"Giả , đây là nhà phu của ?"
"Phủ mấy gian ? Nhìn lớn thật! Bên trong chắc nhiều phòng lắm nhỉ?"
"Giả , phu của là ai ?"
Sống ở phủ Quận chúa, phu phận gì? Chẳng lẽ là Quận mã?
Nhược Thủy bất động thanh sắc bọn họ, giọng nóng lạnh: "Giả việc gì ?"
Giả Thế Kiệt : "Đại tỷ và tỷ phu bảo mang cho ít đồ."
Trong lòng Nhược Thủy kinh ngạc, nhưng vẫn : "Vất vả cho Giả , về sẽ thư cảm tạ tỷ phu. Không tỷ phu và đại tỷ gửi cho thứ gì?"
Nhược Thủy , chờ lấy đồ .
Giả Thế Kiệt : "Đồ ở trong tay nải của , ở bên ngoài lấy tiện, chi bằng chúng phủ một lát, sẽ lấy ?"
Giả Thế Kiệt cho Nhược Thủy cơ hội chuyện, sang với những cùng: "Chư vị đài, vị là Nhược Giang, vị là Nhược Thủy, hai chính là Giải nguyên và Á nguyên của huyện Sa Khê chúng . Hai vị Nhược , đây là những đồng môn đến từ các nơi mà kết bạn đường . Vị là Hà Nghiêu, lẫm sinh huyện Vĩnh Hòa, vị là..."
Những thư sinh sôi nổi chắp tay hành lễ chào hỏi em Nhược gia.
"Hai vị Nhược , tại hạ là Hà Nghiêu, huyện Vĩnh Hòa, ngưỡng mộ lâu, ngưỡng mộ lâu!"
"Hai vị Nhược , tại hạ là Bàn Khê, huyện Chương Châu, ngưỡng mộ đại danh hai vị Nhược lâu, hôm nay gặp mặt quả nhiên bất phàm!"
"Hai vị Nhược ..."
Giả Thế Kiệt đợi bọn họ tự giới thiệu xong, : "Nhược , chúng phủ , sẽ đưa đồ cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-599.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chỉ cần bên trong, sẽ cách ăn vạ . Thật bọn họ thành từ trưa nay, nhưng vì đến quá muộn nên tìm khắp các khách điếm trong thành cũng còn phòng trống.
Sau đó Giả Thế Kiệt nhớ nhóm Nhược gia kinh từ sớm, Nhược Huyên là Quận chúa, Hoàng thượng hình như còn ban cho nàng một tòa phủ , liền dò hỏi đường , cuối cùng cũng tìm đến đây. Giờ phút mệt đói, chỉ mau chóng phủ nghỉ ngơi.
Còn chuyện Lưu Văn Dao gửi đồ, đó là bịa đặt, chỉ là cái cớ để đến cửa mà thôi. Đến lúc đó cứ lấy đại một cái túi tiền, bỏ một trăm văn tiền, là vợ chồng Trương Thành Nghiệp gửi chúc thi đỗ là xong.
Nhược Thủy và Nhược Giang đáp lễ mấy .
Giả Thế Kiệt là bà con bên nhà đẻ của thím Tư, Nhược Giang tuy ý đồ của nhưng khó mở miệng gì, hơn nữa phủ Quận chúa là của Huyên Bảo, ông cũng tư cách quyết định, chỉ bên cạnh Nhược Thủy, để chú xử lý.
Nhược Thủy với Giả Thế Kiệt: "Hôm nay trong nhà khách quý, tiện tiếp đãi Giả , hẹn trưa mai gặp ở quán Cổ Trà. Giả đến kinh thành nhỉ? Nhân lúc trời còn sớm, hãy mau chóng tìm khách điếm nghỉ chân !"
Nói xong, Nhược Thủy sang Nhược Giang: "Nhị ca, chúng thôi!"
Giả Thế Kiệt thì cuống lên, vội tiến lên định kéo Nhược Thủy: "Nhược khoan !"
Mấy em Nhược gia đều tập võ từ nhỏ, tay Giả Thế Kiệt còn chạm Nhược Thủy thì Nhược Thủy né . Nhược Thủy lạnh lùng liếc Giả Thế Kiệt một cái khiến ngượng ngùng rụt tay .
Tuy Giả Thế Kiệt dám chạm Nhược Thủy, nhưng nếu phủ Quận chúa tá túc, đêm nay sẽ lưu lạc đầu đường xó chợ.
Hắn bước lên chắn đường Nhược Thủy, vẻ thiết : "Muội phu, suýt chút nữa thì quên, đại tỷ còn nhờ chuyển lời nữa! Ta trong với Văn Ngọc vài câu."
Nhược Thủy hề d.a.o động: "Giả công t.ử lời gì với cũng thôi, đại tỷ nếu nhờ chuyển lời thì chắc cũng chẳng bí mật gì. Huynh thể , tướng công càng thể . Hôm nay trong phủ khách quý, thực sự tiện tiếp đãi."
Nói xong, Nhược Thủy lách qua thẳng trong phủ. Giả Thế Kiệt ngăn cản, nhưng ngăn nổi Nhược Thủy?
Nhược Thủy và Nhược Giang nhanh chóng bước cổng phủ, ngay đó cánh cổng đóng sầm . Giả Thế Kiệt chạm một cái mũi đầy tro.