Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 241
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:03:33
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Như Ý những lời của mấy vị khách quen, vội vàng cảm ơn, thấy nhiều đến, liền dẫn họ sang một chiếc bàn lớn bên cạnh.
Khương Như Ý : “Các vị khách mời , giờ đây tiệm ăn thêm bàn lớn, cần ghép các bàn nhỏ như nữa, bất tiện, dễ va chạm khi , thật là phiền phức.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Vừa Khương Như Ý đến điều , mấy vị khách quen mặt hiển nhiên đều từng trải qua, lộ vẻ mặt cảm khái, gật đầu: “ , giờ bàn lớn, lối cũng rộng rãi, còn sợ va chạm nữa.”
Khương Như Ý gật đầu: “Chẳng là như thế ?”
Có vị khách nhân đang thèm ăn kiềm chế , y nhớ đến mùi hương tỏa từ nhà bếp từ lúc mới bước cửa, nuốt nước bọt hỏi Khương Như Ý: “ , nhà bếp của Khương tiểu nương tử đang món gì , mùi thơm nức mũi đến thế?”
Khương Như Ý nhướng mày, đầu về phía nhà bếp, khóe môi tự chủ cong lên, nhưng trả lời ngay, mà tiên khen một câu: “Khách nhân cái mũi thật là tinh.”
Vị thực khách Khương Như Ý khen ngợi tỏ đắc ý, một tiếng, đó xoa xoa mũi: “Đây là mũi mỗ tinh, mà là món ăn trong nhà bếp của Khương tiểu nương tử, ngửi mùi thơm quá, lờ cũng khó.”
Lời thốt , các vị khách cùng bàn và mấy bàn bên cạnh đều bật rộ lên, vô cùng đồng tình gật đầu, đó lượt Khương Như Ý, chờ nàng trả lời xem đó là món ăn gì.
Khương Như Ý cong cong đôi mắt, đón nhận ánh mắt của những vị khách xung quanh, lúc mới trả lời: “Là món vịt mới quán mắt, bằng lửa trần trong lò treo, củi dùng là gỗ quả mộc.”
“Da vịt giòn rụm, phía quét mật ong và nước tương, mỡ béo ngậy cháy thơm, thịt vịt bên trong thơm và mềm, ăn kèm với bánh mỏng, hành tây sợi và củ cải trắng, chấm tương ngọt, dùng chiếc bánh mềm dẻo cuộn như thế , c.ắ.n một miếng tràn đầy hương vị béo ngậy, mùi vị đậm đà tươi ngon, đảm bảo khiến khách nhân ăn một miếng là kêu lên thích thú.”
Ùm.
Xung quanh truyền đến một trận bụng kêu rột rột, các vị khách nhân ở mấy bàn đều nhịn nuốt một ngụm nước bọt.
Nghe Khương tiểu nương tử miêu tả hương vị của món vịt , nếm thử thì ?
Ngay lập tức, ít khách nhân gọi một con vịt , còn quên đầu về phía nhà bếp, hít hít mũi đầy vẻ mong đợi.
Cũng khách nhân tò mò: “Nghe cách ăn , giống với món gà rán cuốn bánh đây?”
Khương Như Ý : “Trí nhớ của khách nhân thật , món gà rán cuốn bánh đây, chính là mô phỏng theo cách ăn của món vịt .”
Khương Như Ý đến đây, trưng vẻ mặt tiếc nuối: “Chỉ tiếc là đây, quán lò vịt chuyên dụng, đành để các vị khách nhân chịu thiệt mà ăn món gà rán cuốn bánh. Giờ đây món vịt mới là cách ăn chính tông, các vị khách tuyệt đối đừng bỏ lỡ.”
“Khương tiểu nương tử, bàn của mỗ gọi thêm một con vịt nữa.”
“Mỗ cũng một con, gọi thêm một con mang về nhà, để dành ăn lúc bổ thực (bữa xế).”
Hương vị của vịt còn ngon hơn gà rán cuốn bánh ? Vậy còn chờ gì nữa, mau gọi một con nếm thử, kẻo lát nữa hết.
Khương Như Ý vẻ mặt kích động của các vị khách, mỉm gật đầu, trở nhà bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-241.html.]
Trong nhà bếp, Tề Phi đang lạng vịt. Nghe thấy tiếng bước chân của Khương Như Ý, ngẩng đầu nàng một cái.
Hắn rõ mồn một cuộc đối thoại của tiểu nương tử với khách nhân bên ngoài. Chỉ thấy khả năng chiêu dụ khách của tiểu nương tử , chậc chậc.
Khương Như Ý cho Tề Phi những món khách gọi, bên ngoài truyền đến tiếng gọi “Khương tiểu nương tử”, nàng vội vàng đáp lời một tiếng, nhanh chóng bước .
A Sóc bước , thấy Tề Phi lạng xong một con vịt, vội vàng cho thịt vịt, bánh mỏng, hành tây sợi, củ cải trắng sợi và tương ngọt một chiếc đĩa lớn, vội vã bưng ngoài.
Tề Phi tiểu nương tử và A Sóc đang bận rộn, nhún vai , xách thêm một con vịt nữa, bắt đầu lạng thịt.
Trong đại thực điếm, Khương Như Ý chào hỏi những vị khách đến dùng bữa hôm nay, mặt luôn nở một nụ tươi tắn.
Ngoài cửa tiệm ăn, khi Bùi Chiêu cùng Từ Tu và Ông Ninh Quận chúa bước đại môn, liền vặn thấy Khương tiểu nương tử đang chào hỏi khách nhân.
Khương Như Ý thấy Ông Ninh Quận chúa đến, liền nhanh chóng tiến lên đón, hết dẫn cả đoàn nhã gian, đó mới chào: “Hoan nghênh Quận chúa quang lâm, ngày đầu tiên đại thực điếm khai trương, Quận chúa giá lâm, quán thật bồng tất sinh huy.”
Ông Ninh Quận chúa vốn đang trong nhã gian, quan sát sự trang hoàng và bố cục xung quanh, chỉ thấy tiệm ăn quả nhiên rộng rãi hơn nàng đến.
Lại những chậu cây xanh, giá tre bày trong tiệm ăn, và những bức tranh phong cảnh treo tường, cảm thấy trong sự nhàn nhã toát vẻ tinh tế, quả thực là một nơi thoải mái.
Nghe những lời dí dỏm của Khương Như Ý, Ông Ninh nhịn che miệng .
Nàng ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng lườm Khương Như Ý một cái: “Ngươi đó, cái miệng của Khương tiểu nương tử , thật là quen thói trêu ghẹo khác.”
Khương Như Ý nháy mắt: “Ta đúng ? Từ lúc mở cửa đến trưa nay, cứ cắm đầu cắm cổ bận rộn, giờ thấy Quận chúa, cảm thấy tâm trạng dường như sáng sủa hơn hẳn.”
Ông Ninh Quận chúa giờ quen với Khương Như Ý, cũng học theo dáng vẻ của nàng nháy mắt: “Nếu như , chẳng nên thường xuyên đến Khương Ký chơi ?”
Khương Như Ý vội vàng gật đầu: “Đương nhiên là vô cùng hoan nghênh.”
Từ Tu cũng tò mò mở miệng: “Khương tiểu nương tử hoan nghênh mỗ ?”
Khương Như Ý gật đầu: “Từ Lang quân đến, tự nhiên cũng hoan nghênh.”
Đợi ba xong, Bùi Chiêu, dường như chào đón cho lắm, cũng ngước mắt lên, về phía Khương Như Ý.
Khương Như Ý đón nhận ánh của , khóe môi nở một nụ khách sáo, khẽ gật đầu chào: “Bùi Thiếu Doãn.”
Bùi Chiêu khẽ “Ừm” một tiếng trong cổ họng. Chàng đón nhận ánh mắt tò mò của Từ Tu bên cạnh, vẻ mặt vẫn bình thường : “Chúc mừng đại thực điếm của Khương tiểu nương tử khai trương.”
Khương Như Ý với , lời cảm ơn.