Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 27
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:11:11
Lượt xem: 1
Tôi đưa tay kéo người Đức lại tức giận nói
" Tại sao không muốn nhìn hả? Em đã làm gì anh chứ?
Đức lập tức vung tay tôi ra, ánh mắt đỏ ngầu
" Không cần cô làm gì cả, cô về đi tôi không muốn gặp mặt cô?
"Tôi ra đây là công việc, không phải anh muốn hay không là được, còn nữa, tại sao đã không muốn gặp tôi anh lại đồng ý với ba tôi đi đón tôi rồi đưa tôi về nhà anh làm chi hả?
" Ban đầu tôi nghe theo là vì nghe lời căn dặn của chú Vũ thôi, nhưng khi cô đến nhà tôi rồi thì tôi mới phát hiện ra tôi không muốn gặp cô thêm giờ phút nào nữa, cô về đi, công việc của cô ở đây tôi hứa sẽ làm thật tốt, còn nếu như cô cứ nhất quyết ở lại thì xin lỗi tôi sẽ viết đơn nghỉ việc?
Tôi hốt hoảng nhìn Đức hỏi lại
"Nghỉ việc?
Đức nghiêm túc gật đầu
" Đúng?
"Tại sao?
" Vì không muốn gặp cô?
Tôi nghe rõ từng câu từng chữ của Đức nói đôi chân vô thức thụt lùi ra xa anh mấy bước, đôi mắt đau đớn nhìn người đàn ông trước mặt mà chẳng thể nào làm cho con sóng uất hận trong lòng của mình không nổi bão giông được .
"Vì sao? Vì sao anh không muốn gặp tôi, tôi đã làm chuyện gì có lỗi với anh hả Đức. Có bao giờ anh suy nghĩ cho tôi không? Anh có biết tại sao tôi lại đồng ý ra đến mảnh đất Lâm Đồng này không? Có bao giờ anh nghĩ một đứa con gái quen với khí hậu nóng bức của Sài gòn khi đột nhiên sống với cái khí hậu lạnh lẽo thế này thì tôi phải chịu cơn cảm sốt hành hạ thế nào không hả? Chắc anh nghĩ tôi ra đây chỉ vì công việc vì lợi ích của gia đình tôi thôi có đúng không? Hihi nhưng tất cả chỉ là phần phụ thôi, còn phần chính,động lực chính để tôi lặn lội bay ra ngoài này là vì anh đó, anh có biết hay không hả?
Tôi nghẹn giọng,vừa nói vừa hắt xì ra mấy cái vì bị nghẹt mũi,giọng nói thì đứt quãng nhưng vẫn cố nói ra hết những đớn đau trong lòng mình cho Đức hiểu để rồi con tim mình sẽ được nhẹ nhõm đi,những gì giấu trong lòng không còn là bí mật nữa dù cho Đức có khinh thường tôi thì tôi cũng đành chấp nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-27.html.]
Đức đứng đó sững sờ nhìn tôi không chớp mắt, ánh mắt vốn lạnh lẽo và chán ghét tôi tự dưng bây giờ lại có phần xót xa,điếu thuốc trên tay anh vô tình cũng rơi tự do xuống đất.Nhưng dù anh có biểu cảm thế nào thì bây giờ tôi cũng không còn quan tâm nữa, tình yêu đơn phương thế này nó đã quá nhục nhã để tôi phải đối diện với Đức rồi.
Hít một hơi dài cho tâm trạng mình ổn định, đưa tay lên lau đi mấy giọt nước mắt thừa thãi vừa rơi xuống tôi nhanh chóng quay lưng bước đi nhưng chưa bước được mấy bước thì đằng sau lưng Đức vươn cánh tay kéo tôi quay ngược trở lại, và cũng vì hành động bất ngờ này khiến tôi không làm chủ được nên cả cơ thể trong phút chốc ngã luôn vào vòng tay của anh…
Giây phút này đây vạn vật như xoay vòng, bốn mắt chúng tôi nhìn nhau bất động, tim tôi run lên từng hồi khi đối diện ở cự ly thật gần với Đức và vừa vặn ngửi luôn mùi hương nước hoa nam tính dịu nhẹ từ chiếc áo của anh tỏa ra,cả mùi t.h.u.ố.c lá khó chịu từ hơi thở nữa. Còn Đức trong giây phút này anh lại dùng ánh mắt ấm áp đối với tôi và nói ra một câu khá bất ngờ
"Thu Huyền? Anh xin lỗi?
Tôi ngạc nhiên nhìn Đức sau đó nhanh chóng đứng phắt dậy, gạt vòng tay Đức ra khỏi cơ thể mình, và rồi tôi bật cười nói
" Ủa không xưng tôi_ cô nữa à? Sao lại anh _em. Rồi thì xin lỗi? Anh có lỗi gì mà phải xin hả?
Đức vò đầu, đau đớn khụy đôi chân xuống, tôi hốt hoảng đứng hình nhìn anh, từ từ Đức ngước lên nhìn tôi,trong đôi mắt đỏ ngầu, bàn tay anh nắm lấy tay tôi.Anh nói
"Anh giận, anh ghen nên mới thế thôi. Em có biết anh khổ tâm lắm không hả Huyền?
Tôi ngạc nhiên nhìn Đức hỏi
" Anh ghen? Mà anh ghen với ai? Ai làm chi anh ghen rồi anh trút giận lên tôi chứ?
"Anh ghen vì Dũng? Em có nhớ hôm anh ở nhà em, Dũng đã tới nhà cùng chú Vũ không? Anh thấy Dũng nhìn em với cặp mắt rất si mê?
" Thì sao?Dũng si mê em thì liên quan gì anh.
"Vì anh yêu em, anh yêu em nên anh khó chịu khi mà Dũng có tình ý với em. Huyền em có hiểu cho lòng anh không Huyền, em có biết anh khổ tâm vì em lắm hay không?
Đức nói ra mấy lời thống khổ, tôi cảm nhận trái tim anh cũng đang run lên liên hồi,Rồi Đức buông tay tôi ra,anh buồn bã
rồi ngồi gục mặt luôn xuống hai đầu gối.