Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 363

Cập nhật lúc: 2025-03-26 21:03:43
Lượt xem: 20

Mỗi buổi chiều, cô đều dắt nó ra ngoài đi dạo, trẻ con thấy nó là bắt nạt nhưng nó cũng không bao giờ cắn lại.

Đây là lần đầu tiên nó cắn người.

Mặc dù chỉ cắn ống quần nhưng Bạch Du vẫn thấy rất áy náy, dù sao thì cũng là do cô không trông chừng tốt chó nhà mình.

Mặt Ôn Tĩnh Uyển tái mét, dường như rất sợ chó: "Không sao không sao, hồi nhỏ tôi từng bị chó cắn nên rất sợ chó, vừa rồi nó chỉ cắn ống quần tôi thôi, tôi không bị thương, đồng chí Bạch không cần tự trách mình."

Cô ta vừa dứt lời thì một người đàn ông cao lớn lao tới: "Con chó c.h.ế.t tiệt! Chỉ biết cắn người!"

Người đàn ông đó lao tới, Bạch Du còn chưa nhìn rõ đó là ai, người đàn ông đã giơ tay định giật lấy Bánh Khoai Tây trong tay cô.

Sức của đối phương rất lớn, hơn nữa loạt động tác này diễn ra rất nhanh chóng khiến Bạch Du không kịp phản ứng, chỉ chớp mắt, Bánh Khoai Tây đã bị đối phương giật mất.

Người đàn ông giơ cao Bánh Khoai Tây lên định đập nó xuống đất.

Bạch Du sợ đến nỗi mặt cắt không còn giọt máu: "Đừng..."

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng người khác vụt qua nhanh như chớp.

Bạch Du chỉ thấy trước mắt loé lên, đến khi cô nhìn rõ thì Giang Lâm đã giật lấy Bánh Khoai Tây từ tay người đàn ông kia.

Mà người đàn ông kia không ai khác chính là Đinh Dược mới cưới vợ là sinh viên đại học gần đây.

Tướng mạo Đinh Dược hung dữ, khiến người ta liên tưởng đến lợn rừng, thân hình cao lớn vạm vỡ tạo cho người ta cảm giác áp bức mãnh liệt.

Lúc này, anh ta trừng mắt nhìn Giang Lâm: "Đưa con súc sinh đó cho tôi!"

Giang Lâm lạnh lùng nhìn anh ta: "Phó đoàn Đinh, cậu biết là tôi không thể giao con ch.ó cho cậu mà, nếu ngay cả vợ mình tôi cũng không bảo vệ được thì sau này Giang Lâm tôi cũng không cần ở lại hải quân nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-363.html.]

Nói xong, anh quay người đưa Bánh Khoai Tây cho Bạch Du vẫn còn đang ngơ ngác.

TBC

Bánh Khoai Tây run lẩy bẩy, nó giương đôi mắt to tròn đẫm lệ nhìn cô, khẽ kêu ư ử, rõ là rất hoảng sợ.

Bạch Du vỗ đầu nó, dự định về sẽ mua một sợi dây xích cho chó.

Mặc dù bây giờ nuôi chó không ai dùng dây xích nhưng để tránh những chuyện như hôm nay xảy ra lần nữa, cô thấy vẫn nên mua thì hơn.

Đinh Dược lại không muốn bỏ qua dễ dàng như vậy: "Phó đoàn Giang muốn bảo vệ vợ, vậy Đinh Dược tôi đây chẳng lẽ không cần bảo vệ vợ mình sao? Hôm nay cậu không giao con súc sinh đó ra đây, chuyện này sẽ không xong đâu!"

Bạch Du cau mày.

Vừa nãy anh ta nói một câu "con chó cái nuôi một con súc sinh", không chỉ mắng Bánh Khoai Tây mà còn mắng cả cô, người đàn ông này thực sự rất vô học.

Hơn nữa, trước đây cô từng nghe Tạ Húc Đông nói, anh ta vì ghen tị với Giang Lâm nên thường xuyên gây khó dễ cho anh.

Những chuyện này cũng thôi đi, điều khiến cô không ngờ tới là vợ mới cưới của Đinh Dược lại là Ôn Tĩnh Uyển.

Cô quay đầu nhìn Ôn Tĩnh Uyển đang đứng bên cạnh, gương mặt xinh đẹp, dáng người mảnh mai, đứng cạnh Đinh Dược như một bông hoa cắm trên bãi phân trâu.

Cô không hiểu tại sao Ôn Tĩnh Uyển lại có thể nhìn trúng một tên thô lỗ như Đinh Dược cho được?

Sau đó, cô thấy Ôn Tĩnh Uyển bước tới nắm tay Đinh Dược, nói: "Anh Dược, em biết là anh thương em nhưng con ch.ó chỉ cắn vào ống quần của em thôi, em không bị thương. Vả lại, lần trước em đến đảo Quỳnh Châu, phó đoàn Giang đã cứu em một mạng trên tàu hỏa, hay là bỏ qua chuyện này đi?"

Người bình thường nghe vậy, cho dù không biết ơn Giang Lâm đã cứu vợ mình cũng sẽ chọn cách hoà giải.

Ai ngờ vào tai Đinh Dược lại biến thành một ý khác, anh ta hất tay Ôn Tĩnh Uyển ra, chất vấn: "Em quen biết Giang Lâm ư? Hai người có quan hệ gì mà em phải nói đỡ cho anh ta như vậy?"

Ôn Tĩnh Uyển: “...”

“Hôm nay tôi đã học thêm được một điều mới, thế mà lại có người thấy đồng cỏ trên đầu mình chưa xanh lắm, còn tạt nước bẩn lên vợ mình, đúng là mở mang tầm mắt!”

Loading...