Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-03-23 15:11:00
Lượt xem: 28

Cô ăn được hai miếng thì phát hiện bên dưới dưa muối lại còn có cả trứng gà, trứng gà màu vàng cam trông vô cùng mê người.

Hơn nữa, căn cứ hải quân làm đồ ăn vô cùng ngon miệng. So với đống rau xào bán trên xe lửa thì quả thực là vô cùng ngon miệng.

Bạch Du ăn sạch đồ ăn trong hộp cơm nhôm kia, lại còn phát ra tiếng ợ hơi nho nhỏ, cái bụng nhỏ hơi nhô lên vì được ăn no của cô nhô lên thì cô mới muộn màng nhận ra… Cô đã ăn quá nhiều.

Lúc này cô mới hậu tri hậu giác nhớ ra là Giang Lâm ở ngay trước mặt mình, mà cô lại ăn sạch đồ ăn như thế này. Nghĩ tới đây, gương mặt cô bắt đầu đỏ bừng cả lên.

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cô vẫn quyết định mất bò mới lo làm chuồng: “Thật ra thì… Bình thường tôi không ăn nhiều tới thế đâu.”

Cuối cùng đôi mắt vô cùng nghiêm túc của Giang Lâm cũng lộ ra ý cười: “Không sao đâu, ăn được là có phúc.”

Bạch Du: “…”

May là Giang Lâm không tiếp tục chủ đề này: “Tôi vào kia thay ga trải giường, cô cứ uống nước dần cho tiêu cơm đi.”

Bạch Du ngoan ngoãn gật đầu, nhìn anh đi vào trong phòng ngủ, trong lòng vẫn thầm nhủ không biết nên mở miệng như thế nào.

Nên nói thẳng hay là nên uyển chuyển một chút?

Hay là chờ anh chủ động hỏi tới?

Nếu xét theo hiệu suất thì chắc chắn đi thẳng vào vấn đề là tốt nhất. Dao sắc chặt đay rối, sống hay c.h.ế.t chỉ cần một nhát là giải quyết xong nhưng mà nếu trước tiếp qua thì cô sợ sẽ làm cho anh sợ, mà nếu uyển chuyển thì cô lại lo đi lòng và lòng vòng lãng phí thời gian.

Đúng lúc này, Giang Lâm lại bước ra từ phòng ngủ: “Đi cả chặng đường dài tới đây chắc cô cũng mệt rồi, cô nghỉ ngơi sớm đi, tôi đi đây.”

Bạch Du ngơ ngẩn.

Chưa gì đã đi rồi?

Chẳng lẽ anh không muốn cô tại sao cô lại bất chấp ngàn dặm xa xôi đi từ thủ đô tới đảo Quỳnh Châu hay sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-140.html.]

Chẳng lẽ anh chưa nghe nói chuyện cô với Giang Khải đã hủy bỏ hôn ước rồi sao?

Vốn dĩ cô còn thấp thỏm bất an chỉ sợ khi anh hỏi đến thì mình lại không có dũng khí hỏi anh có muốn làm người yêu của mình không. Kết quả cô lo lắng vô ích vì người ta còn chẳng thèm hỏi tới cơ!

Bạch Du thấy Giang Lâm sắp đi tới nơi, theo bản năng mà cất lời: “À…”

Giang Lâm quay người, nhìn cô hỏi: “Cô gọi tôi à? Có chuyện gì không?”

Đối diện với ánh mắt sâu thẳm của anh, dũng khí mới trỗi dậy của Bạch Du lại lần nữa xìu xuống: “Không, không có chuyện gì đâu.”

Giang Lâm: “Ừm, thế cô nghỉ đi.”

Nói rồi anh đi ra ngoài, còn tiện tay đóng luôn cửa lại.

Bạch Du nhìn cửa phòng đã đóng chặt không nhịn được mà muốn tự cốc cho bản thân một cái. Cô thở dài tự nhủ: “Sao mình không thể dày mặt lên chút nhỉ?”

Ánh trăng m.ô.n.g lung chiếu lên đại địa.

Giang Lâm bước ra ngoài, đứng bên ngoài hồi lâu, sau khi chắc chắn cửa sẽ không mở ra thì mới quay người rời đi.

***

TBC

Giang Lâm quay lại nhà ăn.

Đầu bếp trưởng trong nhà ăn – Đầu bếp Diêu nhìn thấy anh quay lại thì vội bảo vệ thịt kho tàu dưa muối của mình, hai bên mày nhếch lên: “Phó đoàn Giang lại tới đây cướp tiếp hả?”

Hôm nay nhà sư trưởng Lưu có khách nên có nhờ ông ấy làm chút đồ ăn. Trong đó có món thịt kho tàu dưa muối là món sở trường của ông ấy, mà dưa muối do ủy viên chính trị Tôn mang tới có thể nói là vô cùng ngon, làm món thịt kho tàu dưa muối này thơm tới mức bản thân ông ấy cũng suýt không nhịn được mà chảy nước miếng.

Vì cảm ơn sự hỗ trợ từ ông ấy, sư trưởng Lưu đã tặng cho ông ấy chút dưa muối, thế là ông ấy nhân cơ hội làm món này, ai ngờ còn chưa kịp nếm được miếng nào đã bị phó đoàn Giang nhanh nhảu giật mất hơn nửa, đúng là đau c.h.ế.t ông ấy luôn.

Khó khăn lắm nhà ăn mới thư thư việc, ông ấy mới ngồi xuống toan nhấm nháp thịt kho tàu dưa muối thì lại nhìn thấy phó đoàn Giang đi tới đây. Ông ấy có thể không gấp gáp được hay sao?

Loading...