Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 528
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:54:45
Lượt xem: 17
Trong lòng Bạch Du mềm nhũn, nước mắt suýt chút nữa lại rơi xuống: “Bé con à, con đang nhìn mẹ sao?”
Thật ra cô biết tầm này thì trẻ sơ sinh vẫn chưa nhìn rõ cái gì cả nhưng đôi mắt bé xinh kia nhìn chằm chằm vào cô khiến lòng cô mềm nhũn cả ra.
Y tá không thèm nói chuyện với nhà họ Liên nữa, đi tới nói với cô: “Bé con đang đói. Chị mau cho con b.ú sữa đi. Càng nói càng thấy bé con này cũng thông minh lắm. Lúc chị ngủ thì bé con cũng ngủ, chị tỉnh dậy thì bé con cũng tỉnh dậy theo, quả nhiên đúng là một áo bông nhỏ thân thiết.”
So sánh với nhà họ Liên kia thì y tá thấy nhà của phó đoàn Giang đúng là quá tốt.
Bạch Du quay người lại kéo quần áo chuẩn bị cho con b.ú sữa. Y ta thấy động tác của cô có hơi trúc trắc nên đứng bên cạnh điều chỉnh lại tư thế cho cô, cũng may là tiết sữa thuận lợi.
Bé con được b.ú sữa no nên thì mắt dần nhắm lại, khóe miệng hơi mím lại, nhìn qua trông vô cùng thỏa mãn.
Y tá thấy thế thì không nhịn được mà nở nụ cười: “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy có đứa bé ngoan như thế này đấy. Hơn nữa đứa bé này cũng khôn ghê, chọn được hết những chỗ đẹp nhất của cha mẹ mà hưởng, không biết sau này sẽ xinh đẹp tới mức nào nữa.”
Lời dễ nghe ai mà chẳng thích.
Khóe miệng Bạch Du cũng nhếch lên: “Cảm ơn lời khen của cô nhé. Tôi chỉ mong bé có thể vui vẻ mà trưởng thành thôi.”
TBC
Còn sau này có xinh đẹp hay không, thông minh hay không, có tiền đồ như thế nào thì đó cũng chỉ là thứ yếu.
Cô chỉ cần bé con sống tốt.
Giống như những gì y tá khen vậy, bé con này rất là ngoan, vừa mới b.ú sữa no xong là nhắm mắt đi ngủ luôn.
Bé con vừa mới được thả lại vào nôi thì hai đứa trẻ sinh đôi nhà Tôn Tường Vy lại khóc to. Ngay sau đó con nhà họ Liên cũng tỉnh theo, trong giây lát trong phòng toàn tiếng khóc.
Tôn Tường Vy ngược lại rất dễ ngủ, ồn ào tới mức như thế rồi vẫn không bị đánh thức.
Nhưng bác gái đã đánh thức cô ta để cô ta cho con b.ú sữa.
Tuy Tôn Tường Vy không bị chảy m.á.u quá nhiều nhưng dù sao thì cô ta cũng sinh đôi nên nhìn sắc mặt vẫn không được tốt cho lắm. Tuy vậy cô ta vẫn cố đứng dậy mà cho con b.ú sữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-528.html.]
Làm mẹ đúng là không dễ dàng mà.
Chốc lát sau, bà Bạch xách hộp thức ăn đi vào, thấy Bạch Du đã tỉnh lại thì mặt mày vui vẻ mà nói: “Tiểu Bạch, cháu tỉnh rồi hả? Có khó chịu chỗ nào hay không?”
Điểm tốt nhất của chuyện được người lớn trong nhà yêu thương là có thể làm trẻ con mãi mãi.
Bạch Du nhìn thấy bà nội thì cảm giác mình như được bé lại: “Bụng cháu vẫn còn hơi đau. Mới vừa rồi cháu hỏi y tá thì cô ấy bảo phải hai đến ba ngày nữa mới hết cơ ạ.”
Bà Bạch xoa đầu cô, sau đó mở hộp đồ ăn ra nói: “Cháu vừa mới sinh con nên bà nội không làm đồ bổ cho cháu. Giờ cháu cứ ăn trước một vài món thanh đạm này đi, sau này bà nội sẽ nấu đồ ăn ngon cho cháu nhé.”
Không phải là bà không nỡ nấu đồ tốt đồ ngon cho cháu gái mà thật ra có nhiều người vì muốn bà đẻ mau chóng xuống sữa mà cho bà đẻ ăn mấy món lợi sữa như cháo gà nhân sâm, canh cá cùng với móng heo hầm. Quả thật mấy món này đúng là lợi sữa nhưng bà đẻ sẽ vì vậy mà n.g.ự.c sưng đau.
Hồi bà còn trẻ, nhà quá nghèo, có muốn bồi bổ cơ thể cũng chẳng có đồ mà ăn. Cho nên những món này do Giang Lâm đã hỏi bác sĩ, bằng không đúng là bà cũng chẳng biết.
Nghe thấy Giang Lâm vì mình làm được nhiều chuyện như thế thì trong lòng Bạch Du thấy vô cùng ấm áp.
Giang Lâm thấy bà Bạch đã tới thì vội đi ra ngoài. Lúc anh ta trở lại thì có Tạ Húc Đông đi đằng sau, hai người vừa đi vào thì ngay lập tức thu dọn đồ đạc.
Bạch Du tò mò không biết chuyện là như thế nào: “Thu dọn đồ đạc làm gì vậy?”
Giang Lâm: “Anh bảo y tá đổi phòng bệnh cho chúng ta. Giờ chỉ cần dọn dẹp một chút là có thể chuyển đi được rồi.”
Tạ Húc Đông cũng đang thu dọn đồ đạc. Điều này hiển nhiên là có ý không muốn ở chung phòng bệnh với nhà họ Liên.
Bạch Du không muốn bản thân trở nên quá đặc biệt. Hôm nay đổi phòng thì cũng được thôi.
Động tác của Giang Lâm vô cùng lưu loát. Bà Bạch muốn giúp một tay nhưng anh cũng không để cho bà làm. Anh thu dọn đồ đạc xong thì ngay lập tức đi sang phòng bệnh khác, chạy qua chạy lại hai ba bận rồi quay về, nhẹ nhàng bế Bạch Du ra khỏi giường.
Ban đầu Bạch Du muốn tự đi, nhưng Giang Lâm lại không nói hai lời đã ôm lấy cô. Thế là cô vội vàng khoác tay qua cổ anh.
Bạch Du được Giang Lâm ôm như vậy trước mặt mọi người thì không khỏi có chút ngượng ngùng.
Bà Bạch thấy vậy thì hài lòng gật đầu liên tục. Sau đó bà ôm lấy em bé sơ sinh đang nằm trong nôi, đi theo Giang Lâm ra khỏi phòng bệnh.