Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-03-23 15:09:30
Lượt xem: 38

Miêu Ái Vân run rẩy nhìn Bạch Du: “Đồng chí Bạch, tôi có chuyện muốn làm, không biết cô có hứng thú không?”

Nếu là người khác, chắc chắn Bạch Du sẽ không thèm để ý.

Nhưng khi đối mặt với đôi mắt tràn ngập sự bi thương và mong đợi của Miêu Ái Vân, Bạch Du khẽ gật đầu.

Cô xuống xe rồi dắt tới một con hẻm hẻo lánh.

Miêu Ái Vân cầm chặt chiếc túi trên người, tay còn lại kéo con gái đang hoảng sợ, cô ấy căng thẳng đi theo Bạch Du.

Khi đi đến con hẻm nhỏ, Miêu Ái Vân như một con chim sợ cành cong, cô ấy nhìn ngó khắp nơi, mãi cho đến khi chắc chắn ở đây không có ai, cô ấy mới lấy một thứ ở trong túi ra.

Bạch Du tập trung nhìn, đôi mắt cô lập tức trở nên sáng rực.

Đó là một chiếc ấm tử sa.

Tạo hình của chiếc ấm tử sa này rất độc đáo, thân ấm đơn giản nhưng rất tinh tế, màu ấm dịu mà đậm, khi ánh nắng chiếu vào thân ấm màu tím sẽ có ánh đỏ ẩn hiện, toàn bộ chiếc ấm tử sa trông tròn trịa nhưng rất uy nghiêm, vô cùng đẹp.

Bạch Du lập tức bị hấp dẫn.

Mặc dù cô không quá am hiểu về đồ cổ, nhưng sau cải cách, Lâu Tú Anh lại rất đam mê với việc sưu tầm đồ cổ, vì vậy cô đi theo cũng học được rất nhiều điều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-102.html.]

Đồ vật được Miêu Ái Vân giữ bên người chắc chắn không phải là thứ tầm thường, tuy bây giờ xuất hiện có lẽ không được bao nhiêu tiền nhưng nếu chờ mười mấy, hai mươi mấy năm nữa, nó tuyệt đối có thể bán được mấy trăm vạn.

Miêu Ái Vân thấy Bạch Du bình tĩnh nhìn chiếc ấm tử sa, cô ấy lập tức đặt chiếc ấm tử sa vào trong tay Bạch Du: “Đồng chí Bạch, cô cầm nhìn kỹ đi, nếu thích, cô tuỳ tiện cho tôi ít tiền là được rồi.”

TBC

Cầm chiếc ấm tử sa ở trong tay, cô càng có thể cảm nhận được độ nặng của chiếc ấm.

Bạch Du yêu thích không nỡ rời tay, nhưng trên đời này nào có bữa cơm miễn phí: “Cô cũng biết thứ này là đồ cổ sao?”

Miêu Ái Vân gật đầu: “Tôi biết, đây là thứ ở nhà chồng cũ của tôi… Đúng rồi, tôi đã ly hôn với người đàn ông c.h.ế.t tiệt kia rồi, lần trước tôi định dẫn con đi c.h.ế.t nhưng sau khi gặp được cô, tôi mới biết thì ra vẫn còn có thể sống như thế.”

“Sau này, tôi làm theo cách cô nói, cầm một con d.a.o chuẩn bị đồng quy vu tận với bọn họ, quả nhiên bọn họ đã sợ hãi, vì vậy đồng ý ly hôn với tôi, cũng đồng ý cho tôi dẫn con gái đi. Chỉ là bọn họ không bằng lòng cho tôi một đồng nào nên tôi đã mang thứ đáng giá nhất trong nhà bọn họ đi.”

“Nhưng mà cô đừng lo lắng, bọn họ không biết đâu, đây là thứ mà con của bà nội Thái để lại, khi còn sống, bà nội Thái là một tiểu thư nhà giàu có, nhưng sau khi mất thì chỉ để lại một chiếc ấm tử sa này. Khi bà ấy nằm liệt trên giường đều là một mình tôi chăm sóc bà ấy, trước khi đi, bà ấy đã giao chiếc ấm tử sa này cho tôi, bảo tôi giữ lại để phòng thân.”

Bạch Du: “Vậy vì sao cô lại muốn bán nó đi?”

Miêu Ái Vân: “Mặc dù tôi đã ly hôn với người đàn ông c.h.ế.t tiệt kia rồi, nhưng với tính cách của nhà anh ta, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hai mẹ con chúng tôi, vì vậy tôi đã liên lạc với một họ hàng ở bên thành phố Quảng và chuẩn bị tới nương nhờ họ, nhưng tôi lại không có tiền, vì vậy mới muốn lấy thứ này ra đổi ít tiền với cô.”

Bạch Du suy nghĩ một hồi: “Nếu cô đã biết thứ này đáng tiền, vậy giữ lại sau này có thể bán được cái giá tốt hơn, bây giờ cô bán cho tôi, tôi sẽ không thể ra cái giá quá cao.”

Miêu Ái Vân lắc đầu: “Cho dù có đáng tiền thì cũng phải có mạng mới hưởng thụ được, huống chi nếu tôi giữ thứ này, tôi cũng không thể bảo vệ được.”

Bạch Du khựng lại: “Tôi có thể mua, nhưng sau này nếu cô hối hận, tôi sẽ không trả lại, vì vậy cô phải suy nghĩ thật kỹ.”

Loading...