Sang ngày hôm , đầu Cát Đại Xuyên đau như sắp nứt toác cả .
Một giây , thấy gì đó đúng lắm.
Anh mở mắt , đưa tay bắt lấy bàn tay đang xoa mặt , đó đối diện với gương mặt xinh của Liên Gia Lệ.
Liên Gia Lệ nhoẻn miệng với : “Anh Xuyên, dịu dàng với chút .”
Trong chớp mắt, Cát Đại Xuyên tưởng đang mơ.
Anh hất tay Liên Gia Lệ , tự tát mặt . Khuôn mặt bỏng rát mà Liên Gia Lệ hề biến mất.
Cho nên đây mơ.
Cát Đại Xuyên nhảy khỏi giường, sắc mặt đổi cực độ: “Cô… Sao cô ở đây?”
Tuy lúc Liên Gia Lệ hẳn là trần truồng nhưng vải cực ít. Thân chỉ mỗi cái áo lót. Áo lót nhỏ bé che da thịt bóng loáng cùng xương quai xanh xinh của cô . Thân mặc mỗi cái quần ngắn.
Anh lục tung trong phòng một hồi thì thấy đồng quần áo vứt lung tung ở góc nhà. Anh vội tới nhặt lên mặc nhưng suýt chút nữa nôn mửa vì cái mùi hương quần áo, thế là tìm bộ khác để mặc.
Lúc vội vàng những chuyện thì Liên Gia Lệ vẫn tựa đầu giường, tay chống cằm, vẻ mặt quyến rũ. Đôi mắt chằm chằm lên như đang quan sát một tác phẩm nghệ thuật.
Cát Đại Xuyên cảm nhận ánh mắt của cô thì lạnh lùng sang: “ cần tại cô mặt ở đây. Trước tiên cô mặc ngay quần áo cho . Không thì chiếm cái gì !”
Cuối cùng thì Liên Gia Lệ cũng động dậy, rời khỏi giường tìm quần áo nũng: “Tối hôm qua lúc Xuyên ôm em cũng như thế . Anh bảo em thơm mềm mà…”
"Đủ !"
Tiếng quát chói tai của Cát Đại Xuyên cắt ngang lời của cô , sắc mặt càng trở nên khó coi.
Bản cũng ngờ sẽ phát ngôn câu khó đến như thế, nhớ chuyện tối qua mà tài nào nhớ nổi.
Anh chỉ nhớ lúc tới nhà Giang Lâm, thấy hình mà Lâm Hướng Tuyết gửi tới thì trong lòng vô cùng khó chịu, đó thì điên cuồng tự rót rượu cho bản , đó thì còn nhớ gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-544.html.]
Di chứng say rượu cho đầu đau như búa bổ, bây giờ càng nghĩ càng đau, sớm thế thì uống nhiều tới thế.
Những nghĩ tới bức hình chụp chung với đàn ông của Lâm Hướng Tuyết, trong lòng Cát Đại Xuyên như ai đào mất một góc , vô cùng trống rỗng.
Liên Gia Lệ chậm rãi mặc đồ , đôi cố tình để lộ một vài chỗ nhạy cảm, chẳng qua Cát Đại Xuyên chẳng thèm liếc mắt qua, để cô mắt.
Cơ mà rề rà tới thì cũng mặc xong đồ.
Cát Đại Xuyên cảm nhận đằng còn tiếng động nữa mới lên tiếng: “Cô mặc ?”
Liên Gia Lệ: “Anh Xuyên là ngay ? Hơn nữa tối qua …”
“Cô câm mồm cho !”
Cát Đại Xuyên quát lên nữa. Anh tin bản cái chuyện hồ đồ ngu ngốc như thế , vẫn nghĩ chỉ thuộc về một Lâm Hướng Tuyết mà thôi. Cho dù còn cơ hội ở bên thì cũng ở bên cạnh phụ nữ nào khác.
Liên Gia Lệ khanh khách, giọng cao vút: “Anh Xuyên dữ với ghê , nhưng mà thích lắm. Anh Xuyên cứ yên tâm nhé, em mặc quần áo đàng hoàng .”
Cát Đại Xuyên về phía cô : “Cô mau trả lời câu hỏi mới hỏi cô . Tại cô xuất hiện ở đây?”
Đôi mắt lanh lợi của Liên Gia Lệ đảo một vòng: “Anh Xuyên nhớ gì ?”
Cát Đại Xuyên: “Cô cứ trả lời câu hỏi của là .”
Đôi môi đỏ mọng của Liên Gia Lệ mím : “Tối qua Xuyên uống nhiều rượu lắm, đó nôn thốc nôn tháo. Vốn dĩ bạn cùng phòng chăm sóc nhưng mà nhiệm vụ ngoài. Lúc đó em qua cửa, nên kéo em bảo em tìm đồng chí Tạ để chăm sóc . mà mới thì bắt đầu nôn. Em sợ xảy chuyện gì nên mới tới xem thế nào. Kết quả… Anh ôm lấy em… kéo em lên giường…”
Cát Đại Xuyên lắc đầu: “Không thể nào!”
Liên Gia Lệ khẽ nhíu mày: “Anh Xuyên nghĩ là em đang dối ?”
TBC
Cát Đại Xuyên cô nhưng gì, biểu cảm lên hết thảy những gì .
Những chuyện Liên Gia Lệ từng với Lâm Hướng Tuyết khi một chuyện cũng thể nào quên. Anh lấy vợ thì cũng thể nào lấy phụ nữ Liên Gia Lệ . Nếu gặp Lâm Hướng Tuyết, mặt mũi gì mà đối diện với cô đây?