Đồ ăn xe lửa cũng chỉ như , đặc biệt là thời gian mùa đông, đồ ăn tới tay thì còn nóng từ lâu, ngày nào cũng ăn mấy món như , Bạch Du ăn tới mức chán ngấy .
Lúc khi thấy thức ăn ngon bày bàn, cô lập tức nuốt nước bọt theo bản năng.
Ông Giang vẫn còn đắp vài tuyết với cô nhóc ở bên ngoài, còn dùng cà rốt cái mũi của tuyết, đậu đen con ngươi, đắp dáng.
Thấy dáng vẻ tình cảm của ông cháu, Giang Lâm cũng nhịn mà cảm thấy chút ghen tị: “Từ đó tới giờ ông nội từng giúp đắp tuyết.”
Bạch Du nhịn mà trêu chọc : “Nếu chốc nữa em đắp tuyết với nhé?”
Giang Lâm cô một cái nhỏ giọng : “Không cần , em ngủ với là .”
“...”
Khuôn mặt của Bạch Du lập tức ửng đỏ, may là Ôn ngoài, nếu khác thì sẽ ngại c.h.ế.t mất.
Bạch Du định ngoài gọi hai ăn cơm thì ông Giang ôm cô bé trong.
Cô bé lâu thấy , khi thấy là nhào qua: “Mẹ ơi, bé cưng nhớ !”
Tuổi còn nhỏ, bắt chước ai mà cái miệng khi chuyện giống như bôi mật ngọt.
Mặc dù Bạch Du đứa bé như là vì cô mắng cô bé vì chơi ở ngoài quá lâu nhưng cô bé vẫn chiêu “Viên đạn bọc đường” của cô đánh bại: “Lần chơi ở ngoài quá lâu, nếu ông cố mệt thì sẽ đánh m.ô.n.g của con.”
Cô bé lời , lập tức dùng tay nhỏ che m.ô.n.g .
Mọi thấy dáng vẻ của cô bé cũng nhịn mà bật .
Bạch Du dùng nước ấm lau mặt và tay chân cho cô nhóc, may là nhiệt độ cơ thể của cô bé cao, mặc ít đồ nên đông lạnh.
Sau khi xuống, Giang Lâm thấy ông Giang bảo chú Vương rót cho ông một ly rượu đế, lập tức đồng ý: “Ông nội, ban ngày ban mặt, nên uống rượu.”
Ông Giang : “Hiếm khi vui vẻ, uống vài ly cũng , cháu đừng nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-600.html.]
TBC
Vừa dứt lời, cô nhóc với khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nghiêm túc: “Ông cố, uống rượu cho sức khỏe.”
Ông Giang sửng sốt, lập tức : “, đúng, đúng, Tiểu Thư Thư đúng, uống rượu cho sức khỏe, ông cố uống nữa, ông cố uống nữa.”
Nói xong ông đưa ly rượu cho chú Vương, bảo chú Vương cất.
Giang Lâm: “...”
Lúc là cháu cưng, bây giờ ở mặt ông Giang, lời chút trọng lượng nào.
Bạch Du dáng vẻ ghen tị của , cô nhịn mà bật nữa.
thể , ngày thường ông Giang là một uy nghiêm nhưng vì để lấy lòng cháu gái cố, ông chỉ bóp giọng chuyện thì thôi, giờ cho ông gì thì ông cũng đồng ý.
là vỏ quýt dày móng tay nhỏ.
Sau khi ăn cơm xong, cuối cùng cô nhóc cũng cảm thấy buồn ngủ, cô nhóc ôm về phòng ngủ suốt cả một buổi chiều. Sau khi tỉnh , điều tiên cô nhóc là kiếm bạn mới là ông cố để chơi.
“Ông cố… Ông cố…”
Lúc ông Giang đang ở trong phòng sách, thấy cô nhóc gọi , tay ông run lên, ly nước đổ lên quần, ông định dùng khăn để lau thì cô nhóc xong trong.
Đôi mắt của cô nhóc vô cùng nhạy bén, là thấy cái quần của ông nội ướt một vũng, con ngươi đảo một vòng, đó cô nhóc chạy ngoài, còn chạy kêu: “Mẹ ơi, ông cố tè quần …”
Ông Giang: “...”
***
Cùng lúc đó.
Lâm Hướng Tuyết thấy chồng khoác cả đầy tuyết bước từ ngoài, cô nhanh chóng cầm khăn lau mặt cho : “Sao sắp bước sang năm mới mà đơn vị của các còn cho các tăng ca thế ? Chốc nữa em nhờ cha em hỏi cấp của các mới .”
Trên khuôn mặt Tằng Cảnh Lâm lóe lên vẻ lo sợ, vội : “Em tuyệt đối đừng như , nếu thể ở đơn vị?”