Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 28
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:11:13
Lượt xem: 1
Tôi đứng đó im lặng nhìn anh, cuối cùng tôi cũng nghe được câu anh yêu em từ miệng Đức thốt ra, nhưng ngay lúc này đây, anh yêu tôi liệu có còn kịp hay không khi mà bên cạnh anh Thuý Liễu vẫn còn đang hiện diện bên đời.
Nhìn anh buồn lòng tôi càng thêm quặn thắt, từ từ tiến tới ngồi xuống bên cạnh Đức,hai tay tôi từ từ chạm vào gương mặt góc cạnh của anh, tôi nói
" Anh có biết bao nhiêu người họ thích em, kể cả ba vẫn luôn giới thiệu người khác cho em nhưng em chỉ yêu có mình anh không Đức. Nhưng mà nếu chúng ta yêu nhau sẽ đem lại đau khổ cho người con gái khác với lai Thuý Liễu là người mẹ anh chọn là con dâu rồi. Nên anh đừng buồn, hãy quên em đi.
"Huyền? Em từng yêu anh chưa?
" Em yêu anh! Nhưng…
"Đủ rồi. Em đừng nói thêm gì nữa cả?
Đức nhìn tôi ngăn cản không cho tôi nói gì nữa cả, anh nghe hết những gì tôi nói rồi đột ngột kéo tôi vào lòng anh, vòng tay anh ấm lắm, anh ôm siết tôi vào lòng. Đức thở dài, đáy mắt trĩu nặng suy tư.Tôi ngồi trong lòng anh,tựa đầu vào n.g.ự.c anh, im lặng để anh ôm mình,mắt nhìn ra xa, lắng nghe bên tai gió thổi rì rào, xa xa quan cảnh sương mù dày đặc nơi đỉnh núi làm tôi có cảm giác như mình đang lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh và tôi và Đức là đôi thần tiên đang lén lút yêu nhau nhưng trái ngang phải chịu hình phạt và chốc lát nữa đây cả hai sẽ bị đày xuống trần gian mãi mãi chẳng còn gặp lại.
…
Buổi tối hôm đó Đức đưa tôi về nhà anh ngủ, và tôi cũng quyết định từ giã cả nhà anh rồi hôm sau về lại Sài Gòn,để công việc ở đây cho Đức lo liệu vì tôi biết khả năng của anh chắc chắn sẽ vì công ty mà làm tốt.Còn nếu tôi cứ ở mãi nơi này, tôi và Đức lại gặp nhau chúng tôi sẽ chẳng thể tách rời ra được khi mà Đức cũng nói Thuý Liễu thời gian qua đã ở bên chăm sóc cho mẹ anh nên anh không thể nào lựa chọn vì tình cảm bản thân mà chối bỏ đi người có ơn với gia đình anh được.Nên lựa chọn xa nhau với tôi là rất đúng đắn, thà mình tôi đau, nước mắt có thể là liều thuốc chữa lành vết thương của tôi,còn nếu tôi quyết giựt giành hạnh phúc của người khác thì Đức có hạnh phúc được không và gia đình anh kể cả Thuý Liễu cũng sẽ coi tôi là một người không ra gì? Vậy thì thà là một người con gái bình thường trong mắt họ chắc chắn hình ảnh của tôi sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-28.html.]
…
Buổi sáng, ngó qua bên cạnh trống không, đoán chắc Mỹ Lan đã dậy và em ấy đi hái bơ với bác gái rồi,nhìn lên đồng hồi hơn 8h Đức cũng đã tới công ty làm việc, 10h thì tôi bay nên tôi định tranh thủ xếp quần áo vào vali rồi gọi taxi qua đón tôi luôn, khi nào ra đến sân bay sẽ gọi tạm biệt mọi người để không khỏi lưu luyến.
Ngồi trên giường tay tôi gấp từng chiếc váy để vào trong vali vừa đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng,những tia nắng từ bên ngoài đang chiếu vào khung cửa sổ tạo nên cho căn phòng cảm giác ấm áp khiến cho tôi lưu luyến mãi thôi. Lại một lần nữa tôi phải rời xa Đức rồi, hy vọng lần chia tay này với tôi và anh cả hai sẽ không còn đau buồn nữa, hạnh phúc rồi sẽ tìm đến với mỗi người.
Tôi thở dài, khép những suy nghĩ trong đầu lại rồi nhanh tay kéo khóa vali lại, định bước xuống giường và rời đi thì đột nhiên bên kia bức tường tôi nghe tiếng cửa phòng mở kèn kẹt, tôi nhíu mày cố lắng lỗ tai lên nghe tiếp thì bất ngờ tôi nghe tiếng Thuý Liễu vang lên khe khẽ
"Anh Dũng...sao anh lại qua đây bây giờ? Họ phát hiện thì sao anh?
Tiếng người đàn ông với giọng nói tự tin phát ra
" Gia đình họ đi hết rồi em còn sợ gì nữa. Nè cho anh ôm cái coi, nhớ em quá đi?
Trong lồng n.g.ự.c tức khắc vang lên những cảm giác bất an, đôi chân tôi run run đặt nhẹ xuống giường rồi lén lút bước thật chậm đi tới sát bức tường,trong đầu bây giờ vô cùng hoang mang khi mà phòng bên cạnh là của Thuý Liễu, còn người đàn ông tên Dũng kia...hả?
tôi đưa tay bịt miệng mình trong kinh hãi khi nhớ ra giọng nói đó...anh ta là Dũng là người là hôm trước ba tôi dẫn về nhà giới thiệu với tôi. Hôm nay Dũng đến đây...anh ta và Thuý Liễu ruốc cục có quan hệ như thế nào?