Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 35
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:11:25
Lượt xem: 0
Đức quát lên,sắc mặt tối sầm khiến cho Mỹ Lan đành im bặt, còn tôi cũng khựng lại không tiến tới nữa.Trong lòng lúc này buồn lắm nhưng nhìn thấy Đức khỏe rồi, lại có Mỹ Lan ở đây tôi đã an tâm,tôi ở đây chỉ khiến Đức giận nên đành thôi tôi nhìn sang lên tiếng nói với Mỹ Lan
" Em ở lại với anh ấy nhé, chị về đây?
Mỹ Lan nhìn tôi khó xử rồi gật đầu
"Dạ chị về đi, có gì em sẽ giải thích sau với anh hai.
" Ừ, chị về nha.
Nói đoạn tôi quay sang nhìn Đức định cất lời nhưng thấy anh quay ngang không thèm nhìn tôi nên lời trong miệng vô thức bị nghẹn lại không thốt ra được nữa. Tôi mỉm cười trong lòng cố tỏ ra mình ổn nhưng khi quay đi, cảm giác chua xót dâng lên, mỗi bước chân càng lúc càng thêm nặng.
Mấy ngày sau đó nghe Mỹ Lan nói Đức đã khỏe và xuất viện tôi nghe thấy cũng yên tâm phần nào, nhưng cũng rất buồn khi mà em nói mỗi lần Uyên định giải thích với Đức về chuyện của tôi thì anh ấy gạt ngang nên Uyên không có cơ hội nói, với lại khi Uyên gọi về nhà báo cho mẹ em ấy biết tin Đức bị tai nạn thì vô tình Thuý Liễu nghe thấy và đã bắt xe vào đây ở chung với Đức bên chung cư luôn rồi nên Mỹ Lan không tới nữa, em ấy giận Đức lắm vì cái tính lạnh lùng và bảo thủ nên nói với tôi là không thèm quan tâm tới Đức, mặc kệ Đức có như nào cũng không xen vào.
Nghe Uyên nói xong tôi thật sự có chút thất vọng về Đức nhưng nghĩ lại nếu anh ấy cư xử như thế thì sao này sự lựa chọn ấy có ra sau chắc Đức sẽ không hối hận đâu. Vậy nên tôi cũng khuyên Mỹ Lan đừng gây gắt với Đức nữa. Chỉ cần em ấy cẩn thận quan sát Thuý Liễu rồi hành động kịp thời là được rồi.
…
Bỏ qua chuyện của Đức, dạo này tâm trạng tôi thường xuyên không tốt, buổi tối lại hay mơ thấy ngôi chùa lúc xưa tôi sống và nhớ sư thầy cùng những em nhỏ trong chùa, nỗi nhớ ngày một thôi thúc khiến mỗi đêm tôi không yên nên cuối cùng tôi quyết định xin ba cho tôi quay về thăm lại ngôi chùa năm xưa đã từng cứu mạng tôi.
Cũng may mắn tôi có một người ba rất tuyệt vời, chẳng những ba đồng ý ngay tức khắc mà còn vì tôi gác lại công việc trong công ty và tận tay lái xe đưa tôi đi ba nói ba muốn đến lạy phật và tạ ơn sư thầy đã cứu tôi thoát nạn.
Ngày khởi hành vì lúc trước tôi chưa đủ khôn ngoan nên đường đi trở về chùa và chùa ở đâu tôi không nhớ rõ được nên ba Vũ phải dùng google maps để tìm vị trí của chùa. Xe chạy tầm một tiếng thì rời khỏi thành phố,sau đó tiếp tục xem trên định vị ba Vũ lại lái xe đi tiếp trong chốc lát phía trước mắt tôi là những dãy núi cao hùng vĩ, con đường cũng được từ từ thu hẹp hơn và dân số cũng thưa thớt phương tiện giao thông thì cũng không còn được đông đúc như trong thành thị nữa, và rồi tôi như vỡ òa cảm giác quen thuộc chợt dừng trước mặt khi cảnh con đường đầy dốc dựng đứng, hai bên cây cối phủ đầy màu xanh trên đỉnh đầu che mát cho cả một con đường. Tôi liền quay sang nói với ba
"Đúng là đường này lên đến chùa rồi ba ạ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-35.html.]
Ba Vũ gật đầu vui vẻ,giọng ba điềm đạp trả lời tôi
" Ừ ba chạy theo định vị mà google maps hướng dẫn cũng may ba không thuộc tiếp người mù đường ha.
"Ba của con là người tuyệt vời nhất.
"Khéo nịnh quá cô. Con còn nhớ chùa tên gì không hả?
Ba hỏi đột ngột khiến tôi có chút ngập ngừng, cau mày suy nghĩ tôi lục mãi trong trí nhớ chỉ nhớ là ngôi chùa nằm ngay cây đa to thật to, còn tên chùa à
-Là Tủ Quang Tự đó ba. Gần đó có hai chùa tên cũng gần giống.
-Ừ.
Xe chạy cuối con đường thì đến ngôi chùa Thiên Quang Tự trước, chùa này nằm ngay ngã ba được trùng tu hoành tráng lắm nên nhiều người cúng bái nhiều.
Xe lại chạy tiếp chạy khoảng 5 phút thì cũng đến Từ Quang Tự, ngôi chùa nhỏ, đã xuống cấp nằm nép bên cây đa to bên đường đầy hiu quạnh, con đường ngay chùa đầy đá gập ghềnh, không đợi ba lên tiếng thì cảnh vật quen thuộc này cũng đã khiến lòng tôi dâng lên cảm xúc khó tả, tôi quay sang giọng hơi lạt đi vì xúc động rồi gọi ba
"Ba dừng xe đi ba, nơi này ạ!
Ba cho xe dừng bên đường, ngắm nhìn một lúc sau đó ba quay sang bảo tôi
" Con chuẩn bị xuống xe đi, rồi ba con mình vào chùa.
"Dạ.