Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:26:02
Lượt xem: 744

Nàng không dám chậm trễ, vội vàng sai người đi mời đại phu, sợ nhiễm bệnh nặng, chậm trễ việc chữa trị.

Tuệ Hoa nhìn sắc mặt trắng bệch của nàng, rót cho nàng một chén trà, bảo nàng uống từ từ, "Uống chén trà trước đã, đại phu lập tức sẽ đến."

Nàng ừ một tiếng, nhấp một ngụm trà, đang định uống ngụm thứ hai thì trước mắt tối sầm, ngất đi.

"Thiếu phu nhân."

"Tri Vi, thiếu phu nhân ngất xỉu rồi."

Tiểu viện trong chốc lát trở nên hỗn loạn, đám nha hoàn ra ra vào vào, suýt nữa đụng vào nhau.

Tri Vi phái người đi mời Vương thị và Thẩm Chính An, lại phái người đến cửa cung đợi Tạ Dật, người vừa ra, lập tức về phủ.

Tạ Dật và Phó Ứng Thừa thong thả đi ra từ trong cung, cúi đầu nói nhỏ, nhất thời không nhìn thấy A Tứ. Nhưng A Tứ mắt tinh, trong đám người liếc mắt một cái đã nhìn thấy chủ nhân của mình, ai bảo chủ nhân có dung mạo xuất chúng.

"Đại nhân! Đại nhân!"

Tạ Dật lạnh mặt, liếc thấy đồng liêu nhìn qua, sắc mặt không vui, "La hét cái gì, sao không đợi ở trên xe ngựa?"

A Tứ thở hổn hển, "Người Thẩm phủ đến, nói phu nhân ngất xỉu, bảo ngài nhanh chóng trở về."

Câu cuối cùng còn chưa nói xong, người đã như một cơn gió chạy mất. A Tứ theo sau, nghe chàng lẩm bẩm.

"Sáng nay nên cưỡi ngựa đến."

A Tứ thở dài, chẳng phải là ngài, chê cưỡi ngựa vào triều không tao nhã, nhất định phải ngồi xe ngựa, trách ai được?

Tiểu viện ngày thường yên tĩnh, lúc này lại bao trùm bởi bầu không khí căng thẳng hoảng loạn. Thẩm Chính An và Vương thị đang đợi ở đại sảnh, thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa, vẻ mặt căng thẳng.

Đợi một lúc, không đợi được nha hoàn báo tin, lại đợi được Tạ Dật trở về phủ trước. Người nam nhân sải bước đi tới, trên trán lấm tấm mồ hôi, sắc mặt hơi đỏ, môi mỏng mím thành một đường thẳng, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng. Bất cứ ai nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra tâm trạng chàng không tốt.

Thẩm Chính An trước tiên an ủi vài câu, sau đó bảo chàng vào phòng xem, hiện tại đại phu cũng vừa đến, đang bắt mạch, chắc là không có việc gì lớn. Nói là không có việc gì lớn, nhưng vẻ mặt của Thẩm Chính An lại nói cho chàng biết, tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Tạ Dật vừa đi vừa hỏi vài câu, được biết là đau đầu ngất xỉu. Nói đến đau đầu, Tạ Dật nhớ tới Thẩm Thư Dao tối qua gặp ác mộng, đau đến mức tỉnh dậy giữa giấc mơ, chắc là lúc đó đã không thoải mái, nàng cố gắng chịu đựng, chịu đựng đến mức không thể chịu đựng được nữa mới mời đại phu.

Người nam nhân thở dài, bước chân càng lúc càng nhanh, nhìn cánh cửa phòng ngày càng gần, trái tim đang đập loạn nhịp dần dần bình tĩnh lại.

Trong phòng, đại phu một tay bắt mạch, một tay vuốt râu, hồi lâu không có kết quả.

Tri Vi lo lắng, nhìn đại phu, lại nhìn người nằm trên giường, chợt, lông mi Thẩm Thư Dao run lên, có dấu hiệu tỉnh lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-61.html.]

Vài giây sau, Thẩm Thư Dao mở mắt ra, ánh mắt ngơ ngác trong chốc lát, rồi nhanh chóng tỉnh táo lại, giãy giụa muốn ngồi dậy.

"Tri Vi, đỡ ta dậy, ta làm sao vậy?"

"Người ngất xỉu ạ."

Ngất xỉu, sao có thể? Trong trí nhớ của Thẩm Thư Dao, nàng thân thể rất tốt, rất ít khi bị bệnh, sao lại ngất xỉu được?

Nàng nhìn quanh, người quen thuộc, phòng quen thuộc, là ở trong khuê phòng của nàng. Bên cạnh trông giống đại phu, nói như vậy, nàng thật sự đã ngất xỉu, nhưng sao nàng lại không nhớ gì cả? Kỳ lạ.

Thẩm Thư Dao nhìn đại phu, ánh mắt dò hỏi, đại phu cười tủm tỉm chúc mừng cô: "Chúc mừng chúc mừng, người có thai rồi."

Cái gì, có thai rồi? Nàng đã xuất giá rồi, lấy ai?

Thẩm Thư Dao nhíu mày, hỏi nha hoàn bên cạnh: "Con của ai?"

Sao nàng lại không nhớ mình đã lấy phu quân, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Lời này vừa nói ra, nha hoàn kinh hãi, đại phu bên cạnh sắc mặt thay đổi, liên tục lau mồ hôi. Đây là bí mật của nhà giàu sang quyền quý, nếu truyền ra ngoài, chẳng phải ông sẽ rước họa vào thân sao.

Lúc này, người nam nhân vội vàng đến cửa nghe được câu có thai còn chưa kịp vui mừng, liền nghe được câu sau của nàng, vẻ mặt từ trong xanh chuyển sang âm u, âm trầm đẩy cửa bước vào.

Bên kia, Thẩm Thư Dao cúi đầu suy nghĩ, hỏi: "Ta thì lấy phu quân khi nào? Là Lý công tử, hay là nhị công tử nhà Tần đại nhân, không phải là tên Vương tú tài nghèo rớt mồng tơi đó chứ."

Tên Vương tú tài đó là kẻ đáng ghét nhất, gặp mặt là nhìn chằm chằm vào n.g.ự.c nàng, ánh mắt dâm tà, hận không thể dán lên người nàng. Nếu thật sự gả cho người như vậy, thà đi làm ni cô nàng còn hơn.

Nhìn thấy trong phòng không một tiếng động, Thẩm Thư Dao ngẩng đầu đánh giá bọn họ, bọn họ từng người một, há hốc mồm nhìn nàng, chính là không nói lời nào, ánh mắt kinh ngạc lại khó tin, tóm lại là vẻ mặt rất kỳ lạ.

Nàng vừa định mở miệng, liền thấy một bóng người cao lớn tuấn tú ngược sáng đi tới, dung mạo tuấn tú, khí chất xuất chúng, chỉ là vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ, trông có vẻ khó gần.

Thẩm Thư Dao chớp mắt, mở đôi môi đỏ mọng nói: "Tạ công tử."

Tạ Dật bước chân khựng lại: "..."

Trong đại sảnh, Tạ Dật ngồi đó, đang hỏi đại phu về tình hình hiện tại của Thẩm Thư Dao.

Đại phu vuốt râu nói: "Thiếu phu nhân quả thực có thai, còn việc mất trí nhớ, xin thứ cho lão phu bất tài, vẫn chưa biết được nguyên nhân."

Thẩm Chính An thở dài, Tạ Dật nhíu mày trầm tư, chỉ có sắc mặt Vương thị thay đổi liên tục, phương thuốc bí truyền kia quả thực hiệu quả tốt, nhưng sao lại không nói sẽ để lại di chứng? Nếu cả đời không nhớ lại được thì phải làm sao?

Nghĩ đến đây, Vương thị vội vàng hỏi một câu: "Khi nào thì có thể nhớ lại?"

Đại phu lắc đầu, "Bệnh tình tương tự như vậy lão phu chưa từng gặp qua, không nói chắc được. Có thể cả đời cứ như vậy, cũng có thể qua vài ngày sẽ nhớ lại."

Loading...