Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:08:19
Lượt xem: 1
Mở mắt ra, vì nằm nghiêng một tư thế nên cả người tôi ê ẩm cả ra, ngó qua bên cạnh, dường như Đức đã thức dậy lúc lâu rồi thì phải, tôi thấy anh nằm hướng mắt nhìn ra phía cửa sổ, một tay gác ngang trán, gương mặt chất chứa nhiều suy tư.
Tôi kéo chăn ra rồi ngồi dậy tựa vào tường, hai tay day day chiếc trán. Nghe tiếng động Hoàng Anh quay lại. Anh cất lời hỏi tôi
"Em ngủ ngon không?
Tôi nhìn anh trả lời
" Em ngủ say mà quên cả giờ giấc. Anh sao rồi khỏe chưa ạ.
"Anh khỏe rồi cảm ơn em!
" Vậy để em dậy pha nước cho anh rửa mặt nha, rồi em pha sữa anh uống.
"Ừ. Phiền em rồi.
" Không có gì nè?
Tôi bước xuống giường tranh thủ làm những việc cần thiết cho đến sau khi Hoàng Anh uống xong ly sữa tôi mới để anh lại phòng, nhờ y tá trông anh giúp tôi một lúc để tôi tranh thủ chạy về nhà nấu cho anh chén súp vì tôi sợ mua bên ngoài người ta nấu sẽ không đầy đủ và hợp vệ sinh hơn tự tay mình nấu.
Về đến nhà, tôi gấp rút bắt tay vào chuẩn bị nguyên liệu để nấu ,vì thời gian qua ở nhà với ba những khi rảnh rỗi tôi thường xuyên lên mạng học cách nấu ăn nên tay nghề tôi cũng không tệ lắm, nói nấu ngon thì có vẻ là nói quá nhưng chắc chắn là sẽ ăn được.
Đứng nhìn nồi súp nóng hổi, khói bay nghi ngút, cái bụng của tôi chợt reo lên cồn cào, thế nên chừa phần để đem vào cho anh xong là tôi ngồi vào bàn tranh thủ ăn ngon lành rồi chuẩn bị đi tiếp qua bệnh viện.
Ai ngờ vừa dắt xe ra, chưa kịp nổ máy thì tôi thấy Mỹ Lan gọi đến, chợt nhớ ra chuyện của Hoàng Anh hôm qua nay tôi chưa gọi nói cho con bé biết nên định nói cho em nghe luôn, nhưng vừa bắt máy chưa kịp lên tiếng thì tôi đã nghe bên kia đầu dây Mỹ Lan nức nở thông báo
"Chị Huyền ơi mẹ em bị gãy tay mới vừa được chuyển vào viện để phẫu thuật sắp xương lại rồi mà hôm qua nay em gọi anh hai không được, tiền viện phí em không có đủ nên giờ không biết phải làm thế nào nữa,chị liên lạc với anh hai em dùm được không chị?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-16.html.]
Nghe Mỹ Lan thông báo mà tôi điếng người, vì không nghĩa gia đình của Đức trong một hai ngày lại xảy ra bao nhiều biến cố đến vậy thế nên những lời đang muốn nói với Mỹ Lan về tình trạng của Hoàng Anh tôi đành nuốt vội vào trong vì sợ Uyên nghe em sẽ không trụ nỗi mất.
Cố lựa lời tôi an ủi em trước
" Em đừng khóc nữa bình tĩnh nè, à anh Đức đi công tác với ba chị ngoài Lâm Đồng rồi chỗ đó hay mất sóng nên chắc em liên lạc không được đó. Bây giờ em nói cho chị nghe, tiền viện phí là bao nhiêu chị sẽ chuyển về cho em đóng phẫu thuật gấp cho bác nè.
Bên kia tôi nghe Mỹ Lan thở phào nhẹ nhõm, rồi em hít một hơi trả lời hơi
"Dạ tầm 50 triệu nữa chị ạ. Mà em ngại quá chị ơi.
" Ngại gì hả, mình là chị em cơ mà, mẹ em cũng là mẹ chị thôi. Hay là không muốn nhận tui là chị nữa nên mới nói thế hở.
"Không có đâu. Em thương chị lắm đó.
" Thương tui thì tui nói phải nghe nha hôn. Bây giờ chị sẽ chuyển khoản qua tài khoản em liền rồi em cho mẹ phẩu thuật gấp nhé. Khi nào anh Đức về chị sẽ nhắn lại anh ấy ngay.
"Dạ em cảm ơn chị.
" Ngốc. Chúc mẹ em mau khỏe nhé.
Cuộc nói chuyện với Mỹ Lan kết thúc tôi lại thấy lòng mình càng thêm nặng nề, thương cho em đôi vai gầy lại thêm gánh nặng anh trai vừa trải qua cơn phẫu thuật thì mẹ lại phải chuẩn bị lên bàn mổ, bởi vì sợ em không trụ nổi nên tôi quyết định sẽ thay em chăm sóc cho Hoàng Anh thời gian này để cho em có tâm trí mà lo cho mẹ mình ở quê nhà.
Thao tác chuyển tiền kết thúc, tôi lặng lẽ thở dài rồi nhanh chóng chạy xe sang bệnh viện.
Những ngày ở bệnh viện ngột ngạt cũng kết thúc khi mà hôm nay Đức cầm trên tay tờ giấy xuất viện. Từ trong toilet Đức thay bộ đồ bệnh nhân, khoác trên người bộ thun Uni thể thao nam màu đen bước ra nhìn Đức lúc này đẹp trai thấy rõ, sắc mặt cũng hồng hào không còn trắng bệch như lúc phẫu thuật nữa rồi, tuy nhiên vì vết mổ mới nên anh đi lại có phần cũng còn khá khó khăn, nhưng không sau thấy anh khỏe tôi đã mừng lắm rồi
…