Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-03-20 01:29:31
Lượt xem: 3,904
Nghĩ thông suốt một chút, khí uất trong lòng Thẩm Thư Dao tiêu tan bớt, không còn khó chịu nữa. Nàngmở mắt ra, cách một lớp màn dặn dò: "Tắt đèn đi, quá sáng, chói mắt."
Tuệ Hoa nhỏ giọng đáp lại, ngay sau đó, căn phòng chìm vào bóng tối, tối đen như mực. Chỉ có cửa sổ hé mở hắt vào chút ánh trăng, lạnh lẽo mờ ảo.
Xung quanh rất yên tĩnh, trong sự yên tĩnh có một loại cảm giác thư thái dễ chịu, đầu óc cũng tĩnh lặng lại, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ. Có lẽ là do một ngày hôm nay thật sự mệt mỏi, Thẩm Thư Dao ngủ rất say, cửa phòng mở ra cũng không biết, càng không biết đến tiếng nước chảy róc rách.
Trong phòng vẫn rất tối, bóng đen cao lớn vén màn lên liền chui vào, thấy người ngủ say lại càng tức giận. Nằm xuống bên cạnh, tay tự nhiên đặt lên vòng eo mềm mại, vuốt ve qua lại.
Thẩm Thư Dao năm nay mười bảy tuổi, đúng là độ tuổi đẹp nhất, mềm mại nõn nà, còn non hơn cả hoa. Từ nhỏ đã được sống trong nhung lụa, chưa từng trải qua khổ cực, hơi đau một chút liền cau mày, lúc này ngủ say, cảm thấy eo dần dần đau, liền nhíu mày, rên rỉ một tiếng.
Người gây ra chuyện lại không dừng tay, ngược lại càng được nước lấn tới, càng ra sức hơn. Như là cố ý muốn đánh thức người ta dậy vậy.
"Thẩm Thư Dao."
Nam nhân đè thấp giọng gọi một tiếng, thấy nàng có dấu hiệu tỉnh lại liền chống nửa người dậy nhìn nàng, lại khẽ gọi một tiếng nữa, hơi thở nóng bỏng phả vào cổ, hơi ngứa. Thẩm Thư Dao rụt cổ lại, ưm một tiếng.
Tạ Dật nheo mắt, xoay người nàng lại, nắm cằm liền hôn một cái, sau đó chậm rãi di chuyển xuống dưới, ngửi thấy mùi hương quyến rũ, há miệng liền cắn.
Thẩm Thư Dao mơ mơ màng màng tỉnh dậy, bị trọng lượng nặng nề đè lên suýt nữa không thở nổi, lại cúi đầu xuống, liếc thấy cái đầu đen sì trước ngực, lập tức tỉnh táo lại, không còn chút buồn ngủ nào nữa.
"Phu quân."
Giọng nói vốn đã ngọt ngào mềm mại, người lại vừa mới tỉnh ngủ, liền càng thêm nũng nịu.
Tạ Dật đáp lại một tiếng, môi rời đi, quay sang hôn môi nàng. Đôi môi đỏ nhỏ nhắn mềm mại, hôn lên liền nghiện, không muốn rời ra nữa.
Trong bóng tối không nhìn rõ mặt hắn, biểu cảm thần sắc của nam nhân càng không rõ ràng, nhưng tiếng thở dốc và động tác lại bị phóng đại, kích thích giác quan và thân thể nàng.
Thẩm Thư Dao cự tuyệt, rõ ràng đã tìm Như Ý, lại còn đến chỗ nàng làm gì? Hay là, ở chỗ Như Ý không được thỏa mãn, mới đến tìm nàng. Cho dù là khả năng nào, Thẩm Thư Dao cũng không thể chấp nhận, vì vậy ra sức giãy giụa, muốn trốn tránh, nhưng mà Tạ Dật tối nay lại mạnh mẽ khác thường, nàng càng trốn, hắn càng hăng hái, mơ hồ lộ ra vẻ hưng phấn.
Đúng vậy, chính là hưng phấn.
Từ lực đạo hắn kìm kẹp có thể thấy, là sự mạnh mẽ bá đạo chưa từng có, thái độ không cho phép cự tuyệt.
Thẩm Thư Dao thấy khó hiểu, hắn làm sao vậy, nàng có chọc giận hắn đâu, tối nay thật khác thường.
"Tạ Dật." Nàng gọi một tiếng mềm mại.
Tạ Dật không đáp lại, hôn càng mạnh hơn, như muốn nuốt chửng người ta vậy. Ngược lại nắm lấy hai cổ tay nàng, đặt lên trên đầu nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-8.html.]
Tư thế xấu hổ, ẩn chứa vẻ dâm mỹ, Thẩm Thư Dao lập tức toàn thân nóng ran.
Tạ Dật nhìn thì có vẻ lạnh lùng, nho nhã lễ độ, nhưng trên giường lại mạnh mẽ cuồng nhiệt, giống như mãnh thú, bắt được con mồi ngon miệng liền không buông tha, tận tình hưởng dụng.
Tuy tư thế giống nhau, nhưng lực đạo lại khác biệt, muốn mạng người ta.
Thẩm Thư Dao thậm chí cảm thấy, toàn bộ sức lực của Tạ Dật, dường như đều dùng ở eo và tay.
Nàng hưởng thụ, nhưng cũng rất mệt mỏi.
…
Ngoài sân tưới nước quét dọn một trận bận rộn, Thẩm Thư Dao được đánh thức như ý nguyện, tỉnh lại bên cạnh đã không còn ai, Tạ Dật đang mặc y phục rửa mặt. Thấy nàng mở mắt ra, ánh mắt liếc qua, lại coi như không có chuyện gì xảy ra quay mặt đi.
Thẩm Thư Dao mím môi, nhớ đến chuyện tối qua liền tức giận, mệt đến mức eo mỏi chân mềm, e rằng phải mất vài ngày mới có thể hồi phục lại được, hơn nữa, vị công tử thế gia luôn luôn lễ độ nho nhã kia, vậy mà lại nói lời vô sỉ trên giường, lần đầu tiên đấy, thật kỳ lạ.
"Phu nhân thật mọng nước."
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Thẩm Thư Dao nhớ tới câu nói này, tay xoa xoa eo, hừ một tiếng về phía bóng lưng hắn, xoay người ngủ tiếp.
Động tác mặc y phục của Tạ Dật khựng lại, quay đầu nhìn nàng, không những không tức giận, mà còn cảm thấy vui vẻ. Thẩm Thư Dao tức giận rồi, thành thân một năm, lần đầu tiên tức giận, hắn thấy thú vị, so với vẻ mặt lúc nào cũng không vui không buồn kia thú vị hơn nhiều.
Nam nhân nhếch môi, tiếp tục chỉnh trang triều phục, sau đó tâm trạng rất tốt ra khỏi cửa.
Có người vui vẻ thì có người phiền muộn.
Thẩm Thư Dao gắng gượng thân thể không khỏe đi thỉnh an, vừa vào cửa đã thấy Lâm thị mặt không cảm xúc, vẻ mặt như ai đó chọc giận bà vậy.
Nàng nghĩ, chắc chắn không phải mình chọc giận bà, đoán chừng là do phụ thân của Tạ Dật.
Mẹ chồng nàng dâu khách sáo vài câu, sau đó Thẩm Thư Dao liền biết chuyện gì đã xảy ra, thì ra là tối qua Tạ Dật đã đưa Như Ý trở về U Liên Viện, cho nên sắc mặt Lâm thị mới khó coi như vậy.
Thẩm Thư Dao nghe xong vô cùng kinh ngạc, vậy nên tối qua Tạ Dật dẫn Như Ý đi là vì chuyện này sao, nàng đã nghĩ sai rồi.
"Chuyện này con không biết sao?" Lâm thị hỏi nàng.
"Con không biết."
Nàng không nói dối, thật sự không biết, nếu biết, tối qua đã đối xử với Tạ Dật dịu dàng hơn rồi.
Lâm thị nhìn nàng chằm chằm, bán tín bán nghi, một lúc lâu mới nhấc mí mắt lên, coi như là tin rồi.