Phượng Hoàng Tái Sinh - Chương 169: Sắp Xếp
Cập nhật lúc: 2025-09-17 22:49:25
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ của Bao Nhị mất sớm, cha mấy năm thương ở chân, đó sốt cao qua đời.
Bao Nhị vướng bận gia đình, ăn một , ở một , lâu nay vẫn luôn sinh hoạt trong quân doanh.
Bây giờ Bao Nhị và Phương Nương thành , quận chúa đồng ý, Tần Chiến cũng rộng rãi, lập tức cấp cho hai một trướng quân trống tân phòng.
Bao Nhị là đầu bếp, Phương Nương hiện tại cũng việc trong nhà bếp.
Ban ngày cả hai cùng ở nhà bếp nấu nướng, ban đêm về chung một chỗ, về về cùng , vô cùng tiện lợi.
Thân vệ doanh tổng cộng một ngàn tám trăm , trong đó sáu phần lập gia đình, vẫn còn mấy trăm độc .
Hôn lễ của Bao Nhị và Phương Nương tổ chức đơn giản nhưng vô cùng náo nhiệt.
Cả quân doanh đều hưởng lợi, ai cũng một bữa ăn ngon.
Đến khi Bao Nhị hoan hoan hỉ hỉ dắt tân nương về trướng quân, những gã độc trong doanh trại khỏi động lòng.
Quân doanh đây nữ nhân, bây giờ thì ?
Nhà bếp mười mấy nữ nhân, bên cạnh Tôn cô nương mười mấy , còn năm nữ thổ phỉ tính tình mạnh mẽ nữa… Tính sơ sơ cũng vài chục nữ nhân xinh !
Biết bọn họ cũng cơ hội thành ?
Còn về chuyện từng ở trong ổ thổ phỉ?
Người để ý thì đương nhiên để ý, còn ai quan tâm thì cũng chẳng bận lòng.
Tóm , Bao Nhị cưới Phương Nương mở một khởi đầu .
Người duy nhất đau lòng chính là Đào Đại.
Hắn xưa nay ăn khỏe, nhưng hôm nay chẳng động đũa, chỉ lặng lẽ quân trướng của , về phía đám đông náo nhiệt ở xa xa.
Những vệ cùng ở chung trướng ai dám đến gần, ai nấy đều giữ cách, sợ rằng sẽ phát điên mà đánh .
Hôm , đúng ngày quân doanh nghỉ ngơi định kỳ.
Thân vệ doanh mỗi tháng nghỉ một , mỗi hai ngày.
Đào Đại trở về nhà.
Vừa bước cửa, chặn , tức giận chỉ trán mà chửi mắng:
“Ta đồng ý cho ngươi cưới , mà còn ủ rũ cái gì!
Ta cho ngươi , nếu ngươi cưới cái con chổi đó về, thì để nó ở nhà!
Đừng suốt ngày chạy đến quân doanh khoe mặt, còn dạy đám đàn ông sách chữ!
Đó chuyện đàn bà đoan chính nên ?!”
“Ta đúng là tám đời xui xẻo mới sinh một đứa con bướng bỉnh như ngươi!
Cưới một đứa con dâu như , ngẩng đầu mặt đây…”
Tố chất mắng chửi rèn luyện suốt nhiều năm, bà thao thao bất tuyệt ngừng nghỉ, nước bọt văng đầy mặt Đào Đại.
Hắn dáng vẻ vênh váo, chua ngoa của , trong đầu chợt hiện lên gương mặt đoan trang dịu dàng của Khổng Thanh Uyển.
Bỗng nhiên, hiểu tất cả.
Hắn lấy tư cách gì để cưới Khổng cô nương?
Cưới nàng về, để nàng ngày ngày hầu hạ ?
Khổng cô nương tài mạo song , học vấn uyên bác.
Nếu vì cuốn kiếp nạn ở sào huyệt thổ phỉ, nàng hẳn sớm gả cho một vị tú tài, trở thành phu nhân của một viên quan, hoặc thiếu phu nhân trong nhà giàu .
Hắn, rốt cuộc tư cách gì để xứng với nàng?
Khổng cô nương đầu óc tỉnh táo, nên mới từ chối .
Hắn cũng nên buông bỏ cố chấp thôi.
“Mẹ.”
Giọng Đào Đại vốn dĩ lớn, nhưng lúc nhỏ đến mức khó , cố hết sức mới thốt một câu:
“Con cưới Khổng cô nương nữa.”
Mẹ Đào Đại sửng sốt, mắng chửi bỗng nhiên khựng :
“Ta đồng ý , ngươi cưới?!”
Đào Đại mím chặt môi, hồi lâu mới tiếp:
“Khổng cô nương lấy chồng.”
Bà hừ lạnh một tiếng, khinh thường :
“Giả bộ thanh cao!
Một đứa từng nhốt trong ổ thổ phỉ, dù gả cũng ai thèm lấy!
Ngươi là đứa ngu ngốc nhất, mà nó nắm chặt, còn bày đặt giá?”
Đầu Đào Đại ong ong, bỗng nhiên quát lớn một tiếng:
“Câm miệng!”
Mẹ dọa giật , theo bản năng im bặt.
Đào Đại trừng mắt, ánh kiên định:
“Khổng cô nương .
Nàng thành , vì ai chịu cưới.
Mẹ nàng .”
“Sau , nếu còn dám nàng, con sẽ về nhà nữa!”
Nói xong, đầu bỏ , hề ngoảnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phuong-hoang-tai-sinh/chuong-169-sap-xep.html.]
Mẹ tái mặt vì giận, vội vàng lao tới nắm lấy tay áo , còn định gào lên cãi tiếp.
khi đối diện với sắc mặt lạnh lùng của con trai, bà bỗng nhiên chột .
Suốt bao năm qua, bà từng thấy con trai dáng vẻ cương quyết, dứt khoát như .
Dẫu cũng là đứa con ruột, bà nỡ căng, giọng điệu mềm mỏng hơn hẳn:
“Được , nữa!
Mỗi tháng ngươi chỉ về hai ngày, về nhà ăn bữa cơm hẵng .”
Đào Đại yên bất động:
“Mẹ thề, từ nay về sẽ mắng Khổng cô nương nữa.”
Mẹ nghiến răng nghiến lợi, nhưng cuối cùng vẫn phát một lời thề độc.
Đào Đại :
“Còn nữa, con lấy vợ .
Mẹ đừng khắp nơi mai mối cho con nữa.”
Mẹ Đào Đại: “……”
Ngày nghỉ, vệ doanh vắng một nửa , bầu khí yên tĩnh hơn hẳn.
Giang Thiệu Hoa triệu tập Tần Chiến, Mạnh Đại Sơn và Lưu Hằng Xương đến nghị sự.
Cộng thêm Tống Uyên, tất cả võ tướng tiếng trong vệ doanh đều mặt.
“Hôm nay bản quận chúa gọi các ngươi đến là để bàn về chuyện dời quân doanh.”
Giang Thiệu Hoa vòng vo, thẳng vấn đề:
“Hai doanh trại mới xây xong.
Hôm nay quyết định, ngày nghỉ sẽ lập tức tiến hành di dời.”
Tần Chiến và Mạnh Đại Sơn liếc , đồng thời thẳng dậy:
“Xin quận chúa chỉ thị.”
Trước đây bọn họ tranh rời doanh trại cũ, chẳng qua chỉ là đùa.
Nếu quận chúa lệnh, thì dù vui cũng sẽ tuyệt đối chấp hành, một lời oán thán.
Lưu Hằng Xương chậm một nhịp, nhưng cũng lập tức bày tỏ thái độ:
“Tam doanh chúng sẵn sàng chuyển sang quân doanh mới.”
Hai doanh chuyển , chỉ một doanh giữ .
Lưu Hằng Xương hiểu rõ giữ chắc chắn tam doanh.
ngờ, câu tiếp theo của quận chúa là:
“Bản quận chúa quyết định để tam doanh ở .
Nhất doanh và nhị doanh sẽ chuyển sang quân doanh mới.”
Lưu Hằng Xương sững sờ, theo bản năng thốt lên:
“Quận chúa!
Như ?!”
Tần Chiến và Mạnh Đại Sơn cũng bất ngờ, nhưng Lưu Hằng Xương lên tiếng, bọn họ ngại tiện phản đối nữa.
Giang Thiệu Hoa bình tĩnh đáp:
“Không gì cả.
Trong mắt bản quận chúa, ba doanh đều như , phân biệt ai đến , ai đến .”
“Nói về năng lực tác chiến, tam doanh còn nhỉnh hơn nhất doanh và nhị doanh hai phần.
Doanh trại , để cho bọn họ là hợp lý.”
Đến nước , Lưu Hằng Xương cũng tiện từ chối, đành ôm quyền tạ ơn quận chúa.
Giang Thiệu Hoa sang Tần Chiến:
“Tần thống lĩnh, cách sắp xếp , ngươi phục ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Chiến cần suy nghĩ, lập tức đáp:
“Thuộc hạ tuân lệnh quận chúa, gì phục.”
Giang Thiệu Hoa hài lòng gật đầu, sang Mạnh Đại Sơn.
Không đợi quận chúa mở miệng hỏi, Mạnh Đại Sơn sảng khoái :
“Quân doanh mới rộng rãi sạch sẽ, gì mà ?
Chúng sẽ dọn sang đó ngày mai.”
Giang Thiệu Hoa nhạt:
“Tốt lắm, thì quyết định như thế.”
“Sau khi chuyển đến quân doanh mới, các ngươi sẽ một thời gian để chỉnh đốn.
Sau đó, thể bắt tay chiêu mộ tân binh.”
“Ba doanh các ngươi tự chiêu mộ, tự huấn luyện.
Nếu cần quân lương, cứ đến tìm bản quận chúa.”
“Nửa năm , bản quận chúa sẽ thị sát.
Đến lúc đó, xem ba doanh tập trận đối kháng.”
“Sang năm, dựa theo kết quả tập trận, sẽ quyết định phân phát chiến mã và áo giáp.”