Hai suýt chút nữa thì hóa đá, khi kiểm tra từ xuống thì phát hiện, Đại Hải căn bản vết thương nào, đúng là hai vợ chồng quá căng thẳng.
Hoắc Tiểu Anh thở phào nhẹ nhõm: "Cảm ơn cô nhiều lắm, Lý Lý, lẽ chúng quá căng thẳng, đầu tiên trông con nên tránh khỏi thiếu kinh nghiệm."
"Đại Hải sắp hai tuổi rưỡi , hai vẫn kinh nghiệm ." Hạ Lý Lý mỉm lắc đầu: "Được , hai về ! Trên đường cẩn thận."
"Vậy chúng đây, Đại Hải chào dì nhé."
DTV
Nghiêm Hải vẫy tay: "Tạm biệt... tạm biệt."
Hạ Lý Lý thở phào nhẹ nhõm, tất cả chỉ là một phen hú vía mà thôi.
Ở bệnh viện, cô thể thấy nhiều cảnh sinh ly tử biệt nhưng bây giờ cô chỉ là một thực tập sinh, quyền phẫu thuật cho khác, hơn nữa cô cho rằng bây giờ cô lợi hại đến mức thể khống chế mạng sống của khác.
Mười một giờ, gió đêm lạnh buốt, mùa đông ở Kinh Thành lạnh khác thường, mỗi khi đến lúc , đều là lúc Hạ Lý Lý ghét nhất.
Mà đàn ông mặc một chiếc áo khoác màu xanh quân đội đợi ở cửa từ sớm.
Thấy Hạ Lý Lý , lấy chiếc khăn quàng cổ ủ ấm ở n.g.ự.c , quàng cổ cô.
Hạ Lý Lý chui trong xe, Tống Tri Hành đưa lò sưởi tay cho cô, cô mới thấy ấm áp hơn một chút.
"A, mệt quá, cuối cùng cũng tan ."
Làm bác sĩ thực sự là một công việc vất vả, kiếp , cô chỉ là sinh viên năm nhất của Đại học Quốc phòng, ngờ ở thế giới , cô bắt đầu thực tập, thời gian trôi qua thật nhanh.
Mặc dù cô thể dài ở nhà nhưng như thì quá nhàm chán, bằng ngoài việc, đóng góp một chút cho xã hội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-nam-80-xuyen-thanh-dai-my-nhan-duoc-chong-cung-chieu/chuong-530.html.]
Doanh nghiệp của Bùi Thị còn tài trợ cho một Viện Phúc lợi, giúp đỡ trẻ em khuyết tật, cưu mang những phụ nữ vô gia cư.
Điểm của hệ thống thậm chí đến mức chính cô cũng tính , mỗi đều để 009 báo cho cô , cô mới .
Còn cô thì ngày càng ít dùng đến 009, bây giờ chỉ đến những thời điểm quan trọng, cô mới tìm đến 009 để nhờ giúp đỡ.
Trở về căn nhà ấm áp, còn Đại Hoàng và Đại Cát đón.
Đại Hoàng một năm nghỉ hưu, khi nghỉ hưu, Hạ Lý Lý nhận nuôi nó, trong sân nhà họ thiếu một chú ch.ó trông nhà, là ch.ó thì đúng, Hạ Lý Lý càng coi nó như bạn đồng hành hơn.
Dù thì Đại Cát và Đại Hoàng đều là bạn đồng hành của họ, hơn nữa một chú ch.ó và một chú mèo ở chung hòa thuận.
Cây cam mà họ trồng năm đầu tiên chuyển đến đây, bây giờ cao bằng Tống Tri Hành, hơn nữa mùa thu còn kết trái, mặc dù hương vị của nó thực sự khó chấp nhận.
Sức khỏe của Tống Hồng Bác vì vết thương cũ nên nghỉ hưu sớm, sống cuộc sống ở nhà chăm con gái, Thạch Mạn Hương trở thành sớm về muộn trong nhà.
Ngay cả Phùng Tiệp cũng phân đến các bệnh viện khác để thực tập, bình thường chỉ đến trường mới thời gian gặp .
Học y vốn dĩ là một việc vất vả, hơn nữa hiện nay lượng sinh viên y khoa trong nước nhiều nhưng bệnh nhân tăng lên hàng năm.
Ngày hôm nghỉ, Hạ Lý Lý cả đều vô lực, Bùi Hoa Trân bảo cô đến thử món mới, cô ngủ đến khi mặt trời lên cao mới chuẩn .
Đến quán cơm, cô tự nhiên , những phục vụ quen cô bắt đầu chào hỏi cô, những phục vụ mới đến còn cô gái xinh rốt cuộc là ai.
"Tại đều cung kính như ?" Cô tò mò hỏi.
"Đây là con gái của ông chủ chúng , cũng chính là cô chủ, cô xem chúng thể cung kính ?" Người phục vụ già nhỏ giọng .