Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 540
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:55:29
Lượt xem: 13
Sắc mặt Giang Lâm u ám, anh đi tới, khóe miệng hơi nhếch lên, đá vào bụng Lâu Mạn Lệ: “Ai cho phép cô năm lần bảy lượt bắt nạt vợ tôi hả?”
Bánh Khoai Tây cũng là một con ch.ó thông minh. Mới nãy bị đá đau như thế nó cũng không chịu nhả ra nhưng ngay khi Giang Lâm vừa mới nhấc chân lên thì nó đã vội buông lỏng cổ tay rồi.
Lâu Mạn Lệ ngay lập tức bị đạp bay, đầu đập lên vách tường ngay đằng sau, lục phủ ngũ tạng đau đến mức vặn vẹo, ôm bụng lăn lộn dưới đất.
Thấy Lâu Mạn Lệ đau đớn như thế, Bạch Du chỉ hận không thể tiến lên đá thêm cho mấy cái để cô ta đau đớn thêm.
Giang Lâm đi tới, quan sát từ trên xuống dưới cả cô lần con gái: “Hai mẹ con không sao chứ?”
Bạch Du lắc đầu: “Em không sao, anh tới đúng lúc lắm, cũng may Bánh Khoai Tây với Kem cũng đã giúp em rất nhiều.”
Nhất là Bánh Khoai Tây bị đạp như thế cũng không hề nhả ra, đúng là chú chó trung thành. Lát nữa cô phải làm bữa tiệc thật lớn khen thưởng hai con vật này mới được.
TBC
Tựa như nghe hiểu lời Bạch Du nói, đuôi của Bánh Khoai Tây lại bắt đầu rung lắc điên cuồng, Kem kêu “meo” một tiếng, bày tỏ “Trẫm đã biết rồi!”
Tiếp đó, Giang Lâm cầm dây thừng trói Lâu Mạn Lệ lại, sau đó đón lấy con gái được Bạch Du bảo vệ trong lòng: “Để anh ôm cho.”
Bé con mới nãy còn khóc lóc inh ỏi nhưng vừa mới được Bạch Du ôm thì nín ngay không khóc nữa. Bạch Du không muốn dọa bé con nên che tầm mắt con lại. Nhưng có vẻ như bé con nằm trong lòng mẹ thì lớn gan hơn hẳn, đôi mắt lanh lợi chuyển qua chuyển lại hóng hớt.
Vào lúc này, chăn nhỏ được vén lên, bé con thấy người ôm mình không phải là mẹ thì cái mũi nhỏ hơi cau lại, có vẻ như không hề vui vẻ chút nào, Bạch Du với Giang Lâm thấy thế thì không nhịn được mà cười rộ lên.
Chẳng mấy chốc mà các đồng chí công an đã đi tới, hàng xóm xung quanh thấy Lâu Mạn Lệ bị công an còng tay mang đi thì vô cùng khiếp sợ.
“Ôi mẹ tôi ơi, chuyện gì thế này, chẳng lẽ người phụ nữ tên Lâu Mạn Lệ kia lại bắt đầu gây chuyện?”
“Theo tôi thấy thì tám mươi đến chín mươi phần trăm là như thế, bằng không thì các đồng chí công an cũng không trói tay cô ta như thế kia đâu. Chắc chắn là xảy ra chuyện gì to tát lắm!”
“Cái tôi thấy lạ là tại sao cô ta lại đi từ nhà họ Giang ra cơ? Chẳng lẽ cô ta tới làm phiền đồng chí Bạch?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-540.html.]
Hàng xóm bàn luận sôi nổi, suy đoán đủ kiểu, tò mò không sao chịu được.
Mà trong đám người kia lại có một người không cam lòng siết tay thành nắm đấm, lặng lẽ rời khỏi đám đông.
Không ai chú ý tới.
Bà Bạch về tới nhà biết tin này thì suýt chút nữa tái phát bệnh tim: “Tất cả là tại bà, đáng ra là bà nên khóa cửa lại chứ.”
Tại vì cửa hàng bán sữa bò cách đây không xa, bà thấy mình sẽ đi nhanh về nhanh thôi mà đây lại còn là khu người thân, người ngoài không vào được, ở nhà còn có con ch.ó tên Bánh Khoai Tây này canh giữ nên bà nghĩ sẽ không xảy ra chuyện gì. Ai ngờ Lâu Mạn Lệ lại ngông cuồng tới mức này, dám cầm d.a.o đi vào nhà người khác như thế.
Nếu không phải có Bánh Khoai Tây cùng với Kem, Giang Lâm lại đúng lúc về nhà lấy đồ thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
May mắn hơn là lúc đó Niệm Niệm cũng đi theo bà để phụ giúp gì đó chứ không hai đứa trẻ con ở nhà, Bạch Du bảo vệ không nổi.
Bà Bạch càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng hối hận.
Bạch Du vội vã trấn an: “Bà nội, đây không phải là lỗi của bà, là do cháu thèm ăn bánh trứng khoai lang nên bà mới ra ngoài mua thêm đồ. Hơn nữa, chẳng phải giờ không có chuyện gì hay sao, bà đừng tự trách nữa nhé.”
Nhưng bà nội nào có dễ dàng bỏ qua như thế được. Bạch Du chỉ sợ bà nội giấu trong lòng làm khổ chính mình mà thôi.
Thế là cô nảy ra ý này: “Bà ơi, lần này Bánh Khoai Tây cùng với Kem đã lập công lớn, cháu đã đồng ý sẽ thưởng cho hai đứa một bữa thật to. Nhưng giờ cháu vẫn đang trong tháng kiêng không ra ngoài được. Chi bằng bà ra ngoài mua giúp cháu ít thịt về làm cho tụi nó ăn đi ạ?”
Ở thời đại này, chó mèo chỉ toàn ăn đồ thừa từ gia đình nuôi, nhưng giờ mọi người ăn rau là chính nên tụi nó không có thịt mà ăn. Nếu nhà có nấu canh thì sẽ cho Bánh Khoai Tây gặm xương, làm cá thì cho Kem ăn đầu cá, chứ cũng không có loại thịt nào khác.
Cho nên lần này Bạch Du muốn thưởng cho chúng nó bằng thịt.
Bà Bạch nghe thấy thế thì vội đứng lên: “Được rồi, để bà đi mua, thưởng cho tụi nó.”
Biết chuyện Bánh Khoai Tây bị đạp mấy nhát cũng không chịu nhả thì bà Bạch còn đau lòng xoa đầu chó của Bánh Khoai Tây, an ủi nó.
Kim Kế Hổ không biết Lâu Mạn Lệ lại gây chuyện như thế cho mình, hơn nữa lại còn chọc phải cây lớn như thế này.