Phượng Hoàng Tái Sinh - Chương 491: Một tay che trời (4)

Cập nhật lúc: 2025-09-26 22:05:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thượng thư thoáng sững sờ, nhưng nhanh liền chắp tay cúi đáp:

“Quận chúa đến Công bộ, thần nào dám ngăn cản.

Chỉ là, quận chúa mang ngàn vàng, mà Công bộ nha môn nam tử.

Quận chúa một tới đó, e rằng tiện.”

Giang Thiệu Hoa khẽ :

“Bản quận chúa một , còn mang theo Trần Xá nhân cùng Tống Thống lĩnh đồng hành.

Hơn nữa, bản quận chúa ở Nam Dương quận cũng thường tới các nha môn thuộc hạ dạo quanh, xem họ ngày thường việc .

Có gì mà bất tiện?”

Nhìn cục diện mắt, hôm nay quận chúa nhất định Công bộ.

Chu Thượng thư trong lòng âm thầm kêu khổ, tạm thời nghĩ cách nào thoái thác, theo bản năng liếc về phía Vương thừa tướng.

Vương thừa tướng ho nhẹ một tiếng, mặt giải vây cho Chu Thượng thư:

“Quận chúa tuổi trẻ hiếu kỳ, xem sáu bộ vận hành thế nào cũng là điều thường tình.

Có điều, gần đây Công bộ bận rộn chuyện xây đê, chỉ sợ khó tránh khỏi sơ sót trong việc nghênh tiếp, mất lễ .

Mong quận chúa thông cảm đôi phần.”

Giang Thiệu Hoa gần đây cùng Vương thừa tướng coi như chung sống hòa thuận, nay Vương thừa tướng mở lời cầu tình, Giang Thiệu Hoa nể mặt:

“Lời thừa tướng đúng.

Bản quận chúa quả thực từng , hôm nay liền Công bộ, đích xác là quá đột ngột.

Vậy , năm ngày bản quận chúa sẽ tới.”

Cho các ngươi năm ngày, hẳn là đủ để thu dọn sạch sẽ những chuyện mờ ám thể để ngoài trông thấy.

Giang Thiệu Hoa mỉm như thường, vẻ mặt hòa nhã vô cùng.

Chu Thượng thư cảm thấy lưng như kim châm, lạnh buốt từng cơn, miễn cưỡng nặn một nụ đồng ý.

Giang Thiệu Hoa tủm tỉm: “Vậy cứ quyết định như thế.

Năm ngày , bản quận chúa sẽ tới Công bộ.”

Sau đó, ánh mắt nàng quét qua một vòng, dừng mặt Uông Thị lang.

Uông Thị lang tim nhói lên một cái.

Quả nhiên, quận chúa tiếp theo liền thốt lời như đòi mạng:

“Vậy hôm nay bản quận chúa đến Binh bộ !”

“Hôm qua bản quận chúa ghé thăm Trịnh Thượng thư, Trịnh Thượng thư chút lo lắng về tình hình Binh bộ.

Bản quận chúa đúng dịp Trịnh Thượng thư xem xét một phen.”

Uông Thị lang bất đắc dĩ, vội vàng giương tấm chắn: “Trịnh Thượng thư ở đây, Binh bộ hiện tại chủ trì, nội bộ phần rối ren.

Thần hổ thẹn, đợi thần chỉnh đốn xong, cung thỉnh quận chúa giá lâm.”

Giang Thiệu Hoa cũng điều, gật đầu đồng ý: “Vậy đợi thêm vài ngày.”

Tiếp đó, nàng đưa mắt về phía Kỷ Thượng thư của Hộ bộ.

Kỷ Thượng thư tính tình cứng cỏi, lập tức cất giọng cương quyết: “Quận chúa, trong sáu bộ, Hộ bộ bận rộn nhất.

Vì chuyện cấp tiền cho Công bộ, Hộ bộ mấy ngày nay bận đến mức bộ quan viên đều ăn ngủ ngay tại nha môn, một ai dám về nhà.

Hôm nay thực sự thời gian, cũng tiện đón tiếp quận chúa.”

“Thượng thư chớ vội,”

Giang Thiệu Hoa tươi tắn: “Hộ bộ vất vả, bản quận chúa đều ghi nhận.

Kỷ Thượng thư tuổi tác cao, hết lòng vì quốc sự, là bậc trung thần lương đống hàng đầu của Đại Lương .

Bản quận chúa nay vô cùng kính trọng Kỷ Thượng thư.”

Ngàn vạn chiêu đều bằng một chiêu nịnh hót.

Đặc biệt là nịnh từ miệng quận chúa, càng khiến lòng khoan khoái.

Kỷ Thượng thư mặt mày giãn , khách khí vài câu khiêm nhường, cần nhiều.

Trương Thượng thư của Lại bộ ánh mắt sắc bén, thầm tính toán chỉ cần quận chúa tới Lại bộ, nhất định sẽ lý lẽ rõ ràng, ép quận chúa rút lui.

Đới Thượng thư của Hình bộ chẳng chút lo lắng, Hình bộ là nơi giam giữ trọng phạm, bẩn hôi, tìm cớ từ chối dễ như trở bàn tay.

Chẳng ai ngờ, Giang Thiệu Hoa trực tiếp về phía Lễ bộ Lý Thượng thư: “Lý Thượng thư, hiện tại Lễ bộ chắc bận gì chứ?”

Lễ bộ chính là nha môn nhàn tản nhất trong sáu bộ.

Mỗi năm chỉ mùa thu và mùa xuân tổ chức khoa cử mới bận bịu, còn hầu như việc gì.

Những ngày chỉ là xử lý công văn tồn đọng, việc vụn vặt đáng kể.

Trước mặt bao nhiêu , Lý Thượng thư thật khó mở miệng Lễ bộ rảnh nghênh tiếp quận chúa.

Hơn nữa, Lý Thượng thư tính tình khéo léo, từ đến nay từng chính diện đắc tội ai.

Thôi , hôm nay xem như bắt gương răn đe !

Lý Thượng thư thầm than trong lòng, nhưng vẫn tươi chắp tay: “Quận chúa giá lâm tuần tra Lễ bộ, đó là phúc phận của bộ Lễ bộ chúng thần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuong-hoang-tai-sinh/chuong-491-mot-tay-che-troi-4.html.]

Thần lập tức dẫn đường cho quận chúa.”

Giang Thiệu Hoa rạng rỡ:

“Vậy phiền Lý Thượng thư.”

Cái gì?

Nam Dương quận chúa tới Lễ bộ tuần tra ?

Tin tức trong cung lan truyền cực nhanh, đầy nửa canh giờ, Lý Bác Nguyên nhận tin, cả tức thì toát mồ hôi lạnh.

Khoan !

Hắn sợ chứ!

Lễ bộ chẳng gì khuất tất, hơn nữa, tổ phụ là ngoại tổ thích ruột thịt của Hoàng thượng.

phát hiện chút sơ sót nhỏ, Hoàng thượng cũng chẳng truy cứu gì.

Giang Thiệu Hoa chỉ là nha đầu miệng còn hôi sữa, xem thì cứ xem, thể xem điều gì?

Không đáng sợ, đáng sợ!

Lý Bác Nguyên hít sâu mấy , tự nhủ liên tục trong lòng.

nửa ngày , vẫn thấp thỏm yên, ngừng phái thăm dò xem quận chúa hồi cung .

Chưa hồi cung.

Mãi đến khi trời tối, quận chúa vẫn hồi cung.

Đây là ý gì?

Muốn đem Lễ bộ lật tung từ trong ngoài ?

Lý Bác Nguyên chẳng khác nào kiến bò chảo nóng, trong lòng xoay vòng vòng, ngoài mặt gắng giữ vẻ trấn định, ung dung.

Chờ đến lúc Thái Hòa Đế truyền dùng bữa tối, Lý Bác Nguyên bèn mượn cớ tiến ngự phòng, bẩm báo chính sự, len lén quan sát sắc mặt của bệ hạ.

Thái Hòa Đế mấy ngày nay ăn ngon ngủ yên, sắc mặt hồng hào lên ít.

Hắn đem từng cử chỉ nhỏ của Lý Bác Nguyên thu hết mắt, thừa trong lòng vị biểu đang lo nghĩ điều gì, bèn :

“Đường của trẫm hôm nay tới Lễ bộ, đến giờ vẫn hồi cung.

Ngươi là đang lo lắng cho Lý Thượng thư đấy ?”

Lý Bác Nguyên phản ứng cực nhanh, lập tức đáp: “Hoàng thượng lo cho ngoại tổ phụ ?”

Thái Hòa Đế mỉm : “Trẫm lo.

Trong sáu bộ, trẫm tín nhiệm nhất chính là Lễ bộ.

Nếu ngay cả ngoại tổ phụ mà cũng đáng tin, trẫm còn thể tin ai?”

Phải , Lý Thượng thư là ngoại tổ sinh của Thái Hòa Đế, sự tín nhiệm so với Kỷ Thượng thư còn sâu sắc hơn vài phần.

Chỉ tiếc, thủ đoạn của Lý Thượng thư quá mức ôn hòa, gánh nổi trọng trách thừa tướng.

Bằng , Thái Hòa Đế cũng chẳng nể nang Vương thừa tướng gì.

Lý Bác Nguyên thầm thở phào, nhưng vẫn nhịn lẩm bẩm: “Nếu tin tưởng, quận chúa còn đến Lễ bộ gì?

Truyền ngoài, e rằng quận chúa cố tình bới móc, gây khó dễ.”

Thái Hòa Đế kiên nhẫn giải thích: “Đường thương nghị với trẫm từ , tuần tra sáu bộ, răn đe chư thần.

Bắt đầu từ Lễ bộ, chẳng qua một tấm gương.

Cũng nhân mấy ngày thanh nhàn , thả lỏng dây cương một chút, tránh ép quá sinh loạn.”

Lý Bác Nguyên ngẩn : “Quận chúa tuần tra cả sáu bộ?”

Thái Hòa Đế gật đầu: “Thân là thiên tử, trẫm tiện tùy ý xuất cung, đến sáu bộ tuần tra càng hợp lẽ.

Đường trẫm phân ưu, chủ động xin , trẫm thể thuận.”

Lời của Giang Thiệu Hoa khi , chính là thế :

“Thần ở Nam Dương quận cũng như .

Mười bốn huyện, từng nơi từng chỗ đều tuần tra qua, dù tra vấn đề gì, ít nhất cũng tỏ rõ thái độ.

Để đám huyện lệnh căng thẳng một chút, việc cũng nghiêm túc cẩn trọng hơn.”

“Sáu bộ nha môn lớn hơn huyện nha nhiều, sự vụ phức tạp, thần chắc xem hiểu.

hiểu, qua bề nổi cũng .

Chỉ cần cho dáng, còn hơn là chẳng gì.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu thật sự vấn đề, thì thể thấy sáu bộ việc quá kém, đến thần – một nữ tử yếu đuối – cũng che mắt nổi.”

“Từng bước từng bước mà , sẽ ngày thành.”

Đường lý.

Không bằng cứ thử xem .

 

Loading...