Ngưu Ái Hoa luôn lãng phí, đôi khi còn trợ cấp cho .
Ngay cả khi đến Cảng Thành trong thời gian đó, cô vẫn gửi đồ cho .
"Bây giờ sớm giống như , chuyện qua thì hãy để nó qua , hãy để thứ dứt khoát như lúc đầu rời xa , sống cuộc đời của , cũng con đường riêng của , chúng mãi mãi là cùng đường."
"Anh tin, tin, chắc chắn em vẫn còn thích đúng ?"
Đới Dương căng thẳng nắm lấy tay cô nhưng Ngưu Ái Hoa né tránh: "Xin hãy tự trọng một chút, đừng lưu manh phố, bây giờ vợ càng cần chăm sóc."
"Em ghen đúng , kết hôn với phụ nữ đó là vì thế lực của gia đình cô , thích cô , luôn thích là em, từng đổi."
Đới Dương kích động bày tỏ tình cảm trong lòng: "Những năm qua, từng quên, em xem quần áo em cho , đến bây giờ vẫn còn mặc."
Ngưu Ái Hoa nhắm mắt hít một thật sâu, tiếp tục : "Xin hãy tự trọng, dù thì cũng coi là diễn viên nổi tiếng, nếu thấy như thế phố, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của và , hy vọng tự điều."
"Anh , Ái Hoa, thực sự sai , xin em hãy về bên !"
Người đàn ông quỳ tuyết khổ sở cầu xin nhưng Ngưu Ái Hoa vẫn hề động lòng.
Cho đến khi một đàn ông mặc áo khoác quân đội xuất hiện mặt cô : "Ái Hoa, chuyện gì ? Anh đến đón em, đàn ông quỳ ở đó gì?"
Ngưu Ái Hoa nắm lấy tay Tiết Khải: "Chỉ là một lạ thôi, em cũng đang gì, chúng sẽ đến cửa hàng bách hóa mua đồ trang sức ? Bây giờ thôi."
"Ừm, em thích gì thì mua, đừng tiếc tiền."
Hành động nắm tay mật của hai chọc giận Đới Dương: "Hai đang gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-nam-80-xuyen-thanh-dai-my-nhan-duoc-chong-cung-chieu/chuong-542.html.]
Ngưu Ái Hoa sợ Đới Dương chuyện gì nguy hiểm, vội vàng kéo tay Tiết Khải rời khỏi đây.
Mãi đến khi bóng dáng còn thấy nữa, cô mới chậm bước chân.
Tiết Khải nhận sự khác thường của cô : "Là đó ?"
"Ừm, chính là nhưng em rõ ràng với , em còn liên quan gì đến nữa, Tiết Khải, yên tâm, em sẽ từ bỏ hạnh phúc mà chúng vất vả mới ."
Tiết Khải nắm c.h.ặ.t t.a.y cô : "Anh tin em."
Chỉ Đới Dương một trong băng tuyết lâu.
DTV
Anh như thể trở về năm đó, lẽ cảnh bây giờ còn t.h.ả.m hơn năm đó.
Ít nhất lúc đó còn quan tâm đến , còn bây giờ thì ? Mọi thứ đều đổi, còn gì nữa.
Con phố đổi nhiều, giống như lòng , lúc cuối cùng cũng hối hận vô cùng.
Sẽ ai yên chờ , thứ thế giới đều đổi từng phút từng giây.
Khi trở về khách sạn, thấy cái bụng to của vợ , trong lòng thấy chua xót, vẻ như cả đời chỉ thể như .
"Anh , tìm lâu như ."
" chút việc xử lý."
" thấy tìm tình cũ , trở về Kinh Thành là cứ mất hồn mất vía, cứ nghĩ động tâm tư gì ." Lời sắc sảo cay nghiệt của phụ nữ vang lên bên tai : "Anh chỉ là một con ch.ó mà nhà chúng nuôi, nếu lời, thể đổi một con ch.ó khác bất cứ lúc nào, còn nhớ bộ phim đó ? Nếu còn đối xử với như , nhà chúng sẽ rút vốn đầu tư, cũng đừng hòng đóng phim nữa."