Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:08:22
Lượt xem: 0

Nghe Đức nói tôi cảm thấy cực kỳ hài lòng nên trên môi cũng vô thức vẽ lên một đường cong rực rỡ. Trong khoảnh khắc ấy sự yên lặng làm lòng cả hai mềm yếu, tôi và anh nhìn nhau chẳng ai nói với ai lời nào quang cảnh bỗng chốc dâng lên chuỗi ngọt ngào khi mà hai đứa không còn giữ khoảng cách, tự nhiên đan tay vào nhau cùng bước ra khỏi phòng bệnh.

Đức về nhà tôi ở đồng nghĩa công việc của tôi cũng bận rộn hơn nhưng tôi chẳng hề thấy mệt mỏi mà ngược lại có Đức ở cạnh tôi lại thấy vui hơn, dù đôi lúc vẫn street khi mà công việc cứ dồn dập, việc công ty lẫn việc nhà, thường ngày chú Mỹ ở nhà, việc nhà chú tranh làm hết nhưng mấy hôm trước chú Mỹ lái xe đưa ba tôi ra Lâm Đồng vì vậy mà việc nhà một tay tôi quán xuyến tất cả, thêm phần bên công ty ba và anh Đức vắng mặt, tất nhiên tôi phải chạy tới chạy lui quan sát.

…Những ngày sau đó

Dưới cái nắng gay gắt của Sài Gòn hôm nay dù trang bị tất cả váy chống nắng và kính mắt thì da tôi vẫn không khỏi nóng rát khi từ công ty tranh thủ chạy về nhà sau khi nhận được cuộc gọi của cái Uyên, bình thường đi nữa tiếng là về nhưng hôm nay ngay cầu vượt có tai nạn nên công an chặn chốt khiến cho lưu lượng giao thông kẹt cứng.

Chạy xe vào sân, cởi bỏ váy chống nắng ,nón bảo hiểm và kính ra, tôi lập tức đi vội vào nhà định bụng chuẩn bị một bữa cơm trưa cho Đức để rồi chiều nay anh sẽ về ngoài quê với gia đình nhưng vừa hay thấy anh đang đứng ngoài vườn, mắt ngắm nhìn những lồng chim vẹt của ba Vũ nuôi.

Tôi khựng chân lại đi tới bên canh anh, bàn tay khẽ vờn đóa hoa hồng đang nở rực rỡ trong chậu,cảnh vật thì hữu tình cớ sau mà lòng tôi hôm nay lại buồn bực thế này. Rồi hướng mắt nhìn Đức tôi thuận miệng lên tiếng

"Hôm nay trông anh tươi tắn hẳn rồi đó.

Anh có còn thấy đau vết mổ không?

Đức với chiếc áo sơ mi sọc, anh quay lại nhìn tôi trả lời

" Nhờ có em những đêm dài trông anh trong viện chăm sóc anh tận tình nên anh thấy vết mổ hồi phục nhanh lắm rồi? À hôm nay công ty thế nào rồi em, mọi người làm việc vẫn ổn cả chứ.

Tôi nhìn anh mỉm cười nghiêng mặt trả lời

"Mấy em trong công ty có hỏi em là giám đốc của họ bao giờ trở lại làm, hình như là công nhân nhớ giám đốc lắm rồi đó.

Đức khẽ cười với tôi giọng anh ậm ờ

" Vậy sao? Vậy cô Huyền có muốn tôi đi làm lại không hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-18.html.]

Tôi bĩu môi nói

"Anh chưa khỏi hẳn mà sao lại đi làm rồi. Bác sĩ dặn anh phải nghỉ ngơi 1 tháng thì vết mổ mới lành hẳn đó?

" Vậy nếu anh nghỉ lâu quá, mọi người trong công ty nhớ anh quá rồi sao đây?

"Ơ có ai nhớ anh đâu, em nói gạt đấy, anh cứ ở yên nghỉ ngơi đi.

" Hiểu em rồi nha, dám gạt anh hả?

Vừa nói ra câu đó Đức vừa tự nhiên đưa tay véo mũi tôi một cái nhẹ, hành động này của anh khiến tôi sững sờ, đôi mắt trong veo nhìn Đức thật lâu đầy bối rối.

Khẽ bước chân đi tới, ngồi xuống chiếc xích đu hình trứng, tôi đung đưa nhẹ mấy cái, tâm trạng hơi suy tư. Tôi nói với anh

"Em đâu có muốn gạt anh, chỉ là muốn hỏi để xem ý anh thế nào mà thôi, vì…

Tôi ngập ngừng, nhịp tim bỗng chốc nặng nề hơn khi nghĩ đến cuộc gọi lúc sáng của Mỹ Lan.

Thấy tôi đột nhiên thay đổi, Đức liền đi tới, anh đứng phía sau chiếc xích đu hai tay anh vờn nhẹ lên mái tóc của tôi cất giọng cưng chiều

" Bao nhiêu ngày ở cùng nhau, dù cho chúng ta chưa ai nói với ai những lời sâu đậm trong lòng nhưng anh nghĩ Huyền cũng hiểu lòng anh đối với Huyền như thế nào mà, tại sao em còn muốn dò hỏi lòng anh nữa hả?

Tôi quay mặt lại, ngước lên nhìn anh, tâm trạng đan xen rối bời. Nhưng cuối cùng biểu cảm của tôi lại phản ứng ngược với tâm trạng nên cố giả vờ cười thật tươi với anh.

"Anh Đức nói gì mà Huyền không hiểu vậy? Ý em hỏi câu đó là để thử xem anh Đức có vui không khi mà có người muốn đến gặp anh thôi. Vì lúc sáng Mỹ Lan có gọi cho em bảo rằng Mỹ Lan và vợ sắp cưới của anh đang trên xe lên này thăm anh đó. Chắc là họ cũng gần đến rồi.

Đức nghe xong anh liền đi vòng qua trước mặt tôi, kéo chiếc ghế anh ngồi cạnh bên xích đu, khẽ cau mày anh ngạc nhiên gặng giọng hỏi tôi

" Em bảo ai là vợ sắp cưới của anh hả?

Loading...