Phượng Hoàng Tái Sinh - Chương 460: Phản Kích (Phần 1)
Cập nhật lúc: 2025-09-26 22:05:22
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái Hòa Đế thở dài thật sâu:
“Ngươi tưởng trẫm từng nghĩ ?
thử hỏi, trong hai bọn họ, ai thể thực sự gánh nổi vị trí Thừa tướng?”
“Lý Thượng thư, cả đời lừng khừng, đắc tội ai, chuyện gì cũng chỉ lo hòa giải.
Thủ đoạn , tâm phúc càng chẳng bao nhiêu.
Nếu nâng lên Thừa tướng, năm vị Thượng thư khác tuyệt đối tâm phục khẩu phục.”
“Còn Kỷ Thượng thư, tính tình ngay thẳng cứng nhắc, nổi nóng lên thì ngay cả trẫm cũng dám sập mặt. Ở trong triều nhân duyên tầm thường, cũng thích hợp Thừa tướng.”
Chức Thừa tướng Đại Lương, chịu nổi áp lực của Hoàng đế, trấn áp bách quan, nắm rõ từng vị trí trong triều, tinh thông chính vụ lớn nhỏ.
Nếu thể dễ dàng tìm thế, thì trẫm sớm cần nhịn Vương Thừa tướng đến giờ.
Nghĩ đến đây, Thái Hòa Đế thở dài thật dài, hạ giọng : “Đáng tiếc, Tử Hiến ngươi còn quá trẻ, quan trường tròn hai năm.
Đợi thêm hai ba mươi năm nữa, kinh qua đủ sóng gió, tích lũy đủ kinh nghiệm và nhân mạch, trẫm mới yên tâm giao trọng trách cho ngươi.”
Vương Thừa tướng bốn mươi tuổi mới ghế Thừa tướng.
Theo tính toán , Trịnh Trân ít nhất đợi thêm mười lăm, hai mươi năm nữa.
Trịnh Trân thể chờ lâu như !
Đại Lương hôm nay, chẳng khác nào một cây đại thụ mục ruỗng từ gốc rễ.
Phải thẳng tay chặt bỏ hết những phần thối nát, ví dụ như Vương Thừa tướng và bè cánh.
Chỉ tiếc, vị Hoàng đế trẻ tuổi mặt, khí phách và quyết đoán như thế.
Hành sự ngày càng giống vị Thái Khang Đế yếu nhược …
Hàng loạt ý nghĩ lướt qua đầu, nhưng gương mặt Trịnh Trân vẫn lộ chút sơ hở nào.
Hắn cúi đầu, cung kính :
“Hoàng thượng tin tưởng thần, thần ghi lòng tạc .
Xin Hoàng thượng yên tâm, thần nhất định chuyên tâm việc, học tập xử lý chính vụ, sớm ngày chia sẻ gánh nặng cùng Hoàng thượng.”
Thái Hòa Đế cuối cùng cũng giãn mày nhẹ, đang định thêm vài câu, thì Cát công công mặt mày cổ quái tiến , bẩm báo: “Khởi bẩm Hoàng thượng, Cảnh Dương cung xảy chuyện .”
Thái Hòa Đế giật , bật dậy: “Hoàng tổ mẫu ?”
Tim Trịnh Trân cũng trầm hẳn xuống, ngoắt về phía Cát công công.
Gốc rễ thật sự của nhà họ Trịnh, chính là ở Cảnh Dương cung, ở Trịnh Thái hoàng thái hậu.
lúc then chốt đối đầu với Vương Thừa tướng , Trịnh Thái hoàng thái hậu tuyệt đối xảy chuyện!
Cát công công bình thường năng gọn gàng, hôm nay lề mề, giọng còn ấp úng:
“Bẩm Hoàng thượng, Thái hoàng thái hậu .
Có điều… xảy chuyện với Lam công công và Tiểu Viên công công.”
Trịnh Trân sắc mặt chợt lạnh.
Lam công công là nhà họ Trịnh mấy năm cài cung, còn Tiểu Viên công công là đưa cách đây hai năm.
Cả hai đều là mỹ thiếu niên lựa chọn kỹ càng, đưa cung hầu hạ Thái hoàng thái hậu… Bên trong mờ ám gì, Trịnh Trân tất nhiên hiểu rõ.
Thái Hòa Đế nhíu chặt mày, ngữ khí trầm xuống: “Rốt cuộc là chuyện gì?
Nói rõ !”
Cát công công dám mặt Trịnh Trân, cúi đầu bẩm: “Hồi Hoàng thượng, năm nay phòng tịnh kiểm tra , phát hiện … Lam công công tịnh , Tiểu Viên công công cũng .”
Thái Hòa Đế: “…”
Mọi đều , cung thái giám, nhất định tịnh .
Loại bỏ căn nguyên, mới phép cung.
Đám thái giám khi thiến, nửa nam nửa nữ, thể bẩn hậu cung.
Trịnh Thái hoàng thái hậu thủ tiết mười năm, bên cạnh đổi vài lượt thái giám trẻ tuổi tuấn tú.
Thói quen nuôi mỹ thiếu niên , chẳng ai dám thẳng, nhưng cũng lạ lẫm gì.
Hoàng trưởng tôn như Thái Hòa Đế, trong lòng hiểu rõ, nhưng từng vạch trần.
Nào ngờ, kiểm tra lòi chuyện lớn như , trực tiếp khiến thanh danh Trịnh Thái hoàng thái hậu dính bùn, thể diện mất sạch.
Thái Hòa Đế sắc mặt u ám, lạnh giọng:
“Tiểu Viên công công cung lâu, Lam công công thì ở bên cạnh Hoàng tổ mẫu bao năm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phuong-hoang-tai-sinh/chuong-460-phan-kich-phan-1.html.]
Phòng tịnh mỗi năm đều kiểm tra, vì mãi tới giờ mới tra ?”
Cát công công gần như rụt đầu cổ:
“Bẩm Hoàng thượng, tổng quản phòng tịnh mới phát bệnh nặng, đưa ngoài cung dưỡng bệnh .
Hiện giờ tạm do phó tổng quản – Ngụy công công tiếp quản.
Ngụy công công cẩn trọng tỉ mỉ, tự tra xét từng , kết quả liền phát hiện chuyện .”
Tổng quản phòng tịnh cũ, vốn là của Trịnh Thái hoàng thái hậu, tất nhiên luôn mắt nhắm mắt mở.
Giờ đột nhiên đổi , sự thật liền phơi bày.
Cái tát , quất thẳng mặt Trịnh Thái hoàng thái hậu, đồng thời cũng đập thẳng mặt nhà họ Trịnh.
Trịnh Trân kìm nén giận dữ và hổ, cứng giọng : “Bệ hạ, thần lập tức đến Cảnh Dương cung thỉnh an Hoàng tổ mẫu.”
Thái Hòa Đế ngăn: “Cũng , ngươi trẫm xem Hoàng tổ mẫu, khuyên bớt giận.
Chuyện , trẫm sẽ sớm xử lý.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trịnh Trân khom lui .
Thái Hòa Đế đợi Trịnh Trân lui , sắc mặt lập tức trầm xuống, u ám như mây giông sắp nổi.
Hắn chán ghét Vương Thừa tướng độc quyền lũng đoạn triều chính, nhưng đối với ngoại thích nhà họ Trịnh, càng vài phần e ngại.
Nhà họ Trịnh dựa oai thế của Thái hoàng thái hậu, chỉ thao túng quan trường, mà bàn tay còn vươn thẳng hậu cung, chen chúc cắm khắp nơi…
Khoảnh khắc , trong đầu Thái Hòa Đế bỗng hiện rõ từng câu chữ mà Giang Thiệu Hoa vẫn thường nhấn mạnh trong thư gửi về: “Bệ hạ, nhất thiết cẩn thận bên cạnh.”
Thái Hòa Đế nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, mặt càng lúc càng lạnh.
Cát công công thấy , do dự hồi lâu, thấp giọng thưa: “Hoàng thượng, nô tài xin mạo phạm thẳng.”
“Ngụy công công lệnh nghi lễ tịnh cho Lam công công và Tiểu Viên công công.
Việc , mấy chục thái giám cung nữ đều tận mắt chứng kiến.
Chỉ sợ… ém nhẹm là khó.”
Ánh mắt Thái Hòa Đế càng thêm âm u, hừ lạnh: “Đi tra cho rõ, Ngụy công công , rốt cuộc là của ai!”
Giữa lúc mưa gió đầy trời, tự nhiên nhảy một Ngụy công công, đánh thẳng mặt Thái hoàng thái hậu và nhà họ Trịnh, thể liên tưởng?
Cát công công vội vàng khom nhận lệnh.
…
Bên trong Cảnh Dương cung, lúc đang gió tanh mưa máu.
Khi Trịnh Trân hối hả chạy tới, Ngụy công công đánh thừa sống thiếu chết, đầy máu, chỉ còn thoi thóp.
Trịnh Trân nhíu mày, lòng thầm nhảy dựng, vội vàng bước lên khuyên nhủ:
“Xin Thái hoàng thái hậu bớt giận.
Chuyện rõ ràng kẻ giật dây, nên chăng điều tra rõ ràng xử lý .”
Trịnh Thái hoàng thái hậu giận dữ : “Tra thì cũng tra!
cái tên tiện nô , tuyệt đối thể giữ !”
“Ai gia lập tức đánh chết, để cho bộ trong cung thấy rõ, kẻ nào dám phản chủ, đây chính là kết cục!”
“Không dừng!
Đánh tiếp cho ai gia!”
Rầm rầm rầm — cây gậy thô to liên tục giáng xuống, đầy vài chục roi, Ngụy công công tắt thở tại chỗ.
Trịnh Trân dù trong lòng giận tím mặt, nhưng sắc mặt vẫn cứng đờ.
Việc còn điều tra rõ, g.i.ế.c c.h.ế.t nhân chứng.
Nếu chuyện cùng với vụ Lam công công và Tiểu Viên công công lan truyền ngoài, thiên hạ chẳng sẽ đồn đại thành thế nào.
Nữ nhân vẫn là nữ nhân!
Dù ở vị trí cao bao nhiêu, già dặn bao nhiêu, nhưng khi gặp việc vẫn nóng nảy hồ đồ, lấy đại cục trọng.
Thái hoàng thái hậu sống đến ngần tuổi, vẫn phạm sai lầm non nớt như .
Dĩ nhiên, những lời , Trịnh Trân chỉ dám nghĩ trong đầu, ngoài miệng vẫn phụ họa vài câu, mắng nhiếc Ngụy công công tội phản chủ.
Ngụy công công chết, t.h.i t.h.ể liền kéo khỏi Cảnh Dương cung.
Trịnh Thái hoàng thái hậu ngay ngắn, sắc mặt lạnh băng, nhạt :
“Ai gia sai Triệu Xuân Minh tra xét, xem rốt cuộc là kẻ nào to gan như , dám giở trò quỷ mặt ai gia!”