Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:08:15
Lượt xem: 0
Ngồi ở ngoài vườn hoa, những ngón tay thon dài gõ nhẹ lên chiếc laptop,lợi nhuận tháng này của công ty lại thu về rất nhiều khiến cho tôi vô thức khẽ cong môi lên nở một nụ cười hài lòng...Ngả lưng tựa vào thành ghế, tôi nhớ lại khoảng thời gian qua, cũng may nhờ có ba tận tình ở bên tôi lo lắng dạy bảo với lại may mắn là tôi tiếp thu tốt nên sau quá trình luyện học cùng những kinh nghiệm ba truyền lại cho mình thì sau nửa năm nay tôi thay ba quản lý doanh thu của hai công ty đều đạt về kết quả rất mỹ mãn, càng ngày nhìn từng con số liệu thống kê tăng vọt, tôi không khỏi hào hứng với khả năng của mình. Vậy là không còn lâu nữa, chắc chắn sắp tới ba sẽ cho tôi qua công ty để làm việc trực tiếp luôn rồi, thay vì để tôi hằng ngày thực tập đằng sau chiếc máy tính.
Nâng nhẹ chiếc tách trà atiso nhấp môi uống một ngụm, tôi gấp chiếc lap lại,một tay nâng nhẹ bông hoa hồng màu vàng bên cạnh rồi ngắm nhìn chúng, trong đầu chợt suy nghĩ miên man, và rồi nỗi nhớ chợt dừng lại...Thời gian trôi qua nhanh thật...mới đó mà mấy năm trời cách biệt hình ảnh người ta vẫn vương vấn nơi trái tim tôi không hề phai nhòa, dù rằng tôi biết nếu tôi mạnh dạn hỏi xin số điện thoại của người ta và chủ động liên lạc thì có lẽ tim tôi đã không khắc khoải thế này.
Ting...ting...ting….
Chiếc điện thoại đặt trên bàn vang lên báo có cuộc gọi đến, tôi cầm lên nhìn thấy số ba Vũ đang gọi lập tức tôi ấn máy nghe
"Con nghe đây ba!
Tiếng ba bên kia gấp gáp thông báo tin cho tôi biết
" Ái Nhi, con có nhớ Hoàng Anh không? Cậu ấy tháng này đi ký hợp đồng đơn hàng mới cùng ba nhưng vừa bị viêm ruột thừa ở ngoài này và xe bệnh viện đang đưa vào Sài Gòn để chuẩn bị mổ. Ba còn bận công việc ngày hôm nay nữa mới về được, con thay ba chạy sang bệnh viện xem tình hình cậu ấy ra sao nha con. Gia đình người ta ở quê ba chưa liên lạc được
Nghe ba nhắc đến Hoàng Anh, người mà những năm qua tôi đang mong nhớ trái tim tôi bất chợt đập lên từng nhịp rất mạnh, tôi lo lắng đứng bật dậy trả lời ba ngay
"Dạ ba yên tâm bây giờ con sẽ sang viện để lo tình hình anh ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-14.html.]
" Cảm ơn con gái.
"Bye ba!
Cuộc gọi kết thúc tôi cũng nhanh chóng vào trong thay quần áo rồi chạy xe qua bệnh viện ngay. Vừa kịp lúc xe cấp cứu chuyển Hoàng Anh về đến thành phố.
Đứng lặng người nhìn y bác sĩ đẩy băng ca đưa anh vào trong phòng mổ, nhìn anh nằm trên đó mắt nhắm, gương mặt xanh xao, hơi thở yếu ớt phải thở kèm theo bình tiếp hơi mà lòng tôi quặn thắt cả lên, từ lâu tôi cố gắng trau dồi kinh nghiệm chỉ để mong ngày gặp lại được làm chung với anh, thấy anh mạnh khỏe, dáng vẻ lạnh lùng nghiêm nghị ngồi ở chiếc ghế giám đốc công ty chỉ đạo công việc cho mọi người như nhiều năm trước, ấy vậy mà tôi không thể nào ngờ ngày gặp lại mà tôi hằng mong mỏi lại là ngày thấy anh thoi thóp giành giật sự sống thế kia.
Ở bên ngoài nắm được tình trạng bệnh của Hoàng Anh, tôi càng thêm lo lắng và đau lòng khi nghe được tin anh bị viêm ruột thừa rất nặng đã biến chứng và vỡ mủ do anh chủ quan không đến viện sớm.
Tôi bên ngoài với quan hệ là người thân nên vừa chờ đợi ca mổ của anh diễn ra, vừa lăn xoăn đi đóng tiền viện phí và ký giấy mổ cho anh, cho đến khi cánh cửa phòng cấp cứu sáng đèn, tôi ngồi ở ngoài hàng ghế 1,2 tiếng đồng hồ trôi qua ruột gan tôi nóng như lửa đốt, chẳng giây phút nào mắt tôi dừng nhìn cánh cửa phòng cấp cứu, trong miệng cứ thầm khấn niệm Chú Đại Bi mà ngày trước tôi có học được ở chùa để mong cho ca mổ của Hoàng Anh
được thành công và anh ấy được an toàn tai qua nạn khỏi.
Cuối cùng sau hai tiếng trôi qua, ánh đèn trước cửa phòng được tắt, cửa mở ông bác sĩ với bộ đồ màu xanh bước ra thông báo với tôi tin mừng rằng ca mổ thành công lúc đó tôi đã vui đến mức chẳng nói được lời gì chỉ biết òa khóc lên trong niềm vui mừng khôn hạn.
Lúc sau Hoàng Anh được chuyển qua phòng hồi sức cũng là lúc màn đêm cũng vừa buông xuống.