Phượng Hoàng Tái Sinh - Chương 557: Kích động

Cập nhật lúc: 2025-09-30 14:12:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày , tấu chương của Nam Dương quận chúa đưa triều đình.

Biên quân đại thắng, Nam Dương quận chúa một nữa quyên tặng mười vạn thạch quân lương để tiếp tế cho biên quân.

Việc vận chuyển lương thảo vẫn do Nam Dương quân hộ tống, triều đình cần bận tâm lo liệu.

Thái Hòa Đế xong tấu chương, liền mỉm với các vị trung thư xá nhân: “Có Thiệu Hoa đường đây, trẫm thể kê cao gối mà ngủ .”

Vương Cẩm là đầu tiên phụ họa: “Quận chúa luôn nghĩ cho bách tính, bỏ lương bỏ sức, ủng hộ biên quân.

Khí độ cùng tấm lòng , thần vô cùng kính phục.”

Lý Bác Nguyên cũng mỉm tiếp lời: “Thần ít khi thật lòng khâm phục ai, nhưng giờ đây, đối với Nam Dương quận chúa, thần tâm phục khẩu phục.”

Ánh mắt Giang Di lóe sáng, vô tình hữu ý, liền buông lời như đùa như thật:

“Nam Dương quân tuy là quân trấn giữ phiên địa, nhưng binh nhiều tướng mạnh, trang tinh nhuệ, là đội quân tinh nhuệ thực thụ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thậm chí sức chiến đấu còn nhỉnh hơn cả biên quân!”

Lời dứt, Trịnh Trân lập tức tiếp lời:

“Thần nhớ rằng quân danh sách của Nam Dương quân chỉ năm nghìn .

Trước đó điều động bốn nghìn quân hộ tống lương thảo, mà giờ đây xuất hiện thêm hai nghìn Nam Dương quân nữa.

Các đội quân trấn giữ phiên địa khác đều kê khai quân cao hơn thực tế, duy chỉ Nam Dương quân khác biệt, quân thực tế vượt xa ghi trong quân sách.”

Câu , vô cùng thâm hiểm.

Vương Cẩm nhíu mày, liếc Trịnh Trân:

“Nam Dương quận chúa quyên lương công, Nam Dương quân dũng mãnh g.i.ế.c địch, lập đại công tại Tư Châu.

Sao đến miệng Trịnh xá nhân biến thành chuyện khác?

Nếu để quận chúa thấy, chẳng sẽ khiến nàng lạnh lòng ?

Vậy , còn ai dám trung thành cống hiến cho triều đình nữa?”

Trịnh Trân liếc Vương Cẩm một cái, giọng điệu thản nhiên:

“Thần đều là sự thật.

Nam Dương quận chúa trung thành với triều đình là sai, nhưng chuyện nàng nuôi quân riêng, tích trữ binh lực cũng là thật.”

Nói , nghiêm mặt chắp tay:

“Thần Hoàng thượng tín nhiệm quận chúa, nên lời bất kính, tránh mang tiếng ly gián.

phiên vương tự ý nuôi quân riêng là đại kị.

Nam Dương quận chúa dù cũng là phiên vương, tuân thủ quy củ của phiên vương.”

“Phủ Cao Lương vương chỉ hai trăm vệ, Võ An quận vương, Đông Bình vương, Hoài Dương vương ở xa tận phiên địa, binh quá năm trăm.

Chỉ duy Nam Dương quận chúa, vệ đông đảo, còn đem Nam Dương quân thu về trướng.”

“Nếu tình trạng tiếp diễn, e rằng dần dà sẽ nảy sinh dã tâm.

Vì danh dự và lợi ích lâu dài của quận chúa, thần xin Hoàng thượng cho điều tra binh lực Nam Dương quận.”

Giang Di , đúng lúc chen :

“Trịnh xá nhân quá lo xa .

Đường tỷ Thiệu Hoa dù lợi hại đến , thì cũng chỉ là nữ nhi.

Nàng nuôi nhiều binh sĩ, chẳng qua chỉ để phòng .

Một nữ tử, chẳng lẽ dám dẫn binh tạo phản ?”

Nói xong, ha hả, như thể một câu chuyện nực vô cùng.

Lý Bác Nguyên thoáng nhận điều bất thường, trong lòng thầm nghĩ: Trịnh Trân và Giang Di từ khi nào thiết thế?

Hai một kẻ tung một kẻ hứng, chẳng đang bôi nhọ Giang Thiệu Hoa mặt Hoàng thượng ?

chuyện liên quan gì đến , nên chỉ lặng lẽ xem diễn biến.

Vương Cẩm cau mày, gương mặt tuấn thoáng hiện vẻ giận dữ:

“Nam Dương quân trong trận tập kích doanh trại Nhu Nhiên, tổn thất hơn một nghìn .

Nam Dương quận chúa vì để biên quân thể tiếp tục thắng trận, một nữa quyên lương, điều động quân đội.

Một tấm lòng trung thành như , thế mà các ngươi còn bôi nhọ nàng , thực quá đáng!

Ta, Vương Cẩm, cùng phe với các ngươi!”

Nói , chắp tay, nghiêm nghị bẩm tấu: “Thị phi công đạo, thỉnh Hoàng thượng định đoạt.”

Thái Hòa Đế tiên trấn an Vương Cẩm: “Vương xá nhân bình tĩnh, cần nổi giận.

Những việc Thiệu Hoa đường , trẫm đều rõ.”

Sau đó, ngài sang Trịnh Trân và Giang Di, chậm rãi :

“Thiệu Hoa đường ngoài tấu chương, còn gửi cho trẫm một bức thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phuong-hoang-tai-sinh/chuong-557-kich-dong.html.]

Nàng rõ, hai nghìn tinh binh , mang danh Nam Dương quân, nhưng thực chất là vệ của Nam Dương vương phủ.”

“Những tinh binh vệ , đều do cố Nam Dương vương để cho nàng .

Việc nàng nuôi quân, từng giấu giếm trẫm.

Ngay cả chuyện nàng sai nhà họ Thang mở tiệm lương thực ở phương Bắc, cũng báo riêng với trẫm từ lâu.”

Trịnh Trân: “……”

Hắn vốn định vạch trần chuyện Nam Dương quận chúa lợi dụng cửa hàng lương thực để khuếch trương thế lực ở phương Bắc.

May mà kịp , nếu thì thật uổng công kẻ tiểu nhân.

Thái Hòa Đế cất giọng trầm :

“Thiệu Hoa đường quang minh chính đại, vì nàng một lòng vì triều đình và bách tính.”

“Trẫm tin tưởng để Phạm Đại tướng quân cầm binh, tin tưởng Bao Đại tướng quân thống lĩnh Ngự Lâm quân, tin tưởng Lưu tướng quân, Tống tướng quân, Tư Mã tướng quân nắm giữ binh quyền.

Vậy tại trẫm thể tin tưởng Thiệu Hoa đường ?”

Giang Di: “……”

Giang Di thầm trong lòng: Nói thì lắm, Hoàng thượng cũng tin tưởng là đường của , để nuôi quân riêng như Giang Thiệu Hoa ?

Chung quy , Giang Thiệu Hoa là nữ tử, sẽ uy h.i.ế.p đến hoàng vị của Thái Hòa Đế.

Nếu nàng là nam nhi, e rằng sớm giữ trong kinh thành .

Trong lòng tràn ngập oán thầm, nhưng ngoài mặt : “Hoàng thượng minh, lòng bao dung, khiến thần và Trịnh xá nhân bỗng trở thành tiểu nhân thích gây chuyện thị phi .”

Trịnh Trân lấy tinh thần, lập tức chắp tay nhận : “Thần lỡ lời, xin Hoàng thượng trách phạt.”

Thái Hòa Đế đối với đám bạn sách từ nhỏ cùng nhiều kiểu cách xa cách của bậc đế vương, chỉ bảo:

“Ngươi cũng là vì trung thành lo cho trẫm, trẫm trách tội ?

đừng những lời nữa.

Lỡ mà truyền đến tai Thiệu Hoa đường , chọc nàng nổi giận, đ.á.n.h cho một trận, ngươi cáo bệnh nghỉ ngơi mất.”

Trịnh Trân cứng , miễn cưỡng theo.

Mọi trong triều đều rộ lên.

Vương Cẩm thấy cảnh , trong lòng thấy hả hê vô cùng.

Trong thâm tâm, quyết định buổi triều, nhất định thư báo tin cho Giang Thiệu Hoa, để nàng bộ mặt thật của Trịnh Trân.

Trịnh Trân ở lưng liên tục giở trò, Giang Thiệu Hoa rõ.

Nếu là đây, lẽ nàng sẽ cảm thấy đau lòng vì phản bội.

giờ phút , khi dứt khoát cắt đứt với quá khứ, Trịnh Trân, nàng chỉ thấy chẳng qua cũng chỉ là một kẻ tham vọng, vì quyền thế mà từ thủ đoạn.

Nàng, Giang Thiệu Hoa, há vì một kẻ như đau lòng ?

Trịnh Trân xứng!

Mười vạn thạch quân lương của Nam Dương quận vận chuyển đến Tư Châu.

Hai nghìn tinh binh của vệ doanh, mỗi hai chiến mã, hùng dũng tiến về phương Bắc.

Dọc đường, các châu quận mà họ qua đều quan viên tận ngoài thành nghênh đón, tranh bái kiến.

Lá cờ rồng đỏ thẫm của Nam Dương vương phủ phấp phới trong gió, tựa như danh tiếng của Nam Dương quận chúa đang vang dội khắp các châu quận phương Bắc.

Trong tháng tiếp theo, chiến báo liên tục truyền về.

Sau khi tập kích, đại bộ phận lương thảo của quân Nhu Nhiên thiêu rụi.

Trong trận hỗn chiến đêm đó, quân thiết kỵ của Nhu Nhiên thương vong nghiêm trọng, mất gần tám, chín nghìn tinh binh.

Khả hãn Phục Danh Đôn, kẻ dẫn dắt quân kỵ Nhu Nhiên tàn sát khắp nơi, giận dữ đến mức suýt hộc máu.

Hắn buộc thu gom lương thực và nô lệ cướp , lui binh về doanh trại.

Sau khi tập hợp lực lượng, một nữa dốc lực công thành.

Tuy nhiên, biên quân giành chiến thắng lớn, sĩ khí đang lên cao, quân thủ thành lợi thế địa hình, phòng thủ từ cao.

Bức tường thành kiên cố tựa như một tấm khiên vững chắc thể phá vỡ.

Quân Nhu Nhiên liên tục phát động các đợt tấn công mãnh liệt, nhưng đều biên quân chặn .

Lúc , viện quân do Tống tướng quân dẫn đầu, hơn một tháng hành quân gấp rút, cuối cùng cũng đến Tư Châu.

Tống tướng quân nóng lòng lập công, chỉ cho binh sĩ nghỉ ngơi chỉnh đốn hai ngày, đó lập tức phát động tấn công đại doanh Nhu Nhiên.

ngờ rằng, đối mặt trực diện với quân địch, là một trận đại bại.

 

Loading...