Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 594

Cập nhật lúc: 2025-12-14 12:47:35
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

cha bà hỏi !

 

Người nhà họ Nhược mà toát mồ hôi lạnh.

 

Thân phận công chúa tôn quý há thể tùy tiện nhận vơ?

 

Tô Quốc trượng cố ý nâng Nhược Huyên lên thành công chúa, chính là đang đặt nàng và cả nhà họ Nhược lên đống lửa mà nướng.

 

Thứ nhất, khiến các phi tần công chúa trong cung coi nàng như cái gai trong mắt.

 

Thứ hai, để quần thần xem nhà họ Nhược Hoàng thượng tín nhiệm và coi trọng đến mức nào, Hoàng thượng vì mặt cho nhà họ Nhược, mà bế cả vị Vô Ưu Quận chúa lên đại điện để nhận đại lễ của triều thần.

 

Ông đây là khiến nhà họ Nhược và các đại thần trong triều đối đầu với .

 

Một đối phó với nhà họ Nhược, nhà họ Nhược thể chống , nhưng cả một đám chèn ép thì ?

 

Vậy thì khó lòng phòng !

 

Nhược Hải lạnh lùng liếc Tô Quốc trượng một cái, gì, nơi hiện tại đến lượt nhà họ Nhược bọn họ lên tiếng.

 

Nhược Huyên cảm nhận lời của đối phương tràn đầy ác ý, liền hỏi Hoàng hậu: "Hoàng hậu nương nương, thần nữ hiểu quy củ và lễ pháp, xin hỏi một chút, ngay cả công chúa cũng phân biệt , liệu tội ạ?"

 

Hoàng hậu: "..."

 

Thái hậu : "Tô Quốc trượng ít tiến cung, đến cả Hoàng thượng mấy vị công chúa cũng nhận ?"

 

Tô Quốc trượng vội chắp tay hành lễ: "Thần tội! Thần chỉ là đùa, phận công chúa tôn quý, thần đương nhiên nhận công chúa."

 

Hoàng hậu mất mặt, Hoàng thượng và Thái hậu thật quá đáng, để một đứa bé gái bắt nạt lên đầu bà và cha bà , đây chẳng cho và cha mất mặt cả triều văn võ ?

 

: "Cha, đây là Vô Ưu Quận chúa, Vô Ưu Quận chúa quen sống vô câu vô thúc, tính tình tự nhiên thiên chân vô tà, qua là công chúa. Công chúa trong cung mỗi lời cử chỉ đều thể coi là tấm gương cho nữ t.ử trong thiên hạ, cha thể đùa kiểu chứ!"

 

Ngụ ý chính là, nếu Nhược Huyên là công chúa, thì tuyệt đối sẽ hiểu chuyện như thế, để Hoàng thượng bế đại điện nhận lễ của quần thần.

 

Còn nữa đây là đại điện, ở đây bao nhiêu phận tôn quý hơn nó, chỗ cho một đứa con nít như nó chuyện phận?

 

Không thấy các hoàng t.ử công chúa đều đang ngoan ngoãn im ?

 

Thái hậu : "Quả thực, công chúa trong cung ai nấy đều giống hệt Hoàng hậu khi còn nhỏ, Tô Quốc trượng thể nhận nhầm !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-594.html.]

 

Hoàng hậu: "..."

 

Nhược Huyên: "Ca ca Hiên Viên, là hoàng tử, hỏi một chút, phận hoàng t.ử và công chúa thể tùy tiện mang để đùa ?"

 

Hiên Viên Khuyết: "Không thể."

 

Tô Hoàng hậu: "..."

 

Tô Quốc trượng toát cả mồ hôi lạnh!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Bé gái mới chỉ bốn năm tuổi thôi chứ mấy?

 

Sao lợi hại như thế?

 

Cả triều văn võ: "..."

 

Bé gái lợi hại thật!

 

Xem kìa, cho Hoàng hậu và Tô Quốc trượng tức đến mức sắc mặt khó coi kìa!

 

Tô Quốc trượng vội : "Thần tội, xin Hoàng thượng thứ tội!"

 

Thái hậu : "Huyên Bảo, vị chính là Tô Quốc trượng, luận về vai vế thì các hoàng t.ử và công chúa trong cung đều là cháu ngoại của ông , ông đùa với cháu ngoại một chút cũng ."

 

Nhược Huyên bừng tỉnh đại ngộ: "Hóa là vai vế lớn ạ!"

 

Nàng tuy câu "đó chẳng là cậy già lên mặt ?".

 

trong lòng đều hẹn mà cùng nghĩ đến: Hóa là vai vế lớn ! Vậy chẳng là cậy già lên mặt ?

 

Đứa trẻ lợi hại!

 

Thật sự quá lợi hại!

 

Nhìn Tô Quốc trượng một bộ dạng ngậm bồ hòn ngọt đến mức sắp thở , nhiều trong lòng thầm sướng.

 

Thủ phụ đại nhân là tín của Hoàng thượng, từ đến nay đều hiểu rõ Hoàng thượng, ngài dạy dỗ Tô Quốc trượng, thấy dạy dỗ cũng hòm hòm , liền : "Ha ha, Vô Ưu Quận chúa thiên chân vô tà, Hoàng thượng chắc hẳn là sinh một công chúa xinh đáng yêu, thiên chân vô tà như Vô Ưu Quận chúa nên mới bế chịu buông tay chứ gì!"

 

Một câu liền biến lời châm chọc của Nhược Huyên đối với Tô Quốc trượng thành "chỉ là lời trẻ con ngây thơ, lớn nên chấp nhặt".

 

 

Loading...