Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:09:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" thực sự đ.á.n.h giá thấp cô , xem chuẩn từ lâu, sớm như , cho nên cô cố ý để lơ là cảnh giác, chính là để tính kế ?"

"Nếu cái đuôi cáo của nôn nóng lộ thì thể tâm tư của , rằng, chiêu của thực sự cao minh."

Chỉ là Hạ Lý Lý bây giờ đổi thành một khác, sẽ còn Trần Ngụy Tấn lừa gạt nữa.

Trần Ngụy Tấn thấy chuyện bại lộ, bây giờ vẫn là dùng kế sách chạy là thượng sách.

Ai ngờ, , hai vệ sĩ cao lớn chặn , ban đầu còn tưởng rằng đuổi hai tên , ngờ bọn họ vẫn luôn ở xung quanh Hạ Lý Lý mà rời .

"Thưa ông Trần, thực bà Bùi sớm nghi ngờ ông ý đồ khác , ông vẫn nên theo chúng về gặp bà một !"

Đây là điều mà Trần Ngụy Tấn ngờ tới: "Các sớm chuyện , chỉ chờ nhảy , đó tìm bằng chứng?"

" , ngờ là ngoan ngoãn nhảy thật."

Hạ Lý Lý nở một nụ khinh thường.

DTV

Hoắc Tiểu Anh theo Nghiêm Tuấn trở về Hương Hạ, ban đầu còn phấn khởi.

khi thấy mặt là một ngọn đồi đất vàng hoang vu, cô chìm im lặng.

Nơi hoang vu hơn bất kỳ nơi nào cô từng đến, thậm chí để đến nhà Nghiêm Tuấn, cô còn bộ năm cây , con đường gồ ghề mặt, Hoắc Tiểu Anh nhất thời lựa chọn của đúng .

Nghiêm Tuấn thấy sắc mặt cô , liền giật lấy cái túi tay cô: "Đường còn xa, để cầm giúp cô."

Anh xách nhiều đồ đạc, Hoắc Tiểu Anh chỉ thể theo .

Đi nửa đường, chân Hoắc Tiểu Anh thấy đau, Nghiêm Tuấn thấy liền đề nghị: "Chúng nghỉ một lát hãy tiếp."

trời sắp tối , nếu trời tối mà hai vẫn đến nhà Nghiêm Tuấn, chẳng đêm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-nam-80-xuyen-thanh-dai-my-nhan-duoc-chong-cung-chieu/chuong-327.html.]

" ."

bây giờ mỗi bước , Hoắc Tiểu Anh đều cảm thấy như đang lưỡi d.a.o .

Nghiêm Tuấn thực sự nổi nữa: "Nghỉ một lát , chúng kịp mà."

Hai gốc cây, Hoắc Tiểu Anh xoa mắt cá chân, chỗ đó hình như sưng lên , Nghiêm Tuấn giúp cô kiểm tra vết thương: "Sao cô sớm với , vết thương nghiêm trọng đến mức , bảo cô đừng đến mà, bên của chúng hẻo lánh, môi trường tệ, cô theo đến đây chẳng là tự chuốc khổ ?"

Nghiêm Tuấn nhẹ nhàng xoa bóp mắt cá chân cho cô, lấy trong túi một ít cao dán t.h.u.ố.c chấn thương dán cho cô: "Lúc huấn luyện ở Bộ Đội thường xuyên thương, may mà mang theo cao dán."

"Chúng là bạn mà, nên đến giúp ." Hoắc Tiểu Anh mặt đỏ bừng, từng đàn ông nào giúp cô xử lý vết thương ở chân.

Vết thương Nghiêm Tuấn chạm cảm giác nóng rát, là do đau do hổ.

"Thực cần đến mức ."

Hoắc Tiểu Anh cúi gằm mặt, Nghiêm Tuấn đúng là đồ ngốc, nếu cô thẳng thì tuyệt đối sẽ tâm ý của cô.

Cô mấp máy môi, định gì đó thì bầu trời đột nhiên tối sầm , Nghiêm Tuấn lo lắng : " Không xong , hình như sắp mưa , chúng nhanh chóng về thôi."

Bây giờ là mùa đông, nếu trời mưa thì nhưng Hoắc Tiểu Anh sẽ ướt mất.

"Vậy, bây giờ? Chân đau quá." Cô cố gắng dậy, ngờ chân đau đến nỗi cũng nổi.

Nghiêm Tuấn xổm xuống: " cõng cô về."

Hoắc Tiểu Anh chắc chắn hỏi: "Anh cõng nổi ?"

"Cô đừng coi thường , thi chạy việt dã, còn mang theo mấy chục cân chạy năm cây đấy."

 

Loading...