Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 387

Cập nhật lúc: 2025-03-26 21:04:42
Lượt xem: 18

Đồng chí này nhiệt tình quá.

Đồng chí này có vẻ ngoài xinh đẹp, tính cách tốt bụng lại còn biết làm bánh, làm sao cô ấy có thể trơ mắt nhìn cô bị người khác bắt nạt.

Vì thế, cô ấy kéo Bạch Du vào trong sân, nhỏ giọng nói: “Đồng chí Bạch, tôi nói cô nghe, vị trí của cô vốn được phó chủ nhiệm Hà chừa lại cho cháu ông ta, nào ngờ bài thi của cô lại quá tốt. Chủ nhiệm Viên cực lực đề cử cô, còn đưa bài thi của cô cho cấp trên xem, cấp trên quyết định nhận cô vào. Cứ vậy, cháu của phó chủ nhiệm Hà đã bị loại bỏ, trong lòng phó chủ nhiệm Hà cảm thấy khó chịu vì chuyện này, mai sau khi cô đến tòa soạn làm việc, cô có thể không quan tâm tới những người khác nhưng cô phải đề phòng phó chủ nhiệm Hà.”

Bạch Du không ngờ vài cái bánh hạt dẻ lại đổi được tin tức lớn như vậy, cô chân thành cảm ơn: “Cảm ơn cô, Trình Phương, sau này khi có thời gian nghỉ, tôi mời cô tới nhà tôi ăn cơm, thức ăn tôi nấu không thua bánh ngọt đâu.”

Trình Phương nghe cô nói vậy, cô ấy nước nuốt bọt một cái: “Được, tôi sẽ không khách sáo.”

TBC

Nói xong, cô ấy mới thực sự rời đi.

Sau khi cô ấy rời khỏi, láng giềng xung quanh đã tụ lại.

“Vợ Giang Lâm, cô trúng tuyển vào tòa soạn à?”

Bạch Du mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, bọn họ bảo tôi tới làm việc vào ngày mai.”

“Ôi chao, chúc mừng cô nhé! Tôi nói đồng chí Bạch rất giỏi rồi mà, còn chẳng phải nữa à, cô ấy không cần tham gia phỏng vấn đã được nhận đi làm luôn, đúng là rất giỏi!”

“Đúng đấy, trước đây tôi từng nói, người xứng đôi với phó đoàn Giang sao lại có thể là đồ vô dụng được chứ?”

Bạch Du nghe vậy chỉ mỉm cười không nói lời nào.

Có điều trước đó khi đám cưới và dọn vào nhà cô đã không phát kẹo mừng, nếu lần này lại không phát kẹo mừng thì có chút kỳ cục, thế là cô đến Cung Tiêu Xã mua kẹo trái cây rẻ nhất về phát cho mọi người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-387.html.]

Mọi người vui mừng, lại càng ra sức khen ngợi cô, giống người trước đó nói Bạch Du không bằng Ôn Tĩnh Uyển không phải mọi người vậy. lần đầu tiên cô ấy mất ngủ trong đời

Giang Lâm không có ở nhà, Bạch Du cũng không có ý định ăn mừng, cô và Lâm Hướng Tuyết làm đại vài món để chúc mừng cho qua.

Lâm Hướng Tuyết vô cùng mừng cho Bạch Du nhưng khi nghĩ tới việc bản thân còn chưa tìm được việc làm, trong lòng cô ấy không khỏi lo lắng.

Buổi tối cô ấy nằm lăn lộn trên giường, đây là.

Hôm sau, Bạch Du thức dậy từ sáng sớm.

Dường như Bánh Khoai Tây có thể cảm nhận tâm trạng vui vẻ của cô, sáng sớm nó đã vui vẻ phe phẩy đuôi xung quanh chân của cô, nó đá cái chân nhỏ chạy lên chạy xuống với cô.

Bạch Du nhìn cơ thể nhỏ nhắn đầy thịt của nó, cô không kiềm được mà cười ra tiếng, Bánh Khoai Tây không biết mình bị cười nhạo, chỉ biết là chủ nhân đang vui, nó cũng vui, thế là cái đuôi nhỏ phe phẩy nhanh tới mức trở thành cái máy quạt.

Bạch Du thắt tóc cho mình thật nhanh, ăn mặc sạch sẽ gọn gàng, cô nhắn nhủ Lâm Hướng Tuyết chăm sóc gà con và Bánh Khoai Tây trong nhà giúp mình, sau đó tới tòa soạn để báo cáo.

Lần này cô không mượn xe đạp của Tôn Tường Vy, mà là tính toán chặng đường rồi ra ngoài sớm mười lăm phút.

Nhưng khi cô vừa mở cửa gỗ ra thì thấy Ôn Tĩnh Uyển cũng bước từ trong nhà ra ngoài, nhìn cách ăn mặc là biết cô ta cũng chuẩn bị đi làm.

Ôn Tĩnh Uyển nở nụ cười ngọt ngào: “Đồng chí Bạch, cô định đến tòa soạn để đi làm có đúng không? Hôm qua tôi bận việc nên không tới chúc mừng cô được.”

Bạch Du: “Cảm ơn, cũng chúc mừng cô đã trúng tuyển vào trạm phát thanh.

Tới bây giờ cô vẫn cảm thấy tò mò là tại sao Ôn Tĩnh Uyển đăng ký tham gia vào tòa soạn nhưng lại không xuất hiện, mà cô lại không có ý định hỏi.

Ôn Tĩnh Uyển: “Đơn vị của chúng ta chung một hướng, chi bằng chúng ta đi chung với nhau nhé?”

Loading...