cả ngày."

Lòng Bạch Du mềm nhũn: "Mẹ cũng nhớ con cả ngày, ở nhà con có ngoan ngoãn nghe lời bà cố không?"

Cô nhóc gật đầu: "Có, con ngoan lắm, con học được cách đọc số, bà cố thưởng cho con ba viên kẹo sữa Thỏ Trắng, con để dành cho mẹ một viên."

Bạch Du hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: "Không có của cha sao?"

Cô nhóc tỏ vẻ khó xử nhưng nhanh chóng nói chắc nịch: "Cha không thích ăn đồ ngọt nên con ăn hộ cha rồi!"

Bạch Du:"..." Con thật là tốt bụng.

Vừa đặt cô nhóc xuống để cô bé đi tưới rau với Niệm Niệm thì bên ngoài đã nghe thấy tiếng người đưa thư.

Người đưa thư mang đến một bức điện báo và một bức thư.

Bức điện báo do nhà gửi đến, nói rằng chị dâu cô đã sinh một bé trai, nặng ba cân bảy.

Bức thư do Lâm Hướng Tuyết gửi đến, dày cộp, bên trong còn kẹp một bức ảnh.

Trong thư Lâm Hướng Tuyết nói rằng cô ấy đã đỗ đại học, từ tháng chín, cô ấy sẽ trở thành sinh viên đại học giống như Bạch Du, sau đó lại nhắc đến chuyện cô ấy sinh non, bức ảnh trong thư là ảnh cô ấy chụp cùng con gái Tiểu Mãng Quả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-699.html.]

Bạch Du đoán rằng chị dâu cô và Lâm Hướng Tuyết gần như cùng thời điểm sinh nở, quà cho trẻ con đã chuẩn bị xong, chỉ là cô không ngờ Lâm Hướng Tuyết lại sinh non, may mắn là hai mẹ con đều bình an.

Cô đặt bức thư sang một bên, cầm bức ảnh lên xem kỹ.

Nói chung con gái thường giống cha nhưng Tiểu Mãng Quả lại rất giống Lâm Hướng Tuyết, mắt mũi như đúc ra từ một khuôn, trong ảnh hai mẹ con nhìn vào máy ảnh cười toe toét, càng giống nhau như đúc.

Bạch Du nhìn mãi, cũng không nhịn được cười theo.

Đúng là tin tức tốt.

Như vậy, cô, Lâm Hướng Tuyết và Tôn Tường Vy đều là sinh viên đại học.

Bạch Du gấp bức thư lại rồi nhanh chóng kể chuyện chị dâu đã sinh con cho bà nội. Sau khi bà Bạch nghe xong cũng vô cùng vui mừng, vội vàng nói sẽ gửi quần áo bà tự may sang.

Bạch Du mỉm cười đồng ý, nói rằng ngày mai cô sẽ đi gửi.

Đến giờ nấu cơm, bà Bạch nhắc đến chuyện nhà họ Kim: "Chẳng phải trước đây chúng ta tò mò tại sao Lâu Mạn Lệ lại đồng ý ly hôn với nhà họ Kim sao? Cháu đoán xem tại sao?"

Bạch Du vừa chuẩn bị bữa tối vừa lắc đầu: "Tại sao ạ?"

Nấm hương và mộc nhĩ bà nội đã ngâm trước, vớt ra để ráo nước là có thể dùng ngay, Bạch Du thái thịt xông khói thành lát mỏng, sau đó lại múc mấy bát bột mì trong thùng ra, chuẩn bị nhào bột làm mì lá hẹ.

Mì lá hẹ không liên quan đến hẹ, mà vì hình dạng rất giống lá hẹ, mềm dẻo nên được gọi như vậy.

Bà Bạch: "Hóa ra là Lâu Mạn Lệ đề nghị nhà họ Kim đưa Kim Tiểu Bảo tới Thủ đô cho chị gái ruột của Lâu Mạn Lệ nuôi, nghe nói lúc đầu nhà họ Kim cũng không đồng ý, gần đây không biết tại sao lại nghĩ thông."

Bạch Du “À” một tiếng: "Lúc nãy cháu về thấy bà nội Kim dắt Kim Tiểu Bảo đi về phía cảng, hóa ra là đưa Kim Tiểu Bảo tới Thủ đô, trách sao bà ta cười như vậy."

Nhà họ Kim nghĩ thế nào cô không quan tâm nhưng Lâu Tú Anh muốn nhận nuôi Kim Tiểu Bảo?

Cô không cảm thấy đây là chuyện tốt.

Kiếp trước Kim Đại Bảo không bị ngã thành ngốc, sau này gia nhập băng đảng làm hại không ít nữ sinh, tuy Kim Tiểu Bảo không khốn nạn như anh trai nhưng cũng chẳng khá hơn là bao, lừa gạt bắt cóc, dựa vào thế lực của anh trai để cướp đoạt một người phụ nữ, chỉ là sau khi chiếm được người ta thì lại không trân trọng, mỗi lần say rượu là đánh người ta đến nửa chết, sau này Kim Đại Bảo bị bắt thì Kim Tiểu Bảo bị người nhà của người phụ nữ đó đánh tàn phế.

Kiếp này Kim Tiểu Bảo chắc chắn không thể dựa vào quyền thế của Kim Đại Bảo, chỉ là Kim Tiểu Bảo do người phụ nữ Lâu Tú Anh nuôi lớn, cô thấy có khả năng càng không có chuyện ác nào không dám làm hơn cả Kim Đại Bảo kiếp trước.

Mặc dù Giang Lâm đã tách khỏi chi ba, được cho qua chi khác nhưng dù sao đi nữa, Giang Khải Bang cũng là cha ruột của anh, hơn nữa đều là người nhà họ Giang, lỡ có chuyện gì xảy ra thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến họ.

Xem ra sau này cô cần phải nói với Giang Lâm một tiếng.

Nghĩ vậy, tay cô không ngừng làm việc, nấm hương và mộc nhĩ thái hạt lựu, tiếp đó cho hành, gừng, tỏi vào chảo dầu phi thơm rồi đổ thịt xông khói và nấm hương vào xào cùng làm thành sốt thịt, mùi thơm lập tức lan tỏa khắp căn bếp nhỏ.

Tiếp theo cho mì lá hẹ đã nhào vào nồi nước sôi để luộc, luộc chín thì vớt ra để ráo, sau cùng chan sốt thịt lên là mì lá hẹ sốt thịt thơm ngon mềm mại đã hoàn thành.

Bữa tối đã xong nhưng Giang Lâm vẫn chưa về.

Nhưng Bạch Du không để bụng, tình huống này thường xuyên xảy ra.

Công việc trong quân đội bận rộn, thỉnh thoảng lại phải đi làm nhiệm vụ, vì vậy nếu có thể tan làm đúng giờ thì Giang Lâm sẽ về nhà ngay để ăn tối cùng họ, sau bữa tối sẽ phụ trách dọn dẹp vệ sinh, nếu đến giờ này mà chưa về, Bạch Du sẽ chia một phần thức ăn ra để đợi Giang Lâm về rồi hâm nóng lại cho anh ăn.

Chỉ là hôm nay có chút khác biệt.

Cho đến khi màn đêm buông xuống, những người xung quanh dần tắt đèn đi ngủ, Giang Lâm vẫn chưa về.

Loading...