Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 53
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:13:01
Lượt xem: 1
Tôi ngắm con bé với đôi mắt to tròn vô thức trên môi tôi vẽ lên một đường cong vui vẻ,sau đó Mỹ Lan giúp tôi từ từ vạch áo lên đưa bên n.g.ự.c vào miệng con bé nhưng vì lần đầu tôi không có kinh nghiệm lại bị đau cả cơ thể nên cứ loay hoay mãi mà đầu ti không thể đưa vô miệng con bé được.
Con đói khóc ré lên, tôi cuống cuồng cũng khóc luôn trong bất lực, may sau lúc đó có y tá vào hướng dẫn thế là tầm 10 phút sau con tôi cũng mút chanh chách được những giọt sữa mẹ đầu tiên…
Mãi ngắm nhìn thiên thần nhỏ,môi con ngậm lấy núm ti, hai mắt to tròn xoe nhìn tôi mãi, bất giác nhìn con tôi lại nhớ Đức đến cồn cào,chẳng biết anh bây giờ ở đâu, sinh sống thế nào, anh có biết là anh đã có con rồi chưa nữa, nhiều lần nghĩ đến những thắc mắc này, tôi cũng đôi lần muốn hỏi Mỹ Lan lắm, hỏi xem em đã nói cho Đức nghe chưa nhưng thấy Uyên lúc nào cũng vô từ cười nói với đã mấy tháng em không về nhà, vừa chạy việc công ty vừa chăm sóc tôi,lại bận yêu một anh trưởng phòng công ty đối diện nên tôi không mở lời hỏi em được vì sợ phiền em.
Đang suy nghĩ m.ô.n.g lung vô tình ánh mắt tôi hướng ra cửa sổ bên phòng bắt gặp hình dáng quen thuộc đang thập thò nhìn vào,cả người tôi khựng lại, tim đập mạnh và run lên, cứ nghĩ đang nhìn nhầm nên tôi liền đật đật dụi dụi đôi mắt mất cái rồi gượng ngóc cổ lên lần nữa, nhưng lần này tôi thất vọng toàn tập khi mà bên cửa sổ, không gian trống không…
Oe oe…
Con bé khóc tôi giật mình quay lại, hóa ra đang b.ú bị tôi giật v.ú ra nên con bé khóc thét lên,
Mỹ Lan nhìn tôi thất thần liền giúp tôi đưa v.ú vào miệng con bé rồi hỏi tôi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-53.html.]
"Có chuyện gì à chị?
Tôi nhìn ra ngoài lần nữa, mong mỏi lên tiếng hỏi Mỹ Lan
" Em có thấy ai ở ngoài không?
Mỹ Lan bất ngờ biểu hiện chột dạ, em len lén nhìn tôi xong nhìn ra cửa sổ rồi lắc đầu. Vô tình biểu cảm này của em không qua khỏi mắt tôi.
Ở viện được một tuần thì tôi được về nhà, trộm vía bé con ngoan ngoãn nên trong thời gian ở cữ tôi khỏe lắm không bị con quấy đâu. À thời gian này cũng có nhiều đồng nghiệp tới thăm mẹ con tôi lắm, nhất là cô Ngọc, hôm tôi sinh cô ở viện 2 ngày xong lại phải bay về Lâm Đồng thay cho ba tôi về, rồi hôm nay cô lại bay vào, tôi vui và cảm động lắm lúc mọi người vào phòng thăm ai cũng khen con bé xinh xắn và bụi bẫm, còn nói trước đó cứ nghĩ tôi sinh bé trai vì nhìn bụng tôi nhọn hoắc ai ngờ lại lọt ra một tiểu công chúa đáng yêu quá chừng, lúc đó tôi chỉ cười, vì lúc mang thai tôi không quan trọng lắm là trai hay gái nên không có hỏi bác sĩ đâu, đồ sinh thì mua hai loại mỗi loại 2 bộ nên lúc sinh con ra dù trai hay gái vẫn sử dụng được và không bị thừa nghe tôi kể mọi người ai cũng khen tôi biết cách chi tiêu cả.
Thấm thoát còn 5 hôm nữa là đầy tháng con gái, ba Vũ có hỏi tôi sẽ đặt tên con là gì không? Tôi suy nghĩ mãi và quyết định lấy tên là Bảo An vì tôi muốn cuộc đời con sau này lúc nào cũng được mọi người yêu thương bảo vệ và bình an, nghe tôi nói ra suy nghĩ về cái tên tôi muốn đặt ba tôi gật đầu đồng ý liền làm tôi mừng lắm, còn vui hơn nữa là ba nói hôm đó ba sẽ làm một cái tiệc đầy tháng cho cháu ngoại ba thật lớn luôn và sẽ cho công nhân trong công ty nghĩ một ngày để đến chung vui cùng gia đình, nghe ba nói thôi mà tôi vui ơi là vui lại nôn đến ngày đó lắm.
Trò chuyện xong, ba ra ngoài nghỉ, tôi cũng đứng dậy bước tới bên nôi nhìn con đang say sưa trong giấc ngủ bình yên, rồi ngó ra ngoài cửa sổ trời hôm nay đã 16 trăng tròn và sáng, tôi lại thấy lòng mình chút lăn tăn, thế là để yên cho con ngủ tôi khoác nhẹ chiếc áo dạ vào người, trùm mũ áo lên che đầu cho gió đừng thổi vào rồi tôi xuống lầu đi ra vườn đi nhẹ từng bước ngửi mùi thơm cỏ cây bất giác khiến tôi vô cùng thoải mái…
Tôi chợt nghĩ thời gian trôi qua nhanh thật, nó lấy đi cả ký ức thanh xuân của tôi mà tôi không hề hay biết, giờ đây tôi đã là một người mẹ, tôi đã có con của chính mình tạo ra, vô thức tôi nhìn lên trời một vì sao sáng nhất như đang nhìn tôi mỉm cười, có lẽ vì sao đó là mẹ tôi, mẹ đang ở trên trời mẹ dõi theo tôi và mẹ vui khi con gái của mẹ bây giờ đã trưởng thành rồi, nó không còn đau khổ như thời gian qua nữa.