Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 515
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:54:20
Lượt xem: 14
Vừa rồi khi mẹ của Lâm Hướng Tuyết ép cô ấy đưa ra lựa chọn, trong đầu cô ấy chợt nhớ tới chuyện này. Nếu như cô ấy và Cát Đại Xuyên gạo nấu thành cơm, cô ấy biết người nhà của cô ấy sẽ đau lòng và buồn bã, đồng thời cũng tiếc rèn sắt không thành thép nhưng cuối cùng cũng sẽ đồng ý để cô ấy và Cát Đại Xuyên ở bên nhau.
Thế nên cô ấy mới tới đây và nói với Cát Đại Xuyên những lời này.
Thấy Cát Đại Xuyên vẫn còn bị dọa tới sững sờ, cô ấy khẽ cắn môi, vươn tay định cởi cúc quần áo, nào ngờ cô ấy còn chưa cởi thì đã bị Cát Đại Xuyên chặn ngang.
Đôi mắt Cát Đại Xuyên đỏ bừng: “Hướng Tuyết, em đừng như vậy mà! Đây là một nước cờ sai lầm, anh không muốn dùng biện pháp này để có được em, càng không muốn dùng biện pháp này để ép người nhà của em vào khuôn khổ.”
Không sai, đây đúng là một biện pháp, một khi gạo nấu thành cơm, cho dù nhà họ Lâm không đồng ý thì cũng chỉ có thể vào khuôn khổ. Nhưng nếu làm vậy, cả đời nhà họ Lâm sẽ không thể nào thừa nhận anh ấy một cách chân chính.
Quan trọng nữa là nếu chuyện này lộ ra bên ngoài, tới khi ấy sẽ làm tổn hại tới danh tiếng của Hướng Tuyết, không chỉ có danh tiết của cô ấy bị tổn hại, mà nói không chừng công việc của cô ấy cũng bị ảnh hưởng, cho nên anh ấy không thể dùng cách này được.
Nước mắt của Lâm Hướng Tuyết lại rơi xuống một lần nữa: “Không dùng biện pháp này, chẳng lẽ anh còn có cách khác tốt hơn ư?”
Cát Đại Xuyên lại im lặng lần nữa.
Anh ấy không có.
Thấy anh ấy im lặng, Lâm Hướng Tuyết đẩy tay của Cát Đại Xuyên ra phát lên tiếng “bộp”, ngay sau đó cô ấy lại định cúc quần áo của mình ra lần nữa: “Em là phụ nữ mà còn không sợ, Cát Đại Xuyên, rốt cuộc là anh đang sợ điều gì? Trừ khi anh không muốn ở bên em, nếu không thì nay anh phải làm với em!”
Nhưng bàn tay của cô ấy lại bị Cát Đại Xuyên chặn lại.
Cát Đại Xuyên đau khổ nói: “Hướng Tuyết, anh muốn làm với em! Nhưng anh muốn quang minh chính đại mà có được em! Biện pháp này có trăm lợi không một hại đối với anh nhưng lại là tai họa ngầm trí mạng đối với em, quả thật là anh không có tài cán nào nhưng anh là một người đàn ông, anh phải bảo vệ người phụ nữ của mình để cô ấy không bị tổn thương! Em cho anh thêm một khoảng thời gian, chắc chắn anh sẽ thuyết phục được người nhà của em!”
Lâm Hướng Tuyết vốn nghĩ anh ấy không có đủ dũng cảm, không ngờ anh ấy lại vì không muốn tổn thương mình.
Khóe miệng cô ấy nhếch lên, sau đó nhào vào lòng n.g.ự.c Cát Đại Xuyên rồi khóc lớn.
Cơ thể Cát Đại Xuyên cứng ngắc, anh ấy từ từ vươn đôi tay lên, ôm lấy cơ thể của cô ấy.
Nửa tiếng sau, Cát Đại Xuyên đưa Lâm Hướng Tuyết về chỗ của Bạch Du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-515.html.]
Bạch Du thấy Lâm Hướng Tuyết mãi mà vẫn chưa về, ban đầu cô còn định nhờ Giang Lâm tới nhà khách để dò la một chuyến, mặc dù cô để ý tới những lời chị dâu hai Lâm đã nói nhưng chị dâu hai Lâm là chị hai dâu Lâm, Lâm Hướng Tuyết là Lâm Hướng Tuyết, cô phân biệt rõ điều này.
Chẳng qua là Giang Lâm vẫn chưa ra ngoài thì Lâm Hướng Tuyết đã quay trở về.
Bạch Du nhìn thấy bờ môi Lâm Hướng Tuyết có chút sưng đỏ nhờ ánh đèn mờ nhạt, là người từng trải nên cô vừa nhìn đã nhận ra ngay.
Trong lòng Bạch Du cảm thấy căng thẳng, mặt không đổi sắc quan sát quần áo và tướng đi của Lâm Hướng Tuyết, cũng may là quần áo của Lâm Hướng Tuyết vẫn còn chỉnh tề, dáng đi cũng không khác trước đây, bây giờ cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Hướng Tuyết và Cát Đại Xuyên hẹn nhau cùng đi thuyết phục người nhà của cô ấy vào ngày mai, nào ngờ dự định đã thay đổi không theo kịp…
Bởi vì cha mẹ Cát Đại Xuyên đã ập tới.
Hơn nữa còn là bốn người cùng ập tới đây.
***
Ngày cuối cùng vào năm 1976 của lịch Dương đã xảy ra rất nhiều chuyện, cho tới nhiều năm sau, khi Bạch Du nhớ lại chuyện cũ thì cô vẫn luôn ghét bỏ ngày này.
Hôm nay trời còn chưa sáng thì Bạch Du đã bị tiếng ồn ào bên ngoài đánh thức.
TBC
Động tác của Giang Lâm nhanh hơn cô, anh thay quần áo xong trong chớp mắt: “Em đừng xuống dưới, để anh xuống xem là đã có chuyện gì xảy ra.”
Bên ngoài la lối ầm ĩ, Bạch Du lo bà nội và Niệm Niệm sẽ sợ nên cô vẫn khoác quần áo rồi xuống dưới.
Quả thật là bà Bạch đã bị giật mình: “Tại sao lại ồn ào như vậy, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy?”
Bạch Du: “Cháu không biết nữa, Giang Lâm đã ra ngoài xem sao rồi, chút nữa sẽ quay về ngay thôi. Niệm Niệm đâu rồi ạ?”
Bà Bạch: “Niệm Niệm không bị đánh thức, con bé vẫn còn đang ngủ.”
Kể từ khi Bạch Du hứa sẽ để Niệm Niệm ở lại đây thì dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy cô bé thả lỏng, buổi tối không còn khóc tới mức tỉnh giấc vì ác mộng nữa.