Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-03-20 01:29:34
Lượt xem: 3,282

"Thôi, nếu Dật nhi không thích, thì để Như Ý trở về, sau này Dật nhi có người ưng ý, rồi tính tiếp."

Nàng phụ họa gật đầu, trong lòng vui như nở hoa, "Mẫu thân nói đúng, ý thích của phu quân là quan trọng nhất. Nếu phu quân không thích, hoặc là thiếp thất không an phận, e rằng hậu trạch sẽ bất ổn, ảnh hưởng đến uy tín của chàng ở triều đình."

Lâm thị ừ một tiếng, đúng là như vậy, hậu trạch không yên ổn, truyền ra ngoài danh tiếng cũng không hay ho gì. Thế gia đại tộc coi trọng nhất chính là thanh danh. Tạ gia là dòng dõi thanh quý, không thể dính dáng đến những chuyện rắc rối đó.

Thẩm Thư Dao thoải mái uống một ngụm trà, tha thứ cho sự hoang đường của Tạ Dật tối qua.

Chớp mắt đã đến tháng năm, thời tiết càng thêm ấm áp, gió mang theo hơi nóng phả qua gò má không còn mát mẻ nữa, mà có chút nóng bức.

Thẩm Thư Dao đã hứa sẽ may y phục mùa hè cho Tạ Dật, nhưng tay nghề thêu thùa của nàng không tốt, y phục mùa hè đều do Linh Xuân làm, nàng chỉ ngồi bên cạnh nhìn, làm cho có lệ.

Ngáp ngắn ngáp dài vì buồn chán, đầu óc mơ màng, bỗng nghe thấy một tiểu nha đầu nói chuyện ở cửa.

"Nhị công tử đã về phủ, phu nhân mời thiếu phu nhân qua đó."

Thẩm Thư Dao nhiều lần tự hỏi trong lòng, tại sao lúc trước mình lại có hảo cảm với Tạ Tuấn. Nghĩ rất lâu, nàng đại khái nghĩ ra một chút, có lẽ là lúc trước việc nghị thân của mình không thuận lợi, lại đúng lúc nghe thấy có người nói xấu mình, nàng không nhịn được mà rơi nước mắt, mà vẻ mặt buồn bã của mình lại đúng lúc bị Tạ Tuấn nhìn thấy. Hắn không những không lạnh lùng đứng nhìn, ngược lại còn mỉm cười đưa khăn tay an ủi một câu.

Lúc đó Thẩm Thư Dao cảm thấy, hóa ra có một số nam nhân, cũng không phải đều nông cạn như vậy.

Hơn nữa Tạ Tuấn và Tạ Dật hoàn toàn là hai loại tính cách khác nhau, Tạ Dật lạnh lùng, tính tình cao ngạo, ít nói, khó gần. Tạ Tuấn thì ngược lại, cả ngày tươi cười, dịu dàng lễ độ, nói chuyện như gió xuân, trò chuyện với hắn là một loại hưởng thụ.

Trong yến tiệc Quỳnh Hoa, Tạ Tuấn đi theo bên cạnh Tạ Dật, một lạnh một nóng, sự đối lập khá rõ ràng. Lúc đó Thẩm Thư Dao cũng gan dạ, vậy mà dám trước mặt mọi người, cứ nhìn chằm chằm như vậy. Có lẽ là xuất thân từ gia đình võ tướng, thừa hưởng sự phóng khoáng của phụ mẫu, cho nên không hiểu lắm về sự e lệ của nữ tử.

Vì vậy, đã khiến mẫu thân nàng hiểu lầm, mới có chuyện sau này.

Gả vào Tạ phủ một năm, nửa năm đầu gặp Tạ Tuấn cũng ít, nửa năm sau Tạ Tuấn ra ngoài du ngoạn, cũng không gặp được. Chút hảo cảm đó của nàng, dần dần chôn vùi trong đáy lòng, sắp tan biến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-9.html.]

Bây giờ Tạ Tuấn đã trở về phủ, nàng vui mừng, nhưng cũng không còn hưng phấn như lúc trước nữa. Một cảm giác rất khó tả.

Nói đến vui mừng, trong phủ này người vui mừng nhất chính là Lâm thị, hôm nay Tạ Tuấn trở về, ngoại trừ Tạ Dật đang ở nha môn chưa về, những người còn lại đều có mặt, ngay cả hai vị di nương mà Lâm thị không ưa cũng ngoan ngoãn ngồi trong sảnh.

Thẩm Thư Dao đến muộn nhất, không phải nàng ra vẻ ta đây, mà là Lan Viên hơi xa, nàng đi lại chậm, nên đến muộn một chút. Bộ y phục màu xanh bao bọc lấy thân hình đầy đặn, khuôn mặt xinh đẹp, da trắng như mỡ đông, ánh sáng dịu dàng chiếu lên khuôn mặt, rực rỡ động lòng người.

Thẩm Thư Dao thong thả bước vào cửa, ngẩng đầu liếc mắt một cái, nhìn thấy Như Ý đang đứng bên cạnh Lâm thị, ánh mắt chạm nhau, trong đáy mắt chứa đầy sự không cam lòng. Ồ, nàng ta vẫn chưa từ bỏ.

Thẩm Thư Dao mỉm cười cúi đầu, không để tâm, nàng có chút hiểu biết về Tạ Dật, nếu hiện tại chàng không cần Như Ý, sau này cũng sẽ không cần, chàng là người cao ngạo như vậy, sẽ không để lại cơ hội cho người khác cười nhạo.

Chàng chính là không thích Như Ý.

Thẩm Thư Dao khom người, sau đó ngồi xuống, một phòng mấy người nữ nhân, khá là náo nhiệt, Lâm thị không chú ý đến nàng, toàn bộ sự chú ý đều đặt ở ngoài cửa, nóng lòng muốn nhìn thấy Tạ Tuấn. Đợi một lát, hạ nhân ở cửa đến báo, nói người đã đến cửa.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Lâm thị vui mừng đứng dậy, bước ra ngoài, chân vừa bước qua ngưỡng cửa, bóng dáng tuấn tú của Tạ Tuấn đã đến cửa.

Hai mẫu tử hàn huyên hỏi thăm nhau, cảnh tượng thật cảm động. Thẩm Thư Dao đi theo phía sau, bước qua mấy người để quan sát, từ xa nhìn lại, nàng đã nhìn thấy toàn bộ, so với nửa năm trước, Tạ Tuấn đen hơn, cũng cường tráng hơn, nhưng nụ cười vẫn ấm áp như cũ.

Cảnh tượng náo nhiệt kéo dài một lúc, Lâm thị cuối cùng cũng bình tĩnh lại, kéo Tạ Tuấn vào cửa bắt đầu hỏi han đủ thứ. Tạ Tuấn cũng rất biết cách lấy lòng bà, kể rất nhiều chuyện thú vị gặp phải trên đường đi, khiến Lâm thị cười không ngậm được miệng.

Thẩm Thư Dao ngồi bên cạnh nửa canh giờ, nghe bọn họ nói chuyện, cuối cùng cũng có chút không kiên nhẫn, nhưng trên mặt nàng không biểu lộ ra, sợ phá hỏng không khí, Lâm thị sẽ không vui.

Một lúc lâu sau, Tạ Tuấn cất giọng trong trẻo nói: "Đã mang về một ít đặc sản của Miêu Cương, cho hai vị di nương và tẩu tẩu nếm thử."

Tạ Tuấn nhìn sang, ánh mắt chạm nhau. Thẩm Thư Dao gật đầu mỉm cười, không có gì khác thường, tiếp đó, Tạ Tuấn liền quay sang, tiếp tục nói với Lâm thị: "Đi Miêu Cương một chuyến, đã học được cách nấu trà sữa, lát nữa sẽ nấu cho mẫu thân."

Thẩm Thư Dao ngẩng đầu, kinh ngạc, đi một chuyến mà lại học được cách nấu trà, thật hiếm thấy. Đang kinh ngạc thì Tạ Tuấn lại nói với nàng: "Tẩu tẩu cũng nếm thử nhé."

Loading...