Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 577

Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:31:29
Lượt xem: 23

Giang Khải Bang liếc nhìn anh ta nhưng không nói gì.

Không phải ông ta không muốn nói mà là lúc này ông ta thậm chí không còn sức để nói.

Chỉ cần ông ta còn một chút sức lực, chắc chắn ông ta sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t tên ngốc này trước!

Nếu không phải vì anh ta thì ông ta đã không mất mặt như vậy? Bây giờ những người ở Thủ đô quen biết ông ta chỉ sợ đều đang cười nhạo ông ta.

Nói gì mà Thanh Hoa Bắc Đại tranh nhau muốn có anh ta, nói gì mà đề thi bị người khác đánh tráo, nói toàn những lời nhảm nhí!

250 điểm, anh ta chỉ là một thằng ngốc!

Đầu ông ta cũng bị choáng váng nên mới tin lời thằng ngốc này, chạy đến bộ giáo dục đòi công lý, bây giờ thực sự hối hận đến xanh cả ruột.

Ngay khi hai cha con sắp ngất xỉu, cuối cùng ông Giang cũng để chú Vương thông báo cho họ vào.

Giang Khải còn tưởng rằng sau khi quỳ một ngày, dù ông nội có tức giận đến mấy thì lúc này cũng nên nguôi giận rồi, nào ngờ vừa bước vào, anh ta đã nghe ông nội nói…

"Bây giờ ông cho cháu hai lựa chọn, một là trở về Đại Tây Bắc, cả đời này không được phép rời khỏi Đại Tây Bắc nửa bước nếu không có sự cho phép của ông."

TBC

Giang Khải nghe xong lời này làm anh ta tức đến mức suýt nữa thì phun ra máu, trong mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ: "Vậy xin hỏi ông nội, lựa chọn thứ hai là gì?"

Ông Giang nhìn vào đôi mắt kiêu ngạo của anh ta, lạnh lùng nói: "Nếu cháu không muốn, vậy thì từ hôm nay trở đi, cháu không còn là con cháu nhà họ Giang nữa!"

Lời này vừa dứt, phòng khách đã trở nên im lặng như tờ.

Giang Khải Bang vốn đã cảm thấychoáng váng, cổ họng khô khốc, vào lúc này nghe xong lời này thì lập tức tỉnh táo: "Cha..."

"Câm miệng cho tôi, lát nữa tôi sẽ tính sổ với thằng ngốc như anh!"

Ông Giang chưa nghe hết lời đã quát lớn ngắt lời ông ta.

Giang Khải Bang: "..."

Biết thế thì đã không lên tiếng, sao ông ta lại không rút ra được bài học, lần nào cũng bị đứa con trai ngốc nghếch của mình hãm hại?

Giang Khải nắm chặt hai tay thành nắm đấm, gân xanh trên trán nổi lên: "Ông nội, từ nhỏ cháu đã có một câu hỏi muốn hỏi ông, anh ba cháu là cháu trai của ông, chẳng lẽ cháu không phải sao? Trong lòng ông, đã từng có lúc nào thật lòng nghĩ cho đứa cháu này chưa?"

Ông Giang nhìn anh ta, trong mắt tràn đầy thất vọng: "Vậy, đây là câu trả lời của cháu?"

"Đây không phải câu trả lời của cháu, đây là con đường ông nội ép cháu phải lựa chọn, nếu cháu thực sự trở về Đại Tây Bắc, vậy thì cả đời này của cháu cũng chỉ như vậy, mãi mãi không có tương lai, mãi mãi không thể vượt qua anh ba cháu, cháu không cam lòng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-577.html.]

Anh ta là người sáng tạo ra thế giới này, anh ta là người thống trị thế giới này!

Làm sao anh ta có thể cả đời sống quẩn quanh ở Đại Tây Bắc, năm sau là thời kỳ cải cách mở cửa, cho dù không có sự hỗ trợ của nhà họ Giang thì anh ta vẫn có thể dựa vào làn gió xuân của thời đại để trở thành người giàu nhất!

Trong sách, anh ta đã viết Giang Vũ trở thành người giàu nhất, mục đích là để cung cấp cho mình nguồn tiền vô tận, bây giờ Giang Vũ không thể theo đuổi sự nghiệp chính trị, vậy thì người giàu nhất này phải đổi thành tên anh ta!

Đứng trước thời cuộc, ngay cả một con lợn cũng có thể bay lên, huống chi là đứa con của vận may như anh ta?

Ông Giang chỉ ra cửa: "Vậy thì bây giờ anh hãy cút ra ngoài cho tôi, sau này đừng nói anh là con cháu nhà họ Giang! Cũng đừng mượn danh tiếng nhà họ Giang để làm những chuyện xấu, nếu không tôi sẽ đánh gãy chân anh!"

Giang Khải cảm thấy hai chân lạnh ngắt nhưng vẫn ngẩng cao cằm nói: "Cháu, Giang Khải dù có c.h.ế.t đói c.h.ế.t rét cũng không bước chân về nhà họ Giang nữa nhưng cháu hy vọng ông nội đừng hối hận!"

Anh ta nói xong thì quay người ra khỏi nhà họ Giang.

Đợi đến khi anh ta trở thành người giàu nhất, anh ta sẽ trở về để tát thẳng vào mặt mọi người nhà họ Giang.

Nghĩ đến năm sau chính là ngày c.h.ế.t của Giang Lâm, trong lòng anh ta tràn ngập cảm giác sung sướng.

"..."

Giang Khải Bang nhìn Giang Khải kiên quyết rời đi, thực sự hận không thể lập tức đánh gãy hai chân anh ta.

**

Bạch Du không biết Giang Khải đã bị đuổi khỏi nhà họ Giang.

Lúc này, cô và thợ cả Ngũ đi theo Bánh Khoai Tây vòng tới vòng lui, chạy khoảng nửa tiếng đồng hồ mới dừng lại bên một đống rác.

"..."

Thợ cả Ngũ nhìn đống rác, lòng chùng xuống.

Nếu như miếng ngọc bội được nhặt ở đống rác thì có nghĩa là manh mối rất có thể lại bị đứt.

Ngay lúc này, thấy một người đàn ông cầm theo bình đựng nước tiểu đột nhiên bước ra khỏi ngôi nhà đổ nát bên cạnh đống rác.

Bạch Du nhìn kỹ, sửng sốt…

Là người đàn ông đã đụng phải cô vào sáng nay.

Ngay khi nhìn thấy người đàn ông trung niên, Bạch Du không hiểu sao lại vô thức cảm thấy không thể để đối phương nhìn thấy mình.

Loading...