Phượng Hoàng Tái Sinh - Chương 243: Khởi Đầu (Phần 3)
Cập nhật lúc: 2025-09-21 02:21:22
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Trác mỉm gật đầu, cẩn thận xem tấu chương một lượt, khen ngợi:
“Quận chúa , cần chỉnh sửa gì nữa.
Có thể sai đưa đến kinh thành !”
“Khoan .” Giang Thiệu Hoa nhanh chóng : “Ta còn thêm một phong thư gửi đến Thái hậu nương nương.”
Trong suốt hơn hai năm qua, tháng nào nàng cũng thư cho Trịnh Thái hậu, đến sinh thần của Thái hậu đều dâng lễ hậu hĩnh, duy trì mối quan hệ cận.
Dâng ngô và khoai lang lên triều đình là chuyện trọng đại, nhưng tiên vẫn nên báo cho Trịnh Thái hậu một tiếng.
Như thể tạo chút thời gian chênh lệch, để bà cơ hội lên tiếng mặt Thái Khang Đế và Thái tử, nắm chút thể diện, giúp nâng cao vị thế triều đình.
Những chuyện như thế , Giang Thiệu Hoa thuần thục.
Trần Trác thấy , trong lòng khỏi cảm thấy hài lòng.
Quận chúa dần trưởng thành, khả năng nắm giữ Nam Dương quận ngày càng vững vàng.
Bên nàng, những trẻ tuổi thể trọng dụng cũng ngày một nhiều hơn.
Chức vụ Trường sử Vương phủ của , dù vẫn là đầu trướng Quận chúa, nhưng nay còn là kẻ duy nhất mà nàng cần dựa .
Trần Cẩm Ngọc và Mã Diệu Tông hai năm rèn luyện, xử lý công việc ngày càng trôi chảy.
Lữ Công càng về càng xuất sắc, việc phổ biến trồng trọt lương thực mới triển khai tỉ mỉ, vững chắc.
Đây là một chuyện .
Sau khi cáo lão hồi hương, Quận chúa cũng cần lo lắng thiếu giúp đỡ.
dù , trong lòng vẫn khỏi chút mất mát.
Giang Thiệu Hoa ngẩng đầu liền thấy Trần Trác đang bằng ánh mắt phức tạp.
Nàng thoáng suy nghĩ liền hiểu nguyên do, nhịn , nhẹ nhàng trấn an:
“Ta mới chỉ mười hai tuổi, còn hơn hai năm nữa mới đến tuổi cập kê.
Vương phủ thể thiếu Trần Trường sử, càng thể thiếu ngài.”
Quả nhiên, Trần Trác dỗ đến vui vẻ, đáp:
“Quận chúa, lão thần tuy già nhưng đến nỗi hồ đồ.
Còn thể tận tâm phục vụ Quận chúa thêm mười năm tám năm nữa cũng thành vấn đề.”
Giang Thiệu Hoa :
“Vậy thì .
Chúng chủ – thần tương trợ, cùng nên một đoạn giai thoại cho Nam Dương.”
Trần Trác bật :
“Trần Xá nhân năm ngoái Thái Huyện lệnh tiểu ký, đầu năm nay Mã Huyện lệnh tiểu ký.
Xem tiếp theo sẽ đến Trần Trường sử tiểu ký .”
Giang Thiệu Hoa khẽ :
“Trần Xá nhân văn bút xuất sắc, những bài tiểu ký về nhân vật đều sống động.
Đợi thêm hai năm nữa, sẽ để nàng một bài Quận chúa tiểu ký.
Đến lúc đó, giấy ở Nam Dương chắc hẳn sẽ khan hiếm, ai cũng tranh .”
Hai đang thì Trần Cẩm Ngọc cau mày bước .
Hiện nay Trần Cẩm Ngọc việc hơn hai năm, năm nay tròn mười lăm, tính tình chững chạc hơn nhiều.
Trần Trác cũng dần giao cho nàng đảm nhận việc tiếp nhận tin tức chính thức từ kinh thành.
Còn những tin tức từ ám tuyến, nàng vẫn đủ tư cách tiếp cận.
Giang Thiệu Hoa thấy sắc mặt nàng nghiêm trọng, trong lòng khỏi trầm xuống, ngay:
“Đưa xem.”
Trần Cẩm Ngọc lệnh, dâng lên một phong thư.
Giang Thiệu Hoa nhanh chóng mở thư , khuôn mặt lập tức sa sầm.
Trần Trác thấy , trong lòng cũng trầm xuống.
Chuyện thể khiến Quận chúa biến sắc, tuyệt đối việc nhỏ:
“Quận chúa, xảy chuyện gì?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Thiệu Hoa hít sâu một , chậm rãi :
“Hoàng thượng trúng phong .”
“Cái gì?!”
Trần Trác biến sắc, màng đến lễ nghi quân thần, vội vàng cầm lấy thư .
Mấy ngày , Thái Khang Đế đột nhiên hôn mê ngay long ỷ.
Đám ngự y trong Thái y viện dốc hết lực mới thể giành sinh mệnh từ tay Diêm La Vương.
Thái Khang Đế mê man suốt bốn ngày mới tỉnh, nhưng long thể suy yếu, thể rời giường, càng thể động khí.
Cần tĩnh dưỡng an thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phuong-hoang-tai-sinh/chuong-243-khoi-dau-phan-3.html.]
Những việc triều chính quan trọng, bất đắc dĩ giao cho Thái tử.
Thái tử dù gặp biến cố đột ngột nhưng hề luống cuống.
Mỗi ngày vẫn đều đặn lên triều xử lý chính vụ, đến khi hạ triều liền túc trực bên cạnh Hoàng thượng, phụng dưỡng thuốc thang.
Trịnh Thái hậu và Vương Thừa tướng cũng tạm thời đình chiến, khiến triều cục miễn cưỡng giữ sự định.
ai cũng hiểu rõ, sự yên chỉ là tạm thời.
Đấu đá phe phái đến bước , ai chịu lùi bước, cũng ai chịu buông tay.
“Đảng tranh hại nước!” Trần Trác xem thư xong, đau lòng than thở: “Thái hậu nương nương liên tiếp nhúng tay triều chính, Vương Thừa tướng để quyền lực rơi khỏi tay , tranh đấu ngừng.
Trước đây còn tạm chấp nhận, chỉ đấu đá trong triều.
bây giờ phương Bắc liên tiếp đại hạn, dân chạy nạn đầy rẫy, loạn dân khắp nơi, mà bọn họ vẫn chịu dừng !”
“ .” Giang Thiệu Hoa thở dài: “Tiền Thị lang là của Thái hậu, phái Lưỡng Hồ thu lương, quan viên Lưỡng Hồ, sự chỉ đạo của Vương Thừa tướng, cố ý gây khó dễ.
Hắn vì thế mà mất chức.
Trong khi đó, khi Tần Lang Trung lên đường, chuyện thuận lợi vô cùng.
Vì ?
Vì Tần Lang Trung là của Vương Thừa tướng.”
“Triều đình chỉ mãi lo tranh đấu, chẳng hề bận tâm đến những bách tính đáng thương đang ngóng trông cứu tế.
Lương thực chậm đến một tháng, sẽ bao nhiêu c.h.ế.t đói.”
“Còn toán loạn dân cướp lương , rốt cuộc chỉ là dân đói nổi dậy, thực là kẻ giật dây, giờ cũng chẳng thể truy xét nữa.”
“Tiền Thị lang c.h.ế.t , phe Thái hậu chịu đả kích nặng nề, phe Vương Thừa tướng đắc ý vênh vang, đoạt đại quyền triều chính.
Cuối cùng, những trả giá là dân chúng vô tội.”
Trần Cẩm Ngọc , giận đến nghiến răng:
“Đã đến nước mà bọn họ vẫn tranh đấu!
Chỉ là tư lợi cá nhân!
Theo thấy, bất kể là phe Thái hậu phe Thừa tướng, đều thứ lành gì!”
Trần Trác liếc cháu gái đang phẫn nộ, thản nhiên :
“Quan trường xưa nay vốn như thế, cứ trắng đen rõ ràng.
Muốn việc, tiên nắm quyền lực.
Chỉ khi ở vị trí cao, lời mới trọng lượng.”
Như Quận chúa, chính là hiểu rõ đạo lý nhất.
Hơn hai năm qua, điều nàng thực sự , kỳ thực chỉ một chuyện: Chỉnh đốn quan trường Nam Dương quận, nắm chặt tất cả thuộc hạ.
Vậy nên, ở Nam Dương quận, nàng gì, chính là mệnh lệnh.
Một công văn ban xuống, mười bốn huyện ai dám trái lệnh.
Từ khi Cai Huyện lệnh khởi xướng phong trào cạnh tranh, các huyện lệnh khác cũng tranh ganh đua, ai cũng dốc hết sức việc.
Vấn đề lớn nhất của triều đình, thực chính là Thái Khang Đế.
Làm thiên tử nhưng thể khống chế đại thần, cũng thể quản nổi mẫu hậu của .
Kết quả là quyền thần cầm quyền, Thái hậu cũng đoạt thế, tranh đấu ngừng, hại nước hại dân.
, cho dù là một hoàng đế vô năng, chỉ cần còn vững long ỷ, triều đình vẫn thể duy trì sự định.
Giờ đây Thái Khang Đế trúng phong, Thái tử còn trẻ đẩy lên nắm quyền, liệu thể trụ vững , vẫn còn .
Giang Thiệu Hoa trầm mặc một lát, mới lên tiếng:
“Chúng cách triều đình quá xa, thể lo cũng nên lo.
Hiện tại, điều chúng thể là đảm bảo dân chúng Nam Dương quận no ấm, an cư lạc nghiệp.”
“Trần Trường sử, ngài một công văn, truyền đến các huyện.
Cho phép dân chúng dùng ngô và khoai lang thu hoạch năm nay để đổi lấy lương thực từ huyện nha.”
Trần Trác phản ứng cực nhanh, lập tức hiểu ý:
“Quận chúa dùng bộ ngô và khoai lang năm nay giống, phổ biến đến các châu quận phía Bắc?”
Giang Thiệu Hoa gật đầu:
“ .
Chỉ cần triều đình chịu lực đẩy mạnh trồng trọt lương thực mới, chúng sẽ dâng bộ ngô và khoai lang năm nay hạt giống.
May mắn là trong hai năm qua, các huyện tích trữ đủ lương thực, đủ để dân chúng ăn no.
Sang năm chỉ cần trồng thêm một vụ nữa, là thể chống chọi qua nạn đói.”
“Quận chúa suy tính đến phương án nhất.” Trần Cẩm Ngọc nhịn thì thầm phản bác: “ nếu dân chạy nạn kéo đến Nam Dương quận thì ?
Khi đó Quận chúa quản ?
Còn nếu loạn dân kéo đến gây sự thì ?”