Quân Hôn 80: Được Chồng Sủng Tận Trời Nhờ Ba Đứa Con - Chương 307: Nếu nàng như trăng sáng ngời, tôi nguyện thiêu thân, che chở ánh hào quang rực rỡ của nàng
Cập nhật lúc: 2025-09-08 16:04:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chủ tiệm Chu."
Đường Tình vẫy tay với Chu Vọng Trần. Chu Vọng Trần gật đầu, vỗ nhẹ đầu Tiểu Thất.
"Chạy lung tung! Về nhà phạt!"
Tiểu Thất rên rỉ một tiếng, lập tức đầu , sủa ầm ĩ Kỷ Quân Trạch.
Đứng bên cạnh Chu Vọng Trần, Tiểu Thất tỏ đầy tự tin, đuôi dựng thẳng lên trời.
Gâu gâu gâu gâu!
Gâu gâu gâu!
Dù hiểu tiếng chó, nhưng Đường Tình thể cảm nhận , Tiểu Thất chắc chắn đang chửi thậm tệ.
Kỷ Quân Trạch một tay ôm hộp gỗ, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Đường Tình, bước từng bước dài về phía .
Mỗi bước chân tiến lên, tiếng sủa của Tiểu Thất yếu dần.
...
...
Đến khi tới gần, Tiểu Thất lập tức co rúm lưng Chu Vọng Trần.
Tuyệt đối vì nó sợ , mà đơn giản là " , trăm trận trăm thắng"!
Kỷ Quân Trạch đặt hộp gỗ xuống, nghiêm trang chào Chu Vọng Trần theo kiểu quân đội.
Xoạt!
Ánh mắt Chu Vọng Trần cũng trở nên sắc lạnh, dáng thẳng tắp, đáp lễ Kỷ Quân Trạch một cách chỉn chu.
"Anh chính là Chu Vọng Trần, chủ tiệm Chu ?"
Kỷ Quân Trạch lên tiếng hỏi, quả nhiên "danh bất hư truyền".
Chu Vọng Trần với bộ râu rậm che khuất gần hết gương mặt, nhưng đôi mắt toát lên vẻ quyết đoán và kiên cường. Khí chất lạnh lùng khiến Kỷ Quân Trạch cảm nhận rằng ... ẩn giấu sức mạnh cực kỳ đáng gờm.
Không trách lão Phó thua trong tay , chuyện chẳng gì lạ.
" , còn là...?"
Chu Vọng Trần nhướng mày hỏi, nhưng trong lòng suy đoán.
Ánh mắt liếc xuống, khi chào xong, Kỷ Quân Trạch lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y Đường Tình, kiểu nắm tay đan ngón vô cùng mật.
"Chủ tiệm Chu, đây là yêu của , Kỷ Quân Trạch."
Đường Tình ngọt ngào bên cạnh Kỷ Quân Trạch. Ngay cả cô cũng nhận , khi ở ngoài xã hội, cô là một nữ cường nhân cứng rắn, chỉ khi cạnh Kỷ Quân Trạch, giọng của cô mới dịu dàng hơn.
Đôi mắt long lanh như nước, ánh lên chỉ hình bóng của Kỷ Quân Trạch.
"Chủ tiệm Chu, đây thường Tình Bảo nhắc đến , cảm ơn luôn quan tâm đến cô ."
Kỷ Quân Trạch gật đầu với Chu Vọng Trần.
Đường Tình đầu Kỷ Quân Trạch, Tình Bảo?
Làm thể giữ khuôn mặt điềm tĩnh mà thốt cái tên ngọt ngào đến phát ngượng ?
Rõ ràng, khi Chu Vọng Trần thấy cái tên , biểu cảm của cũng co giật.
Gâu!!
Tiểu Thất bất mãn sủa một tiếng, tỏ ý nó cũng nổi.
"Đồng chí Kỷ, xem vẫn đủ chân tay, thương binh tàn phế."
Chu Vọng Trần Kỷ Quân Trạch từ đầu đến chân, bất ngờ buông một câu đầy ẩn ý.
Câu khiến Đường Tình khó hiểu.
"Chủ tiệm Chu, nhà chỉ là đây vì cứu nên thương, thương binh tàn phế."
Kỷ Quân Trạch siết c.h.ặ.t t.a.y Đường Tình, câu "nhà " thật êm tai, vợ chuyện quá, thêm vài câu nữa !
"Đàn ông gánh vác gia đình, nuôi dạy con cái. Đồng chí Kỷ tứ chi lành lặn, để gánh nặng gia đình đè lên vai một phụ nữ? Để cô một bươn chải ngoài xã hội, thật nên."
Chu Vọng Trần vốn ít lời, nhưng hôm nay bất ngờ nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-307-neu-nang-nhu-trang-sang-ngoi-toi-nguyen-thieu-than-che-cho-anh-hao-quang-ruc-ro-cua-nang.html.]
"Nếu vợ hiền, sẽ dốc hết sức bảo vệ cô , đảm bảo cô no ấm, đeo vàng đeo bạc, gì mua nấy, kiếm bao nhiêu tiền cũng đều để cô tiêu, tuyệt đối để cô bận tâm chuyện tiền bạc. Đồng chí Kỷ, nghĩ đàn ông nên lấy đó trách nhiệm ?"
Ánh mắt Chu Vọng Trần nheo , dù giảm bớt sắc bén nhưng vẫn toát lên khí lạnh.
Kỷ Quân Trạch lòng trầm xuống, quả nhiên đoán nhầm, chủ tiệm Chu thật sự trân quý!
" bao giờ lấy suy nghĩ của để trói buộc suy nghĩ của cô ."
Kỷ Quân Trạch nắm c.h.ặ.t t.a.y Đường Tình, "Nếu tâm hồn cô hướng về núi sông biển cả, nguyện bỏ hết tất cả, cùng cô ngắm thế gian. Nếu tâm hồn cô chỉ mong một mái nhà tranh, gia đình sum họp, con cái quây quần, nhất định sẽ dựng lên một bầu trời, để cô an giấc. Nếu cô như trăng sáng ngời, tự tỏa ánh hào quang rực rỡ, càng nguyện thiêu , che chở con đường phía của cô chút chướng ngại. Cô chim vàng trong lồng của ai, cô là cây sồi vững giữa đời, độc lập mà xinh ."
Một tràng dài, Kỷ Quân Trạch chút ngập ngừng.
Đường Tình bên cạnh, rõ từng lời. Cô đầu Kỷ Quân Trạch, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc.
Hóa ... nghĩ như .
Anh cũng hiểu cô.
Đường Tình trải qua hai kiếp, điều duy nhất cô mong chính là gia đình, ở bên . Cô thể xông pha, chỉ cần khi đầu, gia đình vẫn ở đó, cô sẽ yên lòng.
Cô chim vàng trong lồng của ai, cô chỉ là chính .
Chu Vọng Trần ánh mắt mê đắm của Đường Tình, lòng cũng chấn động.
Anh luôn nghĩ rằng, phụ nữ, chỉ cần kiếm tiền, nuôi là .
Nhan Cảnh Lan là trách nhiệm của , nên sẵn sàng nuôi cô .
Đường Tình đặc biệt như , cô chỉ dựa chính , một tay gây dựng tất cả. Ban đầu tưởng cô bất đắc dĩ, nhưng giờ mới hiểu, cô thể mạnh mẽ và lo nghĩ, là bởi vì lưng cô Kỷ Quân Trạch.
"Anh ."
Lần đừng nữa.
Nói nữa càng thấy thua kém!
Ánh mắt Chu Vọng Trần tối , Tiểu Thất nhạy bén nhận sự đổi cảm xúc của chủ, đuôi vẫy lo lắng, dũng cảm sủa vài tiếng.
Vân Vũ
Gâu! Gâu gâu gâu!
Chủ nhân, đầu hàng! Tên đàn ông đáng ghét , trêu chọc , còn định cướp mất nữ chủ nhân!
Xông lên! Đánh !
Như đánh tên sĩ quan đen thui , đánh cho xin tha!
"Tiểu Thất!"
Chu Vọng Trần hiệu im lặng, Tiểu Thất lập tức ngoan ngoãn ngừng sủa.
Anh ngẩng đầu Kỷ Quân Trạch và Đường Tình, tay hai vẫn nắm chặt, thậm chí cách giữa họ cũng thu hẹp , khóe miệng Đường Tình nở nụ dịu dàng.
Nếu cô cảm thấy hạnh phúc, dù đeo vàng đeo bạc, cũng là vui vẻ.
Có một câu của Kỷ Quân Trạch đúng: Nếu nàng như trăng sáng ngời, nguyện thiêu , che chở ánh hào quang rực rỡ của nàng.
"Chủ tiệm Đường, ngày mai gặp ở khách sạn Dung Thành."
Chu Vọng Trần thêm gì, liếc chiếc vòng tay vàng cổ tay Đường Tình, khóe miệng đầy râu nở nụ khó hiểu, vỗ nhẹ đầu Tiểu Thất, bảo nó lên xe ba gác.
Tiểu Thất cúi đầu, cam lòng Đường Tình một cái.
nó nhận chỉ thị, .
Nhìn Chu Vọng Trần lên xe, Tiểu Thất cúi đầu thấp hơn.
Tiểu Thất vốn chạy lung tung, xe buýt công cộng trở thành xe quen thuộc của nó, các tài xế đều nhận nó. Có lẽ khi nó xuống xe phát hiện, nên Chu Vọng Trần hỏi thăm và tìm đến đây.
Nếu chủ nhân đến muộn thêm chút, nó thể theo Đường Tình về nhà, thành nhiệm vụ trinh sát của !
"Chủ tiệm Chu, ngày mai gặp!"
Đường Tình vẫy tay chào Chu Vọng Trần. Chu Vọng Trần đầu, chỉ giơ tay vẫy nhẹ đạp xe rời .
Dưới ánh hoàng hôn, bóng dáng u sầu của Tiểu Thất kéo dài vô tận.
Kỷ Quân Trạch ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở chiếc vòng tay vàng lấp lánh cổ tay Đường Tình khi cô vẫy tay.
Tên khi chính là chiếc vòng tay vàng !