Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-10-06 22:48:59
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cậu lấy cái ."

"Cậu đừng hỏi nhiều nữa, mau ăn , nhân mụ dì ghẻ phát hiện ."

Bùi Hoa Trân nhận lấy chiếc bánh bao vô cùng quý giá, thấy Cẩu Thặng cũng ngừng nuốt nước bọt, bà , chắc chắn đây là để cho .

"Cậu ăn , đói." Bà nhét chiếc bánh bao tay .

"Nói bậy bạ gì thế, đói đến nỗi mặt mày trắng bệch kìa, mau ăn , còn ở đây, đợi ăn xong sẽ về ăn."

Thực chỉ một chiếc bánh bao như nhưng luôn nhớ mang đến cho Bùi Hoa Trân.

Bùi Hoa Trân tên chắc chắn dối, bà chia đôi chiếc bánh bao: "Ăn cùng ."

Hai dựa trong chuồng bò, ăn chiếc bánh bao bẩn thỉu nhưng cảm thấy vô cùng thỏa mãn...

Ngày hôm , Bùi Hoa Trân vẫn xách theo một cái giỏ, mang đồ ăn đến cho Hạ Chính Khanh, vì dạo gần đây đồ ăn quá ít, mỗi nấu cơm, dì ruột bà còn cạnh chằm chằm, ngay cả khi hai mang cơm còn cho em họ theo, để bà ăn vụng, thực Bùi Hoa Trân đói đến nỗi còn sức.

Nửa chiếc bánh bao hôm qua chỉ lót tạm thời, dù bà cũng bận rộn việc đồng áng mỗi ngày, sẽ tiêu hao nhiều sức lực.

Hạ Chính Khanh cũng là đầu tiên rõ dung mạo của cô gái , bẩn thỉu nhưng hôm nay mặt mũi sạch sẽ.

Hơn nữa, ngoại hình của bà ngoài dự đoán, mắt sáng răng trắng, chỉ gầy yếu.

ở cửa, đợi Hạ Chính Khanh ăn xong mang bát đũa .

Nhìn ông ăn ngon lành, bà đói đến nỗi chỉ thể kìm nén cơn đói của .

Bùi Hoa Trân dựa khung cửa, dần dần mất ý thức.

Hạ Chính Khanh ăn xong mới phát hiện, cô gái hình như ngất , gọi thế nào cũng tỉnh, ông đưa tay sờ trán bà, nóng ran: "Sao bệnh ."

Không kịp suy nghĩ gì khác, Hạ Chính Khanh đành cõng Bùi Hoa Trân đến nhà bác sĩ chân đất trong làng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-nam-80-xuyen-thanh-dai-my-nhan-duoc-chong-cung-chieu/chuong-463.html.]

Bác sĩ xem xong, thở dài: "Đứa trẻ cảm lạnh, cộng thêm khả năng cao là ăn uống tử tế, cháu xem nó gầy thành thế nào ."

"Không ăn uống gì ? mà ngày nào cô cũng đến đưa cơm cho , nhà cô thể cơm ăn ."

"Cháu , nó con của nhà đó, là gửi nuôi ở nhà mợ, cả nhà đó đều đối xử với nó, cháu xem nó mặc quần áo rách rưới, đến một bộ quần áo tử tế cũng ."

Lúc Hạ Chính Khanh mới , cô gái ít còn thế bi t.h.ả.m như .

"Vậy bác kê đơn t.h.u.ố.c ."

"Thuốc thì chắc chắn sẽ kê nhưng bệnh nó, là do đói ăn và việc vất vả lâu năm gây ... Không cách nào cả, cách nào."

Bùi Hoa Trân đột nhiên tỉnh dậy nhưng thấy một bóng lưng đang ở bàn gì đó, xung quanh, bà phát hiện đây chính là nơi ở của thầy giáo.

bộ quần áo lành lặn , thở phào nhẹ nhõm, đó nhớ hẳn là ngất .

Trong mơ, bà mơ thấy cha vẫn còn sống, còn bà thể tiếp tục học và ăn no, chịu những ngày tháng khổ cực như thế .

tỉnh dậy, hiện thực tàn khốc vẫn ở mắt, bà vẫn là nơi nương tựa.

"Cảm ơn."

Bà định giày rời khỏi đây nhưng Hạ Chính Khanh gọi bà : "Cô tên gì?"

" tên Bùi Hoa Trân." Bà vô thức tên .

"Vậy thì Bùi Hoa Trân, cô đừng vội, đây là t.h.u.ố.c mà bác sĩ kê cho cô, cô uống , cô vẫn đang sốt."

Thảo nào bà thấy đau đầu, sức lực: " tiền trả tiền t.h.u.ố.c cho ."

"Không cần tiền, cô cầm lấy , còn cái nữa, cô lâu ăn cơm ?"

DTV

 

Loading...