Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:14:38
Lượt xem: 26

Anh ấy chỉ có thể lấy ra sính lễ một nghìn đồng, so với Giang Lâm, quả thực là quá nghèo mà!

Quả nhiên không có so sánh thì sẽ không có đau thương.

Bạch Gia Dương thiếu tự tin tới mức không dám nhìn thẳng vào mắt Từ Ánh Chi.

Chẳng qua là Từ Ánh Chi lại không thèm muốn những thứ này, thực ra mấy ngày qua, cô ấy vẫn luôn xoắn xuýt.

Năm ngoái khi cô ấy bị Cầu Tiêu Hành lợi dụng trong lúc mê man, đồng thời bị chụp ảnh thiếu lễ độ, sau đó Cầu Tiêu Hành dùng những bức ảnh đó để đe dọa cô ấy.

Cô ấy biết rằng đi tố giác là cách làm lý trí nhất nhưng sau khi tố giác thì tiếng tăm của cô và gia đình sẽ bị ảnh hưởng.

Cô ấy sợ người khác nhìn mình bằng ánh mắt khác thường, lại càng lo Bạch Gia Dương sẽ ghét bỏ cô ấy, thế nên cô ấy không có can đảm để vạch trần Cầu Tiêu Hành, cuối cùng gây ra bi kịch như vậy.

Tuy Bạch Gia Dương luôn miệng nói không quan tâm tới những chuyện đó, còn không chút do dự mà từ bỏ công việc ở thành phố Quảng vì cô ấy, cũng cam kết rằng khi về tới thủ đô thì sẽ nhận sổ chứng nhận và làm đám cưới với cô ấy.

Nhưng một kẻ “Không trong sạch” như cô ấy, làm sao có thể xứng đôi với anh ấy?

Cô ấy đã nghĩ xong, sau khi trở về thủ đô, cô ấy sẽ nói lời chia tay.

Khi thấy Giang Lâm và Bạch Du hạnh phúc như thế, cô ấy không kiềm được mà nảy sinh lòng khao khát.

Giang Lâm nhìn đồng hồ đeo tay: “Chúng ta về lấy hộ khẩu rồi còn phải tới cục cảnh sát một chuyến nữa, vì bây giờ em vẫn chưa có đơn vị nên cần phải tới cục cảnh sát để xin đóng dấu vào giấy tờ, sau đó chúng ta phải tới cục dân chính. Bây giờ là bốn giờ mười hai phút, còn một tiếng mười tám phút nữa là cục dân chính sẽ hết giờ làm việc, thời gian gấp rút, đồng chí Bạch Du, em đã suy nghĩ kỹ chưa?”

“...”

Bạch Du nhìn anh, nghi ngờ hỏi: “Đừng nói là cả đơn xin anh cũng viết xong dùm em rồi đấy nhé?”

Giang Lâm gật đầu: “Ừ.”

Bạch Du: “...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-231.html.]

Ánh nắng mặt trời xuyên qua cành cây già trăm năm, chiếu thẳng lên trên người Giang Lâm, anh khoác bộ quân phục, dáng người cao lớn thẳng tắp, đứng ở nơi đó khiến người ta cảm thấy vô cùng yên lòng.

Bạch Du đón lấy ánh nắng mặt trời, đối diện với ánh mắt của anh, cô gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta đi nhận sổ chứng nhận thôi.”

Tới nước này rồi, cô không thể nói không được, lúc đó sẽ khiến người ta cảm thấy rất đau lòng.

Hơn nữa, chuyện nhận sổ chứng nhận cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, nếu mọi chuyện đã chuẩn bị xong xuôi, vậy nay đi nhận sổ chứng nhận cũng được.

Giang Lâm nhìn cô, khuôn mặt dần nhiễm ý cười: “Ừ.”

Một chiếc xe con miễn cưỡng chứa bốn người và một đống hành lý.

Vừa lên xe, chú Vương đã nở nụ cười ân cần, ông ấy nhìn về phía Bạch Du rồi nói: “Ông chủ nói muốn gặp cháu, để cho cháu nghỉ ngơi rồi đến gặp ông ấy ngay.”

Bạch Du chưa kịp lên tiếng, Giang Lâm đã nói trước: “Chú Vương, chờ chút nữa khi nhận sổ chứng nhận xong thì cháu sẽ dẫn Du Du đến gặp ông nội, bây giờ phiền chú lái xe tới nhà họ Bạch.”

Chú Vương khựng lại: “Sổ chứng nhận? Nhận sổ chứng nhận gì?”

Giang Lâm: “Sổ kết hôn.”

Chú Vương: “?”

Nhưng Giang Lâm lại không cho chú Vương cơ hội dò hỏi tiếp nữa, anh liếc mắt nhìn sang, chú Vương ngậm miệng lại theo bản năng.

TBC

Ngày thường chặng đường phải mất hai chục phút, lần này chú Vương chỉ dùng mười tám phút là đã lái xe tới trước cửa nhà họ Bạch.

Vừa xuống xe, Giang Lâm đã lấy hành lý và quà xuống, anh nói với Bạch Du: “Anh mang hành lý vào trong, em đi lấy hộ khẩu, mười phút đủ chứ?”

Bạch Du: “...”

Người biết thì sẽ biết là bọn họ đi nhận sổ kết hôn, người không biết thì sẽ nghĩ là bọn họ vội đi đầu thai.

Đối diện với ánh mắt kiên định của Giang Lâm, cô chỉ có thể gật đầu.

Loading...